Chương 1122: Khác nhau từ buổi ban đầu

Hội ý thường ủy tỉnh ủy, bầu không khí phòng họp có chút nặng nề, chủ tịch Viên Thánh Sở đã đi tham gia hội nghị kinh tế tương quan của chính phủ và vừa mới từ thủ đô quay về, hắn làm bùng lên khá nhiều tin tức trái chiều, vì vậy mà hội nghị hôm nay khá căng thẳng.

- Bí thư, chủ tịch, có người nói chúng ta khai phá tài nguyên một cách rối loạn, xây dựng rầm rộ, lặp lại xây dựng.v.v. Tất cả đều chỉ là giả dối hư ảo, tôi thấy bọn họ rõ ràng là bị bệnh đau mắt, khi thấy chúng ta quá tốt thì bọn họ đã đỏ mắt.

- Tôi thấy việc này còn cần phải xem xét ý kiến của trung ương, không thể bóp chết sự tích cực của chúng ta như vậy được. Giang Nam chúng ta có được thành tích như hôm nay cũng không dễ dang gì, chúng ta làm tốt công tác đả thông tư tưởng, nhưng dưới các thành phố, quận huyện và thậm chí là thôn xa, bọn họ sẽ nghĩ như thế nào? Không thể làm cho các đồng chí tuyến dưới thất vọng và đau khổ phải không?

Trần Hiểu lớn tiếng nói, hắn càng nói càng loạn nhưng cảm xúc rất nặng.

Viên Thánh Sở nhíu mày không lên tiếng, ban ngành Giang Nam trước mắt quá vi diệu, Trương Thanh Vân luôn giúp đỡ công tác của Viên Thánh Sở, vì vậy mà những thành viên ban ngành khác đều có sự kiêng kỵ Viên Thánh Sở.

Ví dụ như Trần Hiểu, bây gời hắn nghe thấy thái độ không hài lòng của trung ương, vì vậy chẳng phải Viên Thánh Sở về thủ đô khong được trung ương hài lòng sao? Hơn nữa Trần Hiểu nói ra những lời như vừa rồi có thể bày tỏ mình dựa vào Trương Thanh Vân.

Vì Trần Hiểu nói như vậy sẽ tạo nên một bước đệm rất tốt, Trương Thanh Vân tiến thối đều được, có thể dễ dàng khống chế cục diện.

Trương Thanh Vân cười cười, hắn lắc đầu mà không nói lời nào. Viên Thánh Sở lần này về thành đô gặp thủ tướng Lăng, hắn về thủ đô gặp phải nhiều nghi vấn, điều này chỉ có thể nói gần đây trung ương thu được nhiều tin tức trái chiều về Giang Nam, có lẽ điều này cũng là bất đắc dĩ, việc này sao có thể trách Viên Thánh Sở?

Thật ra Trương Thanh Vân ở Giang Nam tuy không phải ba đầu sáu tay tai nghe tám hướng nhưng dù sao cũng biết được chút tin tức ở thủ đô, những tháng qua Giang Nam rất tích cực, nhiều người chạy tài chính chạy hạng mục, điều này trực tiếp gây ra áp lực lớn cho các khu thường trú của các tỉnh khác ở thủ đô.

Phải biết rằng Giang Nam dù sao cũng có rễ cọc rất sâu và vững ở thủ đô, mặt khác người Giang Nam ở bên ngoài lại nổi tiếng về đoàn kết. Vì vậy nên khi ở thủ đô, mọi người đồng tâm hiệp lực sức mạnh thành đồng, thật sự tạo ra nhiều năng lượng.

Ví dụ như thành phố Hành Nam lần này chạy một hạng mục nhiệt điện Trung Nam, tổng tài chính là bốn tỷ, hơn nữa còn có vài hạng mục của quốc gia tập trung ở thành phố Hành Nam. Trước đó Hành Nam đã báo cáo nhanh cho tỉnh ủy, Trương Thanh Vân xem qua báo cáo và cảm thấy Hành Nam không thể nắm chắc, vì vậy hắn định vị hạng mục là trọng điểm của tỉnh.

Nhưng kỳ tích thường là như vậy, An Danh Tuyền và Triệu Liệm ở Hành Nam cố gắng dồn sức, Triệu Liệm lại ăn uống linh đình với chủ tịch Hoàng Tuyển của công ty lưới điện quốc gia Giang Nam, vì vậy hắn bịa đặt rằng đã biết rõ hạng mục này.

Hạng mục này cũng được tỉnh Dự Nam đặt vào trọng điểm, bây giờ Giang Nam đào góc tường, bí thư Dự Nam là Đường Vũ lập tức vỗ bàn mắng người, đưa đầu mâu chĩa về phía Giang Nam. Hắn nói rằng cơ sở phát triển của Giang Nam không vững, không nên lặp lại xây dựng, nếu không sẽ gặp tai họa.

Sau ma xát này thì có thêm rất nhiều lần ma xát khác, Trung Nguyên có vài tỉnh, điều kiện địa ký, điều kiện tự nhiên, điều kiện kinh tế của bọn họ cũng không thua kém gì Giang Nam. Tất nhiên các tỉnh anh em sẽ cùng nhau tạo áp lực lên cho trung ương.

Trương Thanh Vân và Viên Thánh Sở đều là hai người có bối cảnh cứng nhắc ở thủ đô, điều này làm cho người ta cảm thấy áp lực của các tỉnh khác là rất đúng, có lẽ Viên Thánh Sở lần này về thủ đô chịu nhục cũng vì nguyên nhân này.

Tất nhiên nếu nói trên phương diện khách quan, từ khi Giang Nam gặp thiên tai đến nay, nửa năm qua tỉnh ủy chính quyền luôn có chích sách kích thích đầu tư, tất cả huyện thị tuyến dưới tích cực hẳn lên, khí thế bừng bừng nhưng vấn đề cạnh tranh không thể không có, đây là một quy luật tự nhiên.

Nhưng xem ra cái này đã bắt đầu bị người ta lợi dụng, hoàn cảnh phát triển của Giang Nam xem ra cũng không phải quá tốt đẹp.

Trương Thanh Vân dùng tay gõ mặt bàn, không có âm thanh nào, tất cả mọi người nhìn về phía hắn, chờ hắn bày tỏ thái độ. Một lúc sau hắn thở ra một hơi rồi nói:

- Trung ương phê bình chúng ta, chúng ta cần phải khiêm tốn tiếp nhận. Nhưng Giang Nam có đặc điểm của Giang Nam, chúng có có những điều khó xử riêng, vì vậy bây giờ chúng ta cần tìm tài nguyên và tài chính cần phải nghĩ nhiều biện pháp, không phải chỉ là một biện pháp, nói như vậy chúng ta sẽ càng thêm bị động.

- Bí thư, anh nói rất đúng, nhưng đây là thời điểm quan trọng, chúng ta cần phải đánh một tiếng trống làm lòng quân hăng hái. Bây giờ theo tôi được biết thì có những hạng mục đã được duyệt đến thời điểm mấu chốt, nếu lần này chính phủ tỏ thái độ ảnh hưởng đến công tác tuyến dưới thì hậu quả rất nghiêm trọng.

Viên Thánh Sở nói, hắn rõ ràng có chút xao động, giọng điệu cũng không quá chú ý.

Trương Thanh Vân khoát tay nói:

- Vậy thì được, trước tiên chúng ta nên quy nạp, ngày mai chúng ta sẽ chứng thực từng cái một.

Viên Thánh Sở chợt sững sờ, hắn không ngờ Trương Thanh Vân sẽ trả lời như vậy, hắn muốn lợi dụng lực ảnh hưởng của Trương Thanh Vân để chống đỡ áp lực. Phải biết rằng Trương Thanh Vân là tướng mạnh của phái Kinh Tân mà Viên Thánh Sở lại là người Hải phái.

Hai người nếu liên thủ lại với nhau thì đủ làm cho tất cả những kẻ lắm điều ở Giang Nam phải câm miệng. Chỉ cần vượt qua cửa ải này, đợi đế khi kinh tế Giang Nam có chút đặc sắc thì tình hình sẽ tốt hơn. Những năm nay ai có thực lực sẽ là bá vương, nào còn kẻ nào dám làm vật cản của Giang Nam?

Viên Thánh Sở hôm nay rất muốn dùng tâm tư, hắn muốn tạo ra một bầu không khí, không ngờ hắn cố gắng mà kết quả lại là như vậy. Trương Thanh Vân căn bản chẳng có tâm tư cố gắng kháng cự, hắn khẽ buông sự việc xuống.

- Thế nào, anh Viên? Anh có gì bất đồng ý kiến sao?

Trương Thanh Vân quay đầu nhìnn Viên Thánh Sở.

- Không...Không có, điều này rất tốt, nên phân tích từng vấn đề và chứng thực.

Viên Thánh Sở nói, trên mặt tràn đầy nụ cười. Dưới trường hợp này thì hắn tự mình hiểu lấy, hắn biết mình không thể nào tranh chấp với Trương Thanh Vân.

Hội nghị di tản, Trương Thanh Vân trở lại phòng làm việc mà cảm thấy cực kỳ mỏi mệt. Những ngày qua thời tiết bất thường, hắn đột nhiên bị cảm, đầu khá đau. Trần Gia Cường đã chuẩn bị thuốc, đã rót sẵn cho hắn một chén.

Trương Thanh Vân thừa dịp canh vẫn còn nóng và uống một ngụm cạn sạch, toàn thân nóng lên, hắn cảm thấy chóng mặt và buồn ngủ. Lúc này hắn ngồi dựa lưng lên ghế của mình, hắn nhắm mắt dưỡng thần, Trần Gia Cường đắp lên người hắn một chiếc áo khoác.

Trương Thanh Vân không phải không hiểu ý của Viên Thánh Sở, nhưng bây giờ tất cả huyện thị ở Giang Nam đều cực kỳ tích cực, tất cả đều hy vọng tìm ra thành tích. Nhưng thường thì vào thời điểm này sẽ phát sinh rất nhiều vấn đề.

Trương Thanh Vân hiểu rất sâu về vấn đề này, hắn là bí thư tỉnh ủy, hắn suy xét toàn diện rộng hơn người khác rất nhiều. Trung ương đã bày tỏ thái độ, Trương Thanh Vân cho rằng nên thừa cơ hội này mà giải nhiệt cho Giang Nam. Thứ nhất hắn có thể thừa cơ hội này mà thay đổi cách nhìn của bên ngoài với Giang Nam, thứ hai cũng giúp trung ương bỏ bớt chút áp lực.

Quan trọng là có thể làm cho cán bộ Giang Nam sinh ra cảnh giác, để bọn họ hiểu phát triển kinh tế không nên nóng lòng, vẫn phải kết hợp đặc điểm bản thân, đi trên con đường đặc biệt hóa. Những phương pháp hy sinh tài nguyên và lặp lại đầu tư để kéo kinh tế là khó thể thực hiện được.

Trương Thanh Vân có những suy xét này nên quyết định dũng cảm nhấn phanh, nhưng dù là như thế thì tâm tình của hắn cũng không quá tốt. Dù sao hắn cũng kỳ vọng Giang Nam nhanh chóng đứng lên, bây giờ hắn phải ra tay để hạ nhiệt kinh tế Giang Nam, điều này tất nhiên sẽ làm hắn cảm thấy không đành lòng.

Ngày hôm sau tiếp tục thảo luận về những vấn đề tương quan của các hạng mục trọng điểm, Viên Thánh Sở không tham gia hội nghị, nói là có lãnh đạo điện lực quốc gia xuống thị sát, hắn phải tiếp đãi. Trương Thanh Vân chủ trì hội nghị, hắn bố trí chế độ liên lạc hạng mục trọng điểm, yêu cầu các thường ủy tỉnh ủy không những phải làm tốt công tác bản chức, hơn nữa còn phải đặt tất cả tinh lực lên vấn đề phát triển kinh tế. Những thường ủy phải chú ý đến kinh tế của tất cả thành phố, vì cuộc sống của nhân dân và phát triển kinh tế mà phải gánh trách nhiệm, mà trách nhiệm phải được chứng thực từng người, mọi người đều phải có mục tiêu và nhiệm vụ... ....

Hội nghị cũng không vì chiêu đá hậu của Viên Thánh Sở mà trở nên bình thản, Trương Thanh Vân ở trên hội nghị đã phô bày kinh nghiệm nhiều năm làm lãnh đạo. Vào thời điểm mấu chốt thì Trương Thanh Vân am hiểu nhìn thẳng vào mục tiêu, am hiểu làm tốt công tác khắc phục khó khăn, trên vấn đề chọn người giúp việc thì hắn thường sử dụng người cụ thể, thường thu được kết quả không tưởng.

Tất nhiên hôm nay Viên Thánh Sở vắng họp thì cũng có chút ảnh hưởng tiêu cực, dù sao hắn cũng là chủ tịch tỉnh, tuy lãnh đạo điện lực quốc gia xuống thị sát là khá nặng nhưng nếu chủ tịch tỉnh phải đi theo tất cả hành trình, như vậy chẳng phải quy cách quá cao sao?

Rõ ràng Viên Thánh Sở đang dùng phương pháp của mình mà bày tỏ thái độ, lần này lãnh đạo điện lực xuống Hành Nam, quốc gia năm nay đầu tư nhà máy nhiệt điện Trung Nam ở Hành Nam, mục đích là đền bù những lỗ hổng điện lực ngày càng rộng ở Giang Nam, điều này có ý nghĩa rất to lớn.

Tất nhiên xây dựng nhiệt điện không những mang đến đầu tư khổng lồ cho Giang Nam, quan trọng là những cải thiện với lưới điện Giang Nam là không thể đo lường. Bây giờ cả nước đang thiếu điện, nếu Giang Nam có ưu thế ở điện lực, như vậy có thể thu hút nhiều xí nghiệp tiến vào.

Viên Thánh Sở thấy được điều này, hắn tự mình đứng ra tiếp đón lãnh đạo điện lực quốc gia, thực tế chính là muốn biểu dương Hành Nam, đồng thời cũng tạo nên đả kích cho các thành phố khác.

Viên Thánh Sở thấy vấn đề kêu gọi đầu tư không những phải đoàn kết, hơn nữa còn phải có chút thủ đoạn đặc biệt, nếu không sao có thể vượt mặt người khác? Hắn cảm thấy chỉ cần kinh tế Giang Nam phát triển, hắn sẽ không sợ người ta nói này nọ, nói nhiều cũng được gì?

Bây giờ Trương Thanh Vân rõ ràng không có cùng cái nhìn ở vấn đề này, điều này làm cho Viên Thánh Sở cảm thấy ý nghĩ của mình chịu nhục, ý chí không thể quán triệt xuống. Điều làm cho hắn cảm thấy ngột ngạt chính là ở Giang Nam không thể nào đấu sức với Trương Thanh Vân.

Viên Thánh Sở có được thành tích vì Trương Thanh Vân ủng hộ, nếu không thì sẽ chẳng thể nào giương cánh ở Giang Nam