“Ngươi mau đến xem mấy viên tinh thể này.”
Vừa nhìn thấy Herty, Gauvian trực tiếp ném một khối tinh thể màu tìm nhạt vào trong tay đối phương.
Vị nữ sĩ này tò mò mà nhìn thoáng qua vật trên tay, ngay lập tức trên mặt liên lộ ra thần sắc kinh ngạc.
“Có phải là thứ ngài nói cho tôi biết trước đó, kho báu bên trong tòa thành cổ ở trên núi…”
“Không sai, ta đã lấy thứ này từ trong đó ra,” Gauvain gật đầu, mặc dù lần này hắn không mang Herty theo, nhưng trước đó tại trấn Danzon, hắn đã kể cho đối phương nghe về kho báu ở dãy núi Hắc ám, “Tinh thể này là kỹ thuật của đế chế Gondar, ngươi thử xem có hiểu những phù văn và kết cấu của nó không.”
Bất kỳ pháp sư nào mà tâm trí chưa bị cửa kẹp hỏng thì đều sẽ nhận ra sự quý giá của những viên tinh thể này. Herty ngay lập tức bị thu hút bởi những viên tinh thể hoa oải hương tuyệt đẹp này, cô yêu thích mà nâng niu nó trên tay. Thế nhưng sau đó, cô chỉ có thể lắc đầu nhẹ mang theo chút xấu hổ: "Tổ tiên... Thực xin lỗi, thực xấu hổ... Tôi chỉ là pháp sư cấp ba, sợ không thể chế tạo ra trang bị cao cấp như vậy…”
Gauvin nhìn vào mắt Herty: "Ta không nói ngươi tạo ra nó, chỉ cần phân tích kết cấu phù văn bên trên, nếu có thể, hãy vẽ lại kết cấu của phù văn này. Nói về chế tạo, ta e rằng không ai có thể tạo ra thứ tương tự trong thời đại này. Bởi vì thứ này được tạo ra trong nguồn sức mạnh của Thâm Lam chi Giếng.”
"Thâm lam chi giếng ..." Nghe đến cái tên nổi tiếng này, Herty không khỏi lặp lại một lần nữa, sau đó liền háo hức nhìn tinh thể trong tay, "Nếu chỉ cần đọc và sắp xếp kết cấu phù văn bên trong thì không có gì khó, miễn là tạo ra một bộ cộng hưởng tinh thể, thì liền có thể chiếu những gì được ghi bên trong nó. Nhưng chỉ cần đọc kết cấu phù văn...sẽ có tác dụng gì sao? Không có kỹ thuật cùng phương pháp kích hoạt, kết cấu của phù văn chẳng qua chỉ giống như một đống hình vẽ hình học mà thôi…”
“Cái đó sẽ nói sau,”Gauvain gật đầu nói, “Những viên tinh thể này nếu không thể tái tạo lại được nữa. Ít nhất là cho đến khi chúng được sử dụng hết, ta muốn giữ càng nhiều thông tin càng tốt."
Herty ồ một tiếng và cất viên tinh thể đi, nét mặt mệt mỏi vẫn còn đó, nhưng sau khi biết được tin tức chính xác về "kho báu trên núi", tinh thần có chút phấn chấn vẫn khiến cô trông khá hơn rất nhiều, Gauvain liền nhân cơ hội đi vòng quanh doanh trại để xem xét tình hình.
"Trước khi mặt trời lặn, có thể dựng tất cả các lều trại lên, đồng thời thiết lập một vòng tròn rào chắn. Tôi sẽ chuẩn bị một số bẫy ma thuật và báo động xung quanh. Như vậy là quá đủ để chống lại thú dữ. Thợ đốn củi đã tìm thấy trong khu rừng ở phía tây có rất nhiều gỗ chất lượng cao. Hiện tại những thân gỗ thô bị chặt hạ vẫn chất thành đống ở thượng nguồn sông Bạch Thủy, đợi đến ngày mai có thể lấy về một ít, trực tiếp thả gỗ xuống dòng nước chảy về doanh trại. Ngoài ra theo thông tin ngài nói trước đo, tôi đã cử hai người đến phía đông và phát hiện ra quặng sắt, tuy nhiên bây giờ chúng ta chưa có nhiều khả năng luyện kim, chỉ có thể từng chút làm tới, vấn đề quan trọng nhất hiện tại là thiếu nhân lực, đội tiên phong chủ yếu đến để điều tra tình hình và thiết lập lều trại, việc thu thập tài nguyên cần phải chờ người và ngựa phía sau.”
“Ba ngày nữa đội quân lớn sẽ đến, lúc đó vấn đề nhân lực có thể được giảm bớt - công cụ và vật liệu sẽ theo kịp.” Gauvain nói, quay đầu nhìn về hướng doanh trại đang dần được hoàn thiện.
Hắn có rất nhiều dự định và kế hoạch, những ý tưởng sâu rộng từ khi bản thân xuyên việt đến cũng như vốn kiến thức phong phú từ Gauvain Cecil đã tạo cho hắn thêm nhiều tự tin.Vì vậy, khi nhìn vào doanh trại ban đầu này, trong lòng hắn khó tránh khỏi dâng lên những hoài bão sắp tới.
Lều trại được sắp xếp gọn gàng theo quy hoạch, trong trại đã đào sẵn các rãnh thoát nước xung quanh, chờ ngày mai nước sông Bạch Thủy đưa vào các rãnh này sẽ được dùng để đề phòng nguy hiểm hỏa hoạn cho doanh trại, những người thợ thủ công đang gia công vật liệu gỗ, đóng đinh chúng lại với nhau để tạo thành hàng rào thô sơ và đơn giản nhất, hàng rào này có thể không bảo vệ mọi người khỏi những con quái vật thực sự, nhưng nó có thể kiểm soát được phần nào khi đối phó với những con thú dữ, những người đi đốn củi ở phía tây khu rừng rậm trước đó đã trở về, giờ phút này đang ngồi nghỉ ngơi…
Nhìn sơ lược qua đều cảm thấy rất tốt.
Nhưng sau khi bước vào trại và nhìn kỹ vài lần nữa, Gauvain không khỏi cau mày.
Hắn nhìn thấy những gương mặt yên lặng tràn đầy sợ hãi của thợ thủ công và thường dân lao động, theo đó là mấy kỹ năng không quá cao tay, đủ loại hình thức khác nhau, nhìn những lán trại và hàng rào có vẻ gọn gàng đúng tiêu chuẩn đề ra, tuy nhiên khi nhìn kỹ có thể thấy sự qua loa cùng vật liệu thô sơ, phổ biến nhất là mấy cây đinh, thậm chí có lều vải còn không buộc chặt lại.
Những người thợ thủ công vẫn có thể hoàn thành công việc của họ một cách chính xác dưới sự giám sát của Herty, nhưng lao động thường thì chỉ đơn giản là làm một cách bừa bãi. Gauvain thực sự nghĩ hầu hết thường dân trong thời đại này không có văn hóa gì cả, không biết chữ cũng như biết số, vì vậy hắn đã giải thích trước cho mọi người về cách dựng những chiếc lều và quy hoạch toàn bộ khu trại như thế nào, nhưng hiện tại có vẻ như ngoài việc đặt lều và hàng rào ở những nơi được hắn đánh dấu nghiêm ngặt, thì hầu như các nơi khác trong trại đều không đủ tiêu chuẩn!
Họ không biết rằng những lều và hàng rào này là nơi trú ẩn duy nhất của mình trong vùng núi hoang dã này cũng như đảm bảo sinh hoạt trong quảng thời gian tiếp theo?
Gauvin nghĩ đến mà tức giận, sau đó liền đột nhiên tỉnh táo lại:
Đúng vậy, bọn họ không hề biết.
Bởi vì những thứ này thuộc về lãnh chúa, không phải của họ, cho dù những chiếc lều này là nơi sinh sống của họ trong tương lai, họ cũng không tin rằng mình có thể sống ở đây mãi mãi, sớm hay muộn, sau khi đất hoang được đo đạc lại, họ sẽ bị đuổi đến vùng đất hoang bên trong, lều sẽ được dỡ bỏ và biến thành lâu đài cũng như chuồng ngựa của lãnh chúa.
Đây là quy luật chung của thời đại này, và mọi người đều tin vào điều đó.
✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯