Chương 44: Chuẩn Bị Cho Cuộc Hành Trình Mới

Hiệp sĩ Philip và Hiệp sĩ Byron được cử đi cùng với người dân ở thị trấn Danzon để mua những vật liệu và dụng cụ cần thiết cho việc xây dựng một lãnh thổ mới, lương thực, công cụ, lều, thuốc men và nhiều thứ nhu yếu phẩm cần thiết khác mà họ thậm chí không thể sẽ dùng đến.

Những vật dụng cần chuẩn bị đã chất thành núi, ngay cả Herty, người đã hỗ trợ quản lý lãnh thổ và Byron, một cựu chiến binh của gia tộc Cecil, cũng không biết phải tiến hành như thế nào để bắt đầu xây dựng lại một lãnh thổ mới. Về vấn đề này, Gauvain có thể giúp đỡ. Trong thời kỳ phát triển vĩ đại 700 năm trước, tổ tiên của Assu đã xây dựng nền móng của họ ngay từ đầu, liên quan đến những vấn đề cần chuẩn bị trong thời kỳ phát triển, kinh nghiệm bên trong ký ức của Gauvain chính là kho tàng là quý giá nhất.

Tất nhiên, do thời gian chênh lệch 700 năm, kinh nghiệm và kiến thức của Gauvain có thể không hoàn toàn phát huy tác dụng tối đa, nhưng về lý thuyết cơ bản thì không quá khác biệt.

Bất kể có phát triển và thay đổi như thế nào, thì những vấn đề mà những người tiên phong khai phá phải giải quyết ngay đầu ở vùng hoang dã là vẫn như cũ, nó không gì khác ngoài việc ăn ở, chữa bệnh và an ninh.

Về vấn đề kinh phí, trước đó Tử tước Andrew đã trả lại tài sản vàng bạc cho gia tộc Cecil, cộng với số tiền do Hiệp sĩ Philip bảo quản, tuy không nhiều nhưng để chuẩn bị các vật dụng cần thiết thì cũng xem là vừa đủ.

Những người tị nạn từ Cecil đang đi khắp nơi quanh thị trấn, mua vật dụng và thuê phương tiện. Điều này tự nhiên thu hút sự chú ý của người dân địa phương. Họ đã nghe tin tức về sự sống lại của người anh hùng khia quốc và gần đây nhất là nữ lãnh chúa Cecil từ kinh thành đã trở về, theo đó tự nhiên cũng biết mấy kẻ “ngoại lại” cuối cùng cũng chuẩn bị rời đi sau ba tháng tị nạn trong trấn.

Đối với những người "ngoại lai" này đi hay ở, hầu hết những người thuộc tầng lớp thấp trong Thị trấn Danzon đều không quan tâm, nhưng những người "ngoại lai" này khi rời đi phải mua rất nhiều thứ, điều này khiến cho việc buôn bán của thị trấn thu được lợi nhuận lớn. Trước đó, lãnh chúa đã trưng dụng rất nhiều nơi trú ẩn cho người ngoài ở, những người tị nạn nghèo nghèo đói này thậm chí còn không có đồng nào để vơ vét, điều này quả thực đã làm cho đám người kinh doanh phàn nàn không ít.

Trong khi hai hiệp sĩ của gia tộc đang gấp rút chuẩn bị vật tư, Gauvain yêu cầu Hertyivà Rebecca kiểm tra lại tất cả dân số của Cecil, và yêu cầu hai người họ phải liệt kê hơn 800 người sống sót vào một danh sách chi tiết.

"Hãy thật chính xác về tên, tuổi, giới tính, tình trạng sức khỏe và kỹ năng của từng người và nhóm theo gia đình. Đồng thời, lập một danh sách riêng gồm thợ mộc, thợ xây và thợ rèn. Nhân tiện, nếu có thể, hãy cho mỗi người một số hiệu, như vậy sẽ thuận tiện hơn.”

Đây là nhiệm vụ mà Gauvain giao cho hai cô cháu gái, tưởng chừng sẽ dễ dàng nhưng không ngờ lại khiến hai cô cháu gái này vô cùng bối rối.

Họ chưa bao giờ nghe nói về đăng ký thông tin cơ bản, lại càng không biết cái gọi là "bảng biểu" được tạo ra như thế nào.

“Ngay cả đăng ký nhân khẩu bình thường cũng không biết sao?” Thấy vẻ mặt mù mờ của Herty và Rebecca, Gauvain liền cảm thấy mình so với đối phương còn muốn bối rối hơn, “Vậy đó giờ làm sao các ngươi kiểm soát được số dân trên toàn lãnh thổ?”

Rebecca đơn thuần trả lời: “Lãnh thổ xung quanh tòa thành là cô Herty quản, các kỵ sĩ sẽ quản lý binh sĩ của chính mình, đại khái có thể biết được trong tay mình có bao nhiêu nam nhân, nữ nhân, người già, trẻ nhỏ. Còn nói đến việc ai là thợ rèn, ai là thợ mộc, thì những người sống xung quanh hầu như đều biết nhau nên chỉ cần hỏi là biết. "

Gauvain: ". . ."

Chết tiệt? Chỉ cần hỏi? Một đôi mắt huyền thoại cai quản đất nước, vẻ mặt thanh bình, và một miệng gào to Thiên hạ thái bình?

Chú ý đến sự thay đổi sắc mặt của Gauvain, Herty liền khẩn trương: “Tổ tiên…không lẽ năm đó ngài cùng tiên quân lúc thành lập đất nước đều là dùng mấy loại phương thức bảng biểu thống kê nhân khẩu này sao?”

Gauvain vội vàng kiểm tra lại thông tin trong đầu, một lát sau, vẻ mặt càng thêm xanh xao.

Thiệt mẹ nó…năm đó còn hỗn loạn hơn.

Đế chế Gondor sụp đổ chỉ sau một đêm, khu vực trung tâm thịnh vượng và phát triển hoàn toàn bị xóa sổ. May mắn thay, tất cả những người sống sót sau làn sóng chấn động đầu tiên đều là những người dân ở các vùng hẻo lánh — Mà đế chế cổ đại đó là một xã hội không công bằng điển hình, sự phát triển của nó theo quan điểm của Gauvain, nó thậm chí gần như bị biến dạng: bởi vì kỹ thuật ma pháp của thế giới này phải dựa vào tiêu điểm ma thuật, và tiêu điểm ma thuật trong tự nhiên lại có hạn, tất cả kỹ thuật tiên tiến của Đế chế Gondor đều được tích lũy ở trung tâm đại lục, nơi tiêu điểm ma pháp mạnh nhất "Thâm Lam" nằm ở xung quanh đó, nhưng đối với những khu vực hẻo lánh và xa xôi hơn thì tiêu điểm ma thuật lại rất mỏng ...

Thật là lạc hậu đến không thể tưởng tượng nổi.

Do đó, sau khi ma triều bùng nổ tập trung vào "Thâm Lam", tất cả kỹ thuật tiên tiến và dân số trí thức cao cấp của Đế chế Gondor đều bị hiến tế cho trời xanh, những người sống sót còn lại được sàng lọc hết lần này đến lần khác trong bức xạ năng lượng liên tục kể từ đó. Cuối cùng, khi những người tiên phong dẫn dắt mọi người trốn thoát, nền văn minh nhân loại có thể nói là đã hoàn toàn sụp đổ ...

Tóm lại có thể dùng một câu không khách khí lắm để miêu tả: Bốn vương quốc được thành lập bởi nhóm học sinh tiểu học, dắt thêm một đám mù chữ mà dựng nên.

Chỉ là trong thế giới này tồn tại sức mạnh phi thường, sức mạnh cá nhân đứng đầu có thể bù đắp sự suy giảm tổng thể do văn minh lạc hậu mang lại ở một mức độ nhất định, vì vậy bốn nước lớn ban đầu có thể được tạo dựng bởi một nhóm tiên phong với hiệu quả chiến đấu bùng nổ.Từ đó thành lập nên quốc gia của riêng mình và bắt đầu chịu được sức ép về mọi mặt ngay từ buổi đầu lập quốc.

Thế nhưng, thế nhưng, nhưng…

Bảy trăm năm! Trong bảy trăm năm nay, tại sao những hậu duệ vô lương tâm này không tiến bộ gì?

✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯Cầu Vote 9-10 ở cuối chương✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯✯