Chương 54: Chương 54

Nhân viên tuần tra vòng ngoài của SMSC cuống cuồng lao bổ theo lối đi lát sỏi viền quanh toà nhà. Anh vừa nhận được cuộc gọi của nhân viên bên trong, thông báo ổ khoá Khoang 5 đã bị phá, và đèn an ninh cho biết cửa chuyển mẫu vật của Khoang 5 đang mở.

Chuyện quái gì thế nhỉ? Người bảo vệ đến cửa chuyển mẫu vật, quả nhiên thấy nó đã mở rộng đến vài thước. Quái quỷ, anh ta nghĩ bụng. Cửa này chỉ mở được từ bên trong thôi chứ? Anh rút đèn pin bên thắt lưng và soi vào khoảng tối mịt mùng trong khoang. Chẳng thấy gì cả. Anh không có ý định bước vào, nên chỉ di chuyển theo ngưỡng cửa, chĩa ngọn đèn qua chỗ hở, xoay sang trái và sau đó sang…

Hai bàn tay rắn chắc chụp lấy cổ tay người bảo vệ và kéo tuột anh vào bóng tối. Người bảo vệ thấy mình bị xoay tít bởi một sức mạnh vô hình. Mùi ethanol xộc lên. Ngọn đèn pin văng khỏi tay, anh ta chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã bị một cú đấm nặng như búa tạ nện thẳng xuống ức. Người bảo vệ gục xuống nền xi măng… rên rỉ vì đau. Lúc đó một bóng đen cao lớn bước qua người anh và đi ra.

Người bảo vệ nằm nghiêng, cố thở. Ngọn đèn pin của anh nằm kế bên, rọi sáng mặt sàn và soi rõ một thứ gì đó giống như thùng kim loại. Nhãn thùng cho biết đó là dầu nhiên liệu dùng cho đèn Bunsen.

Một chiếc bật lửa sáng lên, và ngọn lửa màu cam soi sáng một cái bóng không hẳn là người. Lạy Chúa! Người bảo vệ không đủ thời gian để nghĩ xem mình vừa nhìn thấy gì thì cái sinh vật cởi trần đó đã quỳ xuồng và dí ngọn lửa xuống sàn.

Một vệt lửa lập tức xuất hiện, chạy rất nhanh khỏi chỗ họ, tiến thẳng vào khoảng trống phía trước. Người bảo vệ hoảng hốt ngó lại, nhưng sinh vật kia đã lách ra khỏi cánh cửa để ngỏ, biến vào màn đêm.

Người bảo vệ cố gắng ngồi dậy, nhăn mặt vì đau, mắt vẫn nhìn theo vệt lửa. Chuyện quái quỷ gì vậy? Ngọn lửa thoạt trông rất nhỏ, không có vẻ quá nguy hiểm, nhưng đến lúc này, người bảo vệ mới nhìn thấy thứ thật sự khủng khiếp. Ngọn lửa không chỉ chiếu sáng khoảng tối mịt mùng nữa. Nó đã chạy tới tận bức tường phía sau, soi rõ một kết cấu chống cháy đồ sộ. Người bảo vệ chưa bao giờ được phép vào bên trong Khoang 5, nhưng anh biết rất rõ kết cấu đó là gì.

Khối vuông.

Phòng thí nghiệm của Katherine Solomon.

Ngọn lửa chạy một đường thẳng băng tới cửa ngoài phòng thí nghiệm. Người bảo vệ cố gượng đứng lên, biết rất rõ rằng vệt lửa kia có thể tiếp tục chui qua cửa phòng thí nghiệm… và sẽ phát cháy bên trong. Anh ta đang định chạy đi kêu cứu thì một luồng không khí bất ngờ tràn tới.

Trong tích tắc, toàn bộ Khoang 5 rực sáng.

Người bảo vệ không bao giờ nhìn thấy quả cầu lửa hydrogen phụt lên trời, phá tung mái Khoang 5 và vọt cao hàng trăm mét trong không trung. Anh cũng không thể nhìn thấy cả cơn mưa vụn titan, thiết bị điện tử và các mảnh silicon nóng chảy từ những hộp lưu trữ của phòng thí nghiệm từ trên không rào rào trút xuống.

° ° °

Katherine Solomon đang cho xe chạy về phía bắc thì nhìn thấy ánh sáng đột ngột nhá lên qua kính chiếu hậu. Một tiếng nổ trầm đục rền vang qua màn đêm, khiến cô giật mình.

Pháo hoa à? Cô băn khoăn. Đội áo đỏ trình diễn giờ giải lao giữa hiệp chăng?

Cô lại tập trung chú ý vào đường đi, tâm trí vẫn luẩn quẩn về cuộc gọi tới số 911 mà cô đã thực hiện từ bốt điện thoại ở một trạm bơm xăng vắng tanh vắng ngắt.

Katherine đã thuyết phục được nhân viên điều phối 911 phái cảnh sát tới SMSC để điều tra một kẻ đột nhập xăm trổ khắp mình và cô cũng mong họ tìm thấy trợ lý Trish của cô. Thêm vào đó, cô còn giục nhân viên điều phối tới kiểm tra tư gia của bác sĩ Abaddon ở Kalorama Heights, nơi cô nghĩ Peter đang bị giam giữ.

Thật không may, Katherine lại không thể gọi được tới số di động của Robert Langdon vì cô không lưu sẵn trong máy. Cho nên lúc này, chẳng còn lựa chọn nào khác là phóng đến Thư viện Quốc hội, Langdon đã báo với cô rằng anh sẽ tới đó.

Việc nhận ra nhân dạng đích thực của bác sĩ Abaddon đã làm thay đổi mọi thứ. Katherine không biết phải tin điều gì nữa. Tất cả những gì cô biết chắc là chính gã đàn ông đã sát hại mẹ cô và cháu trai của cô nhiều năm về trước nay lại bắt giam anh trai cô và tìm tới để giết cô. Gã điên loạn này là ai chứ?Hắn muốn gì? Câu trả lời duy nhất cô nghĩ ra lại chẳng có ý nghĩa gì cả. Một cái kim tự tháp ư? Điều khó hiểu không kém là tại sao gã này lại mò tới phòng thí nghiệm của cô tối nay. Nếu hắn muốn làm hại cô thì tại sao hắn không thực hiện như vậy ngay tại nhà hắn hôm nay? Tại sao phải phiền phức gửi tin nhắn và mạo hiểm vào tận phòng thí nghiệm của cô?

Ngọn lửa trong gương chiếu hậu càng lúc càng chói lọi, chớp sáng ban đầu kéo theo nó một cảnh tượng bất ngờ - một quả cầu lửa màu cam nóng bỏng bùng lên phía trên những hàng cây… và chẳng có vẻ gì gần sân Fedex của đội bóng áo đỏ cả. Lo lắng, Katherine cố gắng xác định xem phía sau những hàng cây ấy, ngay phía đông nam đại lộ là cơ sở công nghiệp nào…

Sau đó, như có tia chớp nhá lên trong óc, cô nghĩ ra.