Cánh cửa bị đóng rất chặt không thể nào mở ra được! Dù đã hợp hết sức của mọi người nhưng nó vẫn không di chuyển 1cm nào cả. Lúc này Phúc chợt tỉnh lại, vừa mở mắt ra Phúc đã bị Nhân chửi thậm tệ nhưng bản thân Phúc không nhớ chuyện gì đã xảy ra vì thế Phúc cũng đứng dậy để nói lí lẽ với Nhân, sau một lúc cố gắng khuyên ngăn cả hai và kể lại những chuyện đã xảy ra cho Phúc nghe thì Phúc cũng kể lại những gì mình đã trải qua " Tôi sau khi đi cùng Đạt vào sâu bên trong dãy phòng của tầng hai thì cả hai có cảm giác ngày càng xa nhau, thế nên tôi đã dùng điện thoại để mở đèn nhưng mà vừa mở lên thì điện thoại đã tự tắt nguồn, dù tôi cố đứng lại một lúc để khởi động máy nhưng vẫn không có kết quả. Sau đó tôi quay ngược lại hướng cầu thang và dùng hết sức mình chạy về đó thì tôi thấy một bóng người lướt qua ngang tôi, chưa kịp định hình thì nó đã đứng sau tôi, tôi xoay người lại nhìn, nó đáng sợ đến nổi khiến ngất đi"
" nó ra sao ?" Trí hỏi
Phúc cố gắng nhớ lại và miệng hơi run rẩy trả lời:
" nó chắc chắn không phải người sống, nó có một với khuôn mặt bị cháy biến dạng, ở cổ còn có một thòng lọng thắt vào, nhìn qua cả cơ thể như một cái xác chết treo cổ rồi bị đốt cháy khô vậy. " Nghe đến đây Hà và Vy lại tái xanh mặt vì thứ Phúc vừa kể giống như xác chết treo cổ mà hai cô đã thấy ở tầng hai nhưng cái xác ở tầng hai thì không hề có dấu vết bị cháy. Nhân chợt nhớ lại túi đồ nghề của mình còn ở căn phòng cuối dãy tầng hai và đề nghị mọi người ở yên đây chờ Nhân đi lấy sẵn tiện lụm lại bộ đàm trên cầu thang do lúc nãy vô tình bỏ lại. Ngay lập tức Khôi đã từ chối cho Nhân đi vì tay cậu có vẻ không ổn, thấy Khôi đã lên tiếng Trí cũng đứng lên để đề nghị để Trí và Khôi đi lấy còn Nhân ở đây với mọi người....
Sau khi Trí Khôi đi thì nhóm người ở lại vẫn cố gắng phá cửa trong vô vọng.
Nhặt lại bộ đàm, Khôi đã mở lên để liên lạc nhưng vẫn như trước, vẫn không bắt được tín hiệu.. Cả hai tiếp tục bước tiếp đến căn phòng ma quái cuối dãy, bất chợt Trí mới để ý các phòng đều có số phòng và căn phòng đã xảy ra mọi chuyện kì dị mang số "13". Cậu cố gắng gạt bỏ những suy nghĩ tiêu cực đó và trấn an bản thân, sau đó họ cầm bộ đồ nghề cùng cây gậy bóng chày chuẩn bị trở xuống tầng trệt thì một tiếng động kì quái đã phát ra trên tầng ba, từ lúc vào đến giờ cả nhóm chưa có ai lên đến tầng ba cả. Không biết vì sao nhưng Khôi và Trí lại tò mò về những thứ trên đó, cả hai quyết định đi lên để xem xét tình hình.
Chuyển cảnh đến những người kia, họ vẫn ngồi yên ngay cửa chính và con quỷ như cái xác chết cháy khô thêm cái thòng lọng treo ở cổ đã xuất hiện trước mặt mọi người. Quá hoảng hốt ai nấy đều chạy loạn hết lên, Phúc bỏ chạy vào phòng ăn, Đạt chạy đến cầu thang lên các tầng trên còn Nhân và Tài vẫn không chịu chạy đứng lại đó liên tục thúc giục Hà, Vy mau chạy đi. Hai người con gái vì quá sợ nên chân đã không còn tí sức lực nào chỉ biết ôm nhau mà khóc chấp nhận cái chết cận kề. Con quỷ cười lớn rồi bay đến chỗ bốn người, Nhân thấy thế liều đã cầm chiếc điện thoại bằng tay phải lao vào dùng đập liên tục vào cơ thể của nó nhưng không những không làm nó dừng lại mà Nhân còn bị nó bẻ lìa cánh tay trái bị gãy, máu chảy ướt đẫm áo Nhân, dòng máu cứ thế chảy xuống gạch tạo thành một vũng máu trong thật kinh hoàng, Nhân đau đớn nằm gục xuống tại chỗ.... cảnh tượng tiếp theo không thể nào tả được, nó đã cắn xé cơ thể Nhân một cách dã man, ruột gan bị nó dùng miệng kéo ra ngoài, cánh tay cháy khô của nó bấu chặt vào chân của Nhân, một tiếng "cụp" và rồi chân phải Nhân bị bẻ lìa ra làm đôi, Nhân đã chết trong đau đớn, thân thể không còn toàn vẹn nữa. Quá đau thương nhưng tranh thủ con quỷ đó đang không để ý đến, Tài đã gạt bỏ đi đau buồn, sợ hãi trước mắt để bế Vy lên và cõng Hà chạy khỏi đó. Tài đã cố hết sức mình từng bước leo lên cầu thang, vừa tốn sức vừa phải tìm cách để ổn định lại tâm lý cho hai cô gái. Lên được một đoạn thì Vy đã yêu cầu Tài thả mình xuống vì bản thân có thể tự đi được rồi...
Ở tầng ba, Trí và Khôi vẫn không hề hay biết chuyện gì đã xảy ra, cả hai mở cửa phòng số 18 từ từ bước vào, thấy trên bàn có một cây nến đã cháy được phân nửa cùng một chiếc bật lửa cổ. Tò mò về chiếc bật lửa Trí đã cầm lên và thử thắp ngọn nến... thật không ngờ rằng chiếc bật lửa này vẫn còn dùng được. Có chút ánh sáng từ ngọn nến nhỏ Khôi tìm thấy một tờ báo rất cũ nằm trên kệ tủ, nó đã rách nát và chỉ còn sót lại một vài dòng có thể đọc được như sau:
" 13/6/1980 - biệt thự Ánh Mặt Trời đã xảy ra một vụ....
gia đình ông T gồm bốn người gồm ông T, vợ ông T cùng hai người con gái đều bị sát hại dã man trong cùng một đêm...
Theo lời kể...... trước đó ông T đã ...... tại căn phòng số 13....
... vụ việc hiện đang được lực lượng chức năng điều tra làm rõ...."
Dưới tờ báo còn có một tờ giấy như nhật kí của ai đó " 3 giờ 46 phút, Tôi là Thanh An, con của ông T, tôi đã đánh mất cơ hội duy nhất của mình, tôi sắp bị nó giết.... một đêm ác mộng tại đây, lời nguyền là có thật, nó đang cố gắng tìm tôi và giết tôi... tôi biết sẽ có người vô tình bước vào đây và sẽ bị nó giết chết như tôi, nghe đây... cách duy nhất để sống sót chính là tìm mọi cách để lẫn trốn và cố gắng sống đến khi ánh bình minh xuất hiện chiếu rọi qua cánh cửa đang khép kín. 12 giờ đêm là lúc nó có nhiều sức mạnh nhất cho đến 3 giờ sáng nó sẽ yếu đi, nếu có cơ hội hãy tìm một vậy nhọn bằng vàng đâm vào t ".
"Có lẽ khi chưa viết xong thì người này đã bị giết chết bởi một con ma" Trí suy nghĩ và nói với Khôi. Phản bác lại điều đó Khôi cho rằng không có ma quỷ gì ở đây hết, tất cả chuyện kì dị chỉ là trùng hợp thôi . Rồi sau đó cả hai cầm theo những thứ mình đã kiếm được ở tầng ba chuẩn bị đem xuống tầng trệt cho mọi người cùng xem thì nghe thấy tiếng bước chân người càng gần và càng nhanh từ dưới tầng hai hướng lên đây. Trí cầm cây gậy bóng chày lên, trong đầu Trí đoán là con quỷ được người tên An đã viết trong tờ giấy đã xuất hiện. Không khí trở nên rất căng thẳng
" nó đó Khôi ơi, Khôi ơi, không tin đi..." " vậy là có con quỷ thật à, lần này chết chắc rồi... " cả hai ôm nhau run rẩy thì người bước lên khỏi cầu thang là Đạt.
Sau một lúc hỏi thăm nhau thì Trí đã hiểu được tình hình phía dưới sau đó cậu đưa ra một giả thuyết:
" Theo tờ báo cũ có nói vào 13/6/1980 gia đình ông T gồm bốn người đã bị sát hại trong đêm, kẻ đã ra tay làm việc đó có lẽ không phải là con người mà là một con quỷ. Con quỷ này là người đã bị Ông T làm gì đó ở căn phòng số 13! Có lẽ tờ báo đã đề cập đến cái xác khô bị treo cổ mà Vy và Hà đã thấy trước đó, theo tôi nghĩ thì do oán hận và bị chết oan ức cùng cái chết đau đớn, kẻ bị ông T hại chết đã không thể siêu thoát mà ở lại nơi đây để trả thù! Nhưng có vẻ nó không chỉ dừng lại ở việc trả thù ông T mà còn giết cả gia đình ông nhưng may mắn thay con trai ông là Thanh An bằng một cách nào đó đã không có mặt vào đêm đó và thoát chết. Vì không giết hết thành viên của gia đình ông T, con quỷ đó vẫn không chịu từ bỏ mà đã đặt ra một lời nguyền quỷ dị để xuôi khiến cậu con trai ông T trở về căn biệt thự này. Tiếp theo đó là một đêm kinh hoàng xảy ra theo như lời nhắn được Thanh An viết lại trước khi bản thân đối mặt với cái chết... Nhưng vẫn còn một điểm khó hiểu là nếu như con quỷ đã giết chết Thanh An thì lẽ ra nó sẽ không còn lí do nào để ở lại đây nữa nhưng vì sao hiện tại nó lại xuất hiện và đã giết chết Nhân, rõ ràng nó không chỉ nhắm đến Nhân mà nó muốn giết tất cả mọi người của nhóm chúng ta.... Ngoài ra còn một chi tiết khó hiểu là Thanh An đã đề cập đến một vật nhọn bằng vàng có thể kết liễu con quỷ vào lúc 3 giờ sáng vì khi đó con quỷ sẽ yếu đi, vậy tại sao cậu ta lại biết về chuyện này và tại sao cậu ta lại thất bại.... Và chỗ cậu ta muốn nói về vị trí để đâm chết con quỷ là ở đâu? một chữ "t" có lẽ là tim hoặc tay. "
Ở tầng trệt, sau khi con quỷ cắn xé cơ thể Nhân và liếm sạch vũng máu tươi dưới nền nhà thì nhìn thân xác cháy khô của nó đã mập mạp hơn.... Nó tiếp tục tìm kiếm những người còn lại đang lẫn trốn, nó đi vào phòng bếp, đứng yên một lúc như đang cố gắng lắng nghe âm thanh xung quanh và rồi một tiếng động phát ra sau cánh cửa tủ, một tiếng "chít chít" phát ra... là một con chuột. Nhờ con chuột đó mà Phúc đã may mắn sống sót khi núp dưới bàn thấy con quỷ rời khỏi đó tim Phúc đập loạn cả lên, tiếng hơi thở và nhịp tim của cậu đã vô tình khiến con quỷ quay trở lại nhà bếp. Lần này nó đã phát hiện cậu dựa theo âm thanh mà cậu phát ra, đợi nó đến gần Phúc đã dùng hết sức mình đứng dậy lật cái bàn lên đập thật mạnh vào đầu con quỷ rồi cố gắng chạy khỏi đó. Vừa chạy cậu vừa tính toán thời gian để con quỷ đuổi kịp mình nhưng không ngờ tốc độ của nó vượt ngoài những tính toán của cậu...nó đã ở ngay phía sau... Nó bay đến vung tay lộ ra những móng vuốt sắc nhọn còn nhuốm máu đỏ của Nhân hướng về Phúc. Nhận thấy trước mặt là một ngã rẽ của hành lang, lần này Phúc đã tính toán thời gian kịp lúc để né qua bên phải và may mắn tránh được vết cào từ nó. Phúc cố hết sức mình tiếp tục chạy theo dãy hành lang và đến được cầu thang đi lên tầng một, cậu nhìn lại phía sau thì không thấy bóng dáng của con quỷ ghê tởm đó đâu nữa. Phúc vội dừng lại để lấy sức, cậu vừa thở hổn hển nhịp tim vừa đập thình thịch, tay chân cứ run run vì sợ hãi. Vừa mới quay đầu lại thì nó đã ở ngay trước mắt, Phúc ngã quỵ xuống bậc thềm cầu thang, chân cậu không còn tí cảm giác nào, không thể đứng lên để chạy được nữa, cứ nghĩ Phúc sẽ hết đất diễn từ đây thì Trí bỗng xuất hiện! Trên tay Trí cầm theo một cây cuốc chim bằng sắt lấy từ túi đồ sinh tồn của Nhân để quên lại tầng ba, cậu từ trên bậc thang cao lao xuống cầm cây cuốc bổ vào đầu con quỷ nhưng đầu nó chỉ bị nứt một vết nhỏ, cây cuốc chim cũng bị dính vào đó, thứ chất lỏng màu đen kì dị phun ra thành từng dòng rồi chảy xuống bốc lên một mùi của thịt bị thối rữa. Cùng lúc đó Tài đã chạy xuống dìu Phúc chạy lên phía trên.
" dìu Phúc lên trên đi Tài"
" lấy tủ chặn cầu thang lại đi"
" nhanh lên đi"
" cứ kệ tôi đi, mọi người bảo trọng..."
Những lời nói thúc giục của Trí dành cho nhóm bạn mình!
Vừa bổ vào đầu con quỷ thì ngay sau đó Trí đã bị hất bay vào tường, lưng cậu bị va đập mạnh trong rất đau đớn, cậu nằm gục xuống, con quỷ với vẻ mặt vừa đau đớn vừa giận dữ tiến đến giơ ra hàng móng vuốt sắc nhọn của mình.
" tránh xa bạn tao ra con quỷ cái" - Đạt hô lớn rồi cầm cây xà beng cũng được lấy từ bộ đồ nghề của Nhân, cậu chạy đến không chần chừ đập hết sức mình vào đầu con quỷ, lần này đầu nó đã bị đứt ra khỏi cổ... đầu nó kêu lên một tiếng kệ thảm thiết rồi không còn thấy động tĩnh gì nữa! Không nghĩ ngợi nhiều về nó, Đạt đã tranh thủ cùng Trí chạy lên tầng trên sau đó cùng bạn bè dùng những chiếc tủ chặn lại lối đi của cầu thang!