Chương 1: Thế giới mĩ hảo

Trên giường, sắc mặt thiếu niên xám xịt, ánh mắt u oán nhìn vào màn hình điện thoại, hắn thua thông tám ván trò chơi liên tiếp, lên được cao thủ mộng tưởng bước vào hàng ngũ đại cao thủ, cứ như vậy sụp đổ hoàn toàn.

"A a a a vì cái gì, ta cũng rất cố gắng rồi..."

Dương Vân bất đắc dĩ thở dài, hắn ném điện thoại sang một bên, ngả lưng dựa sau tường yên tĩnh có chút mệt mỏi.

Hắn vì muốn bản thân đa năng, lựa chọn chơi hết toàn bộ năm đường, tướng nào cũng đem ra chơi, tuy rằng thuận lợi lên được cao thủ, nhưng mà để tiến thêm một bước mới nhận ra sự thật tàn nhẫn, chỉ như vậy vẫn là chưa đủ, so sánh kĩ năng xử lí nhiều lúc quả thật không bằng được những tên one champ cùng đường, phần lớn vẫn phải phụ thuộc nhiều vào đồng đội.

Vận khí tốt gặp đồng đội hay thì không phải nói, nhưng mà đen đủi tuyệt đối có thể khiến cả ngày ức chế, giống như ban nãy hắn gặp phải.

Cỡ nào bất lực tuyệt vọng.

Suy nghĩ một hồi rất lâu, Dương Vân cuối cùng dứt khoát: "Xem ra mùa này ta chú định cao thủ không thể tiến thêm, như vậy chi bằng hi sinh mấy ngày cuối luyện tập one champ tướng, coi như mùa sau vất vả cũng phải chấp nhận, sau đó mẹ nó ta dục hỏa trùng sinh đạp vào đại cao thủ chi lộ."

Chỉ có dựa vào bản thân mình, không thể trông chờ bất luận kẻ nào.

Chính là như vậy.

Đột nhiên cảm xúc khó tả dâng lên trong người, hắn vội vàng chạy vào toilet, một hồi diễn ra thanh âm nước chảy, tiếng suối ồ ạt rồi lại róc rách, thẳng đến sắc mặt nhẹ nhàng dãn ra biểu hiện vô cùng thỏa mãn.

Rửa tay sạch sẽ, chuẩn bị đẩy cửa phòng đi ra.

Đột ngột Dương Vân không hiểu chuyện gì xảy ra, tầm mắt xoay tròn chóng mặt, bên tai oanh oanh vang dội giọng nói xa lạ, thời gian vạn vật xung quanh phảng phất lâm vào đình chỉ.

"Phàm nhân địa cầu các ngươi có hiểu sinh lão bệnh tử trải qua cực hạn biến chất sẽ là cái dạng gì, ta chán ghét quan sát các ngươi sinh hoạt nhàm chán, như vậy đón lấy thay đổi này làm cho ta cảm thấy vui vẻ, các ngươi sẽ nhận được ban thưởng vô tận."

"Tiếp tới thay đổi, đón nhận đi..."

Lập tức trước mặt trở nên tối đen, một tia ý thức cuối cùng, Dương Vân nghe thêm được giọng nói kì lạ.

Là một thanh âm máy móc không có nửa điểm cảm tình.

【Tiếp nhận năng lượng thần bí ảnh hưởng, hệ thống hoàn mỹ thức tỉnh, bắt đầu diễn ra quá trình dung nhập.】

【0%, 1%, 2%,...】

...

Rất lâu không nghe được gì, Dương Vân thanh tỉnh, hai mắt nhìn rõ cảnh vật, hắn im lặng đứng yên tại chỗ.

Giọng nói ban nãy, là cái quỷ gì.

Phảng phất từ trống rỗng xuất hiện, oanh oanh vang dội bên tai, vô cùng quỷ dị đáng sợ.

Là khoa học tiến bộ sao, hoặc là trò đùa của tên nào.

"Hoan nghênh các ngươi đi tới tân thế giới, chấp nhận thay đổi cố gắng mà sống sót."

Đột ngột vang lên giọng nói trong đầu, Dương Vân chấn động, hắn ngay lập tức dò hỏi:

"Tân thế giới là cái quỷ gì, có thể đứng ra trước mặt ta đối chất..."

Chỉ là hắn còn chưa dứt câu, sắc mặt biến hoảng sợ, nội tâm hoang mang cực kì.

"Ta giọng nói của ta, sao lại..."

Dương Vân hoảng sợ lại chắc chắn, thanh âm kia tuyệt đổi không phải của mình, giống như là của manh muội tử, nhuyễn nhuyễn nhu nhu, phi thường dễ nghe, bất giác lấy tay sờ sờ cổ họng, phá lệ bằng phẳng trơn bóng, cả người như rơi vào hầm băng lạnh lẽo tới run rẩy, hắn không dám tin cúi đầu xuống nhìn, quần áo vẫn là như vậy, áo thun ngắn tay màu đen, quần đùi xám.

Có điều mũi chân biến mất, trước ngực lại xuất hiện hai đoàn đồi núi to lớn là cái quỷ gì, lại còn đang không ngừng nhấp nhô kịch liệt.

Dương Vân cảm giác hít thở không thông, bàn tay vô ý thức chạm vào bóp bóp, năm ngón tay không nắm được hết, lại như muốn luân hãm sâu bên trong, mềm mại kì lạ thỏa mãn sợ hãi đủ mọi tâm tình hiện lên.

"Đừng nói đừng nói..."

Dương Vân cố gắng trấn tĩnh, mặc dù hiện tại rất là không hợp lẽ thường, đang từ nguyên bản đại nam nhân, đột nhiên lại xuất hiện thứ đồ vật vốn lên chỉ có ở nữ nhân.

Đại huynh đệ gắn bó mười tám năm với ta, đừng có xảy ra chuyện gì a.

Dương Vân mặc niệm trong lòng, bàn tay lập tức xuyên vào trong quần, một chộp muốn bắt lấy thứ gì, lại thất vọng bắt vào không trung.

Trống rỗng, thực sự là trống rỗng.

Đại não ong ong, Dương Vân triệt để tin tưởng, bởi vì bàn tay tiến sâu hơn nữa, chạm vào là một mảnh bình nguyên, bằng phẳng trơn trượt, đã từng xem qua vô số phim cấm cũng phải hiểu rõ thứ này là gì.

"Ta ta vậy mà biến thành nữ nhân rồi, thiết lập chó má gì thế này."

Hiện thực bày ra trước mắt, Dương Vân có chút không dám tin, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh vẫn là trong toilet, đại khái vị trí căn phòng chưa thay đổi, ánh mắt bất giác chạm vào thân ảnh phản chiếu trong gương, nhất thời cả người tê dại.

Chỉ thấy, thiếu nữ vô cùng mĩ lệ đang nhìn mình.

Nàng cao một mét sáu năm, dáng người hoàn mĩ có lồi có lõm, chân bạch thon dài giống như tạc tượng mà ra, cái eo lại nhỏ không chút mỡ thừa, một đôi đại bạch thỏ phập phồng sinh trưởng trước ngực, theo Dương Vân hô hấp mà đồi núi hùng vĩ rung động lợi hại.

Một trương mặt không tìm ra bất luận cái tì vết gì, ngũ quan lại tinh xảo lại hoàn mĩ giống như nữ thần thai nghén trăm vạn năm sản sinh ra tuyệt thế dung nhan, nhu thuận tóc dài chạm đến eo thon lại hiếm có màu bạch ngân, tóc đẹp từ trên trán chảy xuống sườn mặt tinh xảo, hoàn mĩ dừng ở chói mắt xương quai xanh.

Thật sự là quá mỹ, mỹ đến độ làm người hít thở không thông.

Dương Vân tỉnh táo một chút, nàng giơ ra ngón tay tinh xảo vuốt nhẹ làn da trắng như sữa, xúc cảm dễ chịu làm cho bản thân không khỏi kinh ngạc:

"Thật mềm lại mịn, trước đó ta từng chạm qua làn da em bé, sợ rằng cũng không hơn gì cái này."

Ngắm nhìn tuyệt thế mỹ nhan không chút vết xước, Dương Vân càng thêm đau lòng muốn chết, vì cái gì người kia lại chính là nàng, vì cái gì mà không phải bạn gái của nàng, vì cái gì a, mười tám năm lăn lộn cùng với đại huynh đệ cứ như vậy biến thành tiểu muội muội, còn chưa kịp nếm thử nhân sinh khoái họa đâu.

Tính toán tính toán bản thân cần phải ổn định lại.

Mẹ nó căn nguyên chắc chắn từ giọng nói chết tiệt kia.

Bây giờ nhớ lại, Dương Vân càng thêm nghiến răng nghiến lợi, an ổn sinh hoạt là hạnh phúc tuyệt vời nhất, quản cái gì nhàm chán mà đem người khác đau khổ thành thú vui cho bản thân, đối phương có là thần hiện tại xuất hiện trước mặt, nàng cam đoan đánh tới cha mẹ đối phương cũng không nhận ra.

Trong lòng chửi rủa phát tiết một hồi, nội tâm rốt cuộc vui vẻ không ít, Dương Vân lúc này mới chú ý đến thay đổi mới lạ.

Thiếu nữ trong gương mặc dù rất xinh đẹp, nhưng kì lạ ở chỗ trên đầu nàng xuất hiện kí tự kì lạ, xem xét không nhầm chính là số một, giống như cố định đại không trung.

"Quái lạ, chẳng nhẽ giống như trò chơi."

Dương Vân sờ sờ trên đầu cũng không bắt được thứ gì, nhưng mà trong gương y nguyên phản chiếu hình ảnh số một, bởi vì không thể ngẩng đầu lên quan sát được, nàng đại khái cho rằng đó chỉ là hình chiếu.

Nói đến giọng nói kia có nhắc tới tân thế giới, nhưng mà Dương Vân đi lại quan sát một hồi, ngoại trừ không vào được mạng, điện trong phòng chập chờn lúc được lúc không, còn lại y hệt thế giới nguyên bản từ kết cấu tới vị trí.

Hẳn là thay đổi nào đó nàng chưa nhận ra.

Linh quang chợt lóe lên trong đầu, có lẽ nào, Dương Vân ôm hi vọng mở miệng:

"Bảng trạng thái, bảng trạng thái hiện lên cho bổn tọa."

Lập tức một hồi không gian trước mặt vặn vẹo, thình lình nhô ra một màn hình chữ nhật, Dương Vân nhìn vào thông tin hiện lên, nàng bị chấn kinh rồi.