Chương 1: Khế Ước

Helm Voss, vách ngăn giữa Lotha và Velcan, một vùng độc lập tự trị không chịu bất cứ sự cai quản của thế lực nào, chỉ cần tiến vào nơi này thì cho dù có là tội phạm xuyên quốc gia đang bị truy nã cũng vẫn có cơ may trốn thoát, không nói tới mức độ rộng lớn của nó, chỉ riêng sự hỗn loạn ngày đêm vang lên âm thanh giết chóc cũng đủ để người ta kiêng kỵ.

Và ngày hôm nay cũng là một ngày đẹp trời như bao ngày, tại một cánh rừng nhỏ nằm sâu trong vực Helm Voss, một trận chiến nhỏ giữa ba người một thú và một toán cướp đang diễn ra.

Đúng vậy chính là toán cướp và con mồi, nhưng hình như ở đây có gì đó không đúng...

Phía "con mồi", tức là ba người một thú, với chỉ huy là thanh niên mặc áo choàng màu tím có mũ trùm kín đầu, bên trong khoác thêm tấm áo bào vàng nhạt trông có vẻ cũ kỹ, khuôn mặt hắn trắng bệch không chút huyết sắc nào, bờ môi thì lại cong cong tà mị, cặp mắt nâu đỏ đôi khi chớp lóe tinh quang mờ ảo. Tổng quan không quá đẹp trai hoàn mỹ, nhưng vẻ suất khí kỳ dị làm người ta ngây ngẩn thì vẫn là có thừa.

Người tồn tại ở thế giới này không phải chiến sĩ thì cũng là ma pháp sư, cho dù có là người dân bình thường vô năng thì ít nhất đi vào vùng có mức độ nguy hiểm cao như Helm Voss cũng phải mang trên người cây rìu hoặc cái xẻng... Còn ở gã thanh niên nhìn như vampire này trên thân ngoại trừ một cái túi da nhỏ treo bên hông ra thì không hề mang theo thứ gì khác, có thể nói là rất kỳ quái.

Bên trái hắn là một tên vừa lùn vừa béo, khắp người trang bị vô số vàng bạc đá quý, như thể hận người ta nhìn vào không biết gã là người có của vậy, quần áo toàn bộ đều là hàng xa xỉ đắt đỏ, so với thanh niên chỉ huy còn chói mắt cổ quái hơn gấp mấy lần.

Cuối cùng là nữ nhân ở bên phải, nàng khoác một tấm áo choàng rộng thùng thình màu lam nhạt, che đi cơ thể mảnh mai gợi cảm ở bên trong, ngay cả khuôn mặt cũng được một tấm màn mờ mờ ảo ảo giấu đi, chỉ để lộ đôi mắt như pha lê ngọc thạch câu hồn đoạt phách. Nàng cầm một cây quyền trượng dài hơn mét, đầu trượng khảm một viên ngọc hình thoi màu đỏ đậm, đồng thời còn ngồi trên lưng một con sói lớn có bờm sư tử hùng tráng nơi cổ, bộ lông dài đỏ rực như ngọn lửa đang bốc cháy.

Trong đôi mắt sói liếc nhìn toán cướp ở đối diện tràn ngập nhân tính, một vẻ thương hại nhàm chán bộc lộ cực kỳ rõ rệt, đến nỗi bọn chúng thầm oán hận sau khi giết xong ba người phải ngay lập tức làm thịt nó nhắm rượu...

Bất quá hiện tại toán cướp không có thời gian để lo việc đó, bọn chúng vẫn đang đau đầu với gã thanh niên đang cố giả thần giả quỷ ở trước mặt.

- Sao hả, chúng ta cùng làm giao dịch được chứ? Ta sẽ không giết mấy người, đổi lại mấy người phải ký vào khế ước chuyển giao tài sản, yên tâm, ta bình sinh không phải người tham lam, chỉ lấy của mấy người 90% tài sản gốc thôi, thế nào...không tồi đúng không?

Vừa nói hắn vừa móc trong túi vải bên hông ra một tờ giấy màu tím, bên trên không có chữ, chỉ có duy nhất một cái vòng tròn ma pháp nho nhỏ, hoa văn nhìn qua thì đơn giản nhưng nếu tập trung nhìn kỹ một chút thì sẽ bị choáng váng đầu óc.

Dường như cảm thấy người thanh niên thực sự quá lương thiện, tên béo mặt mũi khó chịu, dẫu môi nói.

- Sao chỉ lấy 90%, bình thường cậu đều thu 99% mà, không lẽ lương tâm bộc phát?

Mỹ nữ cưỡi sói cũng cảm thấy có chút không giải thích được nhìn qua thanh niên...

Bất quá vẻ mặt hắn vẫn thản nhiên lạnh nhạt như cũ, vẫn lối tỏ ra trang bức khiến hai người không biết bao nhiêu lần khinh bỉ.

- Ta không thể tuyệt đường sống của người khác như vậy được, bọn họ ở nơi này ăn cướp cũng không phải dễ dàng gì, nếu mỗi lần cướp xong một mẻ ta lại thu 99% thì bọn họ lấy gì để sống?

Tên béo nghe ra được ý gì đó, cặp mắt ti hí khẽ sáng lên vội vàng hô.

- Ý cậu là thu phí vĩnh viễn??

Thanh niên đưa tay vân vê cằm, bộ dạng cao thâm mạc trắc gật gật đầu nói.

- Xem ra mập mạp cậu theo ta thời gian dài cũng có chút mở mang đầu óc đấy, cái này người ta gọi là thu phí theo định kỳ, lãi suất sẽ tăng theo thời gian, chỉ cần một ngày bọn họ còn sống thì tài sản của chúng ta sẽ vẫn còn có thể tăng lên...

Nói giữa chừng hắn ho khan một chút rồi lại nói tiếp.

- Tránh bọn họ chết giữa chừng, vì nơi này là Helm Voss nên không ai biết được điều gì sẽ xảy ra sắp tới... Cho nên ta đã chế định một tuần thu phí một lần, khà khà! Nếu bọn họ không muốn chết vì hao mòn tài sản thì phải làm việc cực lực, như vậy tốc độ kiếm tiền sẽ nhanh hơn...

Nghe xong tên béo tỏ ra hưng phấn vỗ tay thật mạnh một cái, không ngần ngại hướng thanh niên giơ ra ngón trỏ ý bảo "đủ thâm hiểm", mỹ nữ cưỡi sói cũng là mỉm cười nhẹ nhàng, nàng còn đang lo lắng người đàn ông giết người tay không dính máu này trở nên hướng thiện, chỉ sợ thế giới sẽ sụp đổ ngay tại khoảnh khắc ấy mất.

Ba người trao đổi với nhau hoàn toàn không coi toán cướp ra gì, điều này khiến bọn chúng sôi máu, đây là bên nào đánh cướp bên nào a... Rõ ràng còn đòi 90% tài sản, cho dù có là 50% cũng đủ để bọn chúng sống dở chết dở rồi, nếu ngươi không phải người tham lam thì trên đời đã không còn chiến tranh nữa rồi...

Chưa kể đến muốn cướp ngược lại thì phải đòi hỏi bản lĩnh, gã cầm đầu toán cướp kéo xuống trọng kiếm trên vai, khuôn mặt lạnh băng hướng thanh niên nói.

- Nhãi con láo xược, mi đã nói xong chưa?

- Đã xong, bây giờ chúng ta có thể làm giao dịch rồi, có vẻ ông anh đây còn vội hơn cả ta nữa... vậy thì mau mau ký giấy đi thôi!

Gã cầm đầu xanh mặt, rốt cuộc không chịu nổi, gầm lên phẫn nộ, thân hình cao hai thước như một đầu mãnh hổ nhảy vọt lên cao, trong kiếm ngưng tụ vô số đạo hào quang vàng đất nhắm về phía thanh niên bổ xuống.

Lập tức một cơn động đất cường liệt nổ ra, từ dưới mặt đất đâm lên hàng trăm cột đá khủng bố, chẳng mấy chốc đã phá nát khu vực lân cận.

Tuy nhiên, thời điểm những cột đá chỉ còn cách ba người một thú khoảng ba mét thì tự động tan biến, hết thảy đều ngừng lại, cơn động đất cũng ngưng bặt không còn phát ra tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc nữa.

Gã đầu lính và đàn em của mình trợn tròn hai mắt, không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Người thanh niên không hề để ý đến biểu tình của họ, hắn dùng giọng nói băng lãnh hơn trước vài phần nói.

- Chống cự? Hiệp ước chưa ký mà đã dám vi phạm điều khoản? Đáng chết!

Dứt lời, gã đầu lĩnh ở đối diện chỉ kịp cảm thấy một cỗ nguy hiểm cực đại ập vào mặt, ngay sau đó toàn bộ ý thức đều biến mất, người xung quanh chỉ thấy trái tim mình vừa đập chậm lại một nhịp, sắc mặt trắng bệch so với thanh niên kia còn trắng hơn.

Thân hình gã đầu lĩnh chậm rãi chia làm hai nửa ngã xuống đất...

Nỗi kinh hoàng dần xâm lấn tâm trí những tên cướp còn lại, đầu lĩnh của bọn chúng đã là chiến sĩ Bạch Ngân hai sao, tại một góc nhỏ Helm Voss này cũng coi như có số má... Vậy mà bị người thanh niên đối diện phán một câu liền không biết xảy ra chuyện gì đã đứt lìa cơ thể rồi, đây là loại sức mạnh khủng bố cỡ nào??

Toàn trường lặng ngắt như tờ, thanh niên liếc mắt nhìn từng người một sau đó nhàn nhạt phun ra một câu.

- Bây giờ cho các người ba hô hấp, lập tức ký vào khế ước, mạng sống sẽ được giữ lại, từ đây về sau các người phải phục tùng khế ước mà làm việc, bằng không kết cục sẽ giống tên đầu đất vừa nãy, chết mà không biết vì sao lại chết...

Tờ khế ước từ trên tay người thanh niên bay lên, chậm rãi trôi lơ lững trước mặt toán cướp.

- Dùng thần niệm khắc tên mình vào khế ước!

Mệnh lệnh vừa ra, một đám nhao nhao ngưng thần khắc tên, không ai dám phản bác nửa câu, chẳng mất bao nhiêu thời gian công đoạn ký kết khế ước đã được hoàn thành.

Tở khế ước lơ lửng trên không bỗng dưng biến mất, đồng thời trên tay thanh niên thần bí hiện ra một tờ giấy khác, hắn cúi đầu lẩm nhẩm.

- Hai vạn ba ngàn bốn trăm bạc... Tạm được!

Nói xong hắn nhìn cũng không thèm nhìn thêm, trực tiếp ném cho tên béo.

Cầm tờ giấy trên tay, tên béo hào hứng một trận rồi cất vào túi.