Chương 1: Tận Thế Mở Đầu

Toàn bộ truyện đều không có ý đụng chạm đến vấn đề chính trị, xã hội hay luật pháp gì gì đó, chỉ là huyễn tưởng, đừng chấp nhặt, mà ta địa lý cũng không giỏi, nên có sai thì nhắc nhở ta nhé.

...........................

Thế giới năm 2020, một thập niên tưởng chừng tốt đẹp sẽ diễn ra, nhưng lại không, đó là thời đại tận thế ập xuống.

Quốc gia có hình dạng đặc biệt nhất Đông Nam Á, với hình chữ S siêu nhiên, Việt Nam trở thành một quốc gia có kinh tế phát triển nhất toàn bộ Châu Á, xếp thứ hai toàn thế giới, mà văn hoá nhân dân cực kì tốt, cái gì chất thải, cái gì ô nhiễm môi trường đều không có, hoàn toàn đi theo quy tắc bảo vệ thế giới, một đất nước tươi đẹp.

Thủ đô miền Nam, thành phố vinh dự mang tên Hồ Chí Minh, hiện tại dân số đã đạt 10 triệu người, từng toà từng toà cao ốc, chung cư chọc trời dựng lên, nhưng lại vô cùng chắc chắn và an toàn, chưa từng xảy ra bất cứ cái gì tai nạn, tử vong đầu người bình quân gần như bằng không.

Quận Thủ Đức, một quận ngoại ô thành phố, ở bên trong một ngôi trường đại học gọi là Sư Phạm Kỹ Thuật, khuôn viên trường rộng đến 10 hecta, ở trong thành phố được tính là không nhỏ, mà kí túc xá chiếm hết 3, 4 ha, chia làm nam sinh cùng nữ sinh, một căn phòng nhỏ bên trong kí túc xá nam, một chàng trai trẻ tuổi, nhìn qua khoảng 19, 20 tuổi, có vẻ là sinh viên năm hai, mà căn phòng này ở mặt ngoài bên trên lầu 4, cho nên quang cảnh nhìn được xung quanh toàn bộ khuôn viên trường.

Người thanh niên này tên là Đào Khánh Duy, 19 tuổi, là sinh viên năm nhất của học kỳ này, vừa chính thức nhập học hai ngày trước, mở ra cho hắn một cuộc đời sinh viên vui vẻ lẫn buồn cười.

Xoẹt.... Xoẹt.....

Trong lúc thu xếp đồ đạc, bỗng nhiên trước mặt Khánh Duy xuất hiện dị tượng, tia điện màu xanh dương từ không khí bắn ra, Khánh Duy giật mình, bởi vì phòng chỉ còn một mình hắn, hai người bạn kia đã ra ngoài, những tia điện này quy tụ về một chỗ, trở thành một tấm bảng điện tử ba chiều chỉ xuất hiện trong mấy bộ phim khoa học viễn tưởng.

Bên trên là hình ảnh một người, nằm nhoài trên ghế, tay chống trên khuôn mặt, mà khuôn mặt người này lại mờ mờ ảo ảo, không nhìn rõ chân dung, nhưng mà chỉ là hình ảnh này, đủ khiến người người trong lòng đều dâng ra vô hạn tôn kính, quỳ xuống bái lạy.

- Sâu kiến, đừng vội làm gì ngu ngốc, ta chính là Thần, nhìn xuống sâu kiến các ngươi nhàn nhà sống trong thế giới này thật chướng mắt, ta muốn các ngươi phải chiến đấu, giành giật sinh mệnh với chính đồng loại sâu bọ.

Người kia đứng dậy, giọng nói trầm nặng thả ra, để Khánh Duy lẫn toàn bộ người trên thế giới đều như bị trọng lực đè xuống, nằm bẹp trên đất, sợ hãi nhìn người trước mặt kia, mà tấm bảng điện tử này cũng hoá thành một luồng sáng, nhập vào đầu từng người, cùng lúc, giọng nói của người kia lần nữa vang lại.

- Bắt đầu đi....

Ầm.....

Bên ngoài bầu trời nắng đẹp bỗng nhiên vang lên tiếng sấm rền, mà trong đầu Khánh Duy cũng vậy, một loại cảm xúc tiêu cực bỗng nhiên mạnh mẽ trào lên, khiến tính cách Khánh Duy bị thay đổi, cảm xúc tiêu cực này đầy sự khát máu, thèm khát thịt sống, não tủy, vô cùng kinh dị, mà làn da trắng của Khánh Duy cũng dần trở thành màu xám như thây khô, đôi mắt hiện lên một vòng màu đỏ, tựa như quái vật chứ không phải người thường.

- Không, bản tính của mình không phải như vậy....

Khánh Duy gào lên, bất ngờ đôi mắt màu đỏ trở lại bình thường, màu đen đồng tử, màu trắng nhãn cầu, mà làn da xám xịt trở thành hồng hào, còn đẹp hơn làn da trắng tinh lúc trước của Khánh Duy, mà trong đầu hắn lại vang lên âm thanh băng lãnh kì lạ.

Tíc, Biến Dị Thần Cấp hệ thống khởi động, chính thức bước vào trò chơi.

Tíc, tặng Mộc Kiến Bổng, trang bị thuộc hệ thống trò chơi.

[Mộc Kiến Bổng] : nặng 3kg, sức đập cực hạn là 15kg.

Một tấm bảng điện tử hiện lên, bên trong là chân dung của Khánh Duy cùng những dòng thông tin như trong một game online MMORPG (gg search nhé, nếu không biết), toàn bộ có 8 dòng.

.........

Người : Đào Khánh Duy. Tuổi : 19.

Level : 1. (Tăng một level +5 điểm thuộc tính).

Nghề nghiệp : Không.

Thể lực : 8/10. (+1/5').

Sức lực : 7. (5kg).

Nhanh nhẹn : 5. (0,5m/s).

Trí tuệ : 12. (Trí tuệ càng cao, ảnh hưởng lĩnh ngộ càng cao).

Sinh tồn tệ : 0.

...........................

- Cái gì thế này?

Khánh Duy thốt lên, nhưng mà lúc này cánh cửa bỗng bị hai cánh tay màu xám khác nhau đâm thủng, một cái đầu người kinh dị đâm thủng cửa gỗ xông vào, đôi mắt đỏ ngầu, miệng đầu răng đen sắc bén, ánh mắt khát máu nhìn về phía Khánh Duy.

- Đây là, là Tấn Đạt cùng Anh Đức???

Khánh Duy sợ hãi, bởi vì hai người này chính là bạn phòng bên Khánh Duy từng gặp qua vài lần, nhưng hiện tại họ bị gì thế này, rất giống họ bị cảm xúc tiêu cực kia cắn nuốt, thay đổi con người.

Tíc....

Tang thi : ???. (x2).

Level : 1.

Thuộc tính : 4 dòng 10 điểm. (All 10 thuộc tính).

Kỹ năng : Lây nhiễm, răng chứa độc chất, lây nhiễm sinh vật sống trở thành zombie.

Thiên phú : Thi Trảo, trảo nhọn sắc bén xuyên phá kinh người.

.......................

- Zombie? Thật giống như trên phim ảnh, nhưng mà, đây là thật...

Khánh Duy khuôn mặt hơi trắng, trong tay gậy gỗ hơi run rẩy, dù sao đây cũng là người quen biết, giết người cũng là tội ác khó tha, nhưng mà hiện tại nếu Khánh Duy không giết họ, thì họ cũng giết hắn mà thôi.

Bốp....

Khánh Duy cắn chặt răng, Mộc Kiến Bổng trong tay dùng hết sức đập lên đầu của tang thi thò qua cửa gỗ, một tiếng vang điếc tai, đầu của tang thi này bị Khánh Duy ngạnh sinh đập vẹo sang một bên, nhưng mà vẫn không chết, cái đầu quẹo ngược về bên trái gào lên, càng là kinh dị vặn vẹo cổ, đem đầu mạnh mẽ bẻ lại, nhưng mà Khánh Duy cũng một bổng đánh tới, bốp, cái đầu nó lập tức nổ tung, máu đen hôi thối bắn ra tung toé, kèm theo não tủy trăng trắng, buồn nôn cực kỳ.

Cố gắng đè nén cảm giác buồn nôn, Khánh Duy thở dốc, định lùi về sau thì phát hiện, bên dưới cánh cửa lại có một đồng xu đồng in hình đầu lâu như kho báu của hải tặc cùng một quyển sách nhỏ, Khánh Duy cẩn thận nhặt lên, sau đó dùng bàn, ghế, giường gia cố cửa, đẩy đầu tang thi còn lại ra ngoài, lập tức cửa phòng vang lên tiếng va đập cùng tiếng gào giận dữ.

Tíc, [Sinh Tồn Tệ] : 1 đồng.

Tíc, [Hắc Ám Giả Kim Nghề Nghiệp] : nghề nghiệp dựa trên tùy ý vật liệu tạo ra trang bị đặc thù, kèm theo nhiều kỹ năng Ám hệ sau khi tiến cấp.

............

- Haha, trời giúp mình rồi...

Khánh Duy tươi cười, quyển nghề nghiệp này không có bất cứ yêu cầu gì, theo giọng nói của hệ thống, chỉ cần Khánh Duy mặc niệm trong lòng " học tập ", liền học tập thành công.

Nghề nghiệp, mỗi khi lên 5 level, sẽ tăng một điểm tiến cấp, mà ở các mốc như level 10, 30, 50, 100, sẽ mở ra thêm nghề nghiệp, mà Hắc Ám Giả Kim Sư này, vừa học tập xong liền có hai cái kĩ năng.

Một, Giả Kim Thuật, đem tài liệu bất kỳ sáng tạo ra trang bị, theo bản thiết kế từ hệ thống mà làm ra (giống Minecraft), công hiệu cũng mạnh mẽ hơn nhiều.

Hai, Ám Ảnh Độn, ở trong bóng tối sẽ lập tức hoà mình vào đó, không ai có thể tấn công hay phát hiện, mà còn có thể ở trong đó di chuyển càng nhanh.

- Hừm, cố thủ đến buổi chiều tà, theo lý thuyết thì có thể dùng Ám Ảnh Độn này chạy thoát.

Khánh Duy gật gật đầu, xoạt, mà đúng lúc này từ tầng trên rơi xuống một cái bóng đen, cạt cạt cạt, tiếng kim loại cà lên tường bê tông vang lên, theo cửa sổ nhìn xuống, Khánh Duy lập tức sợ hãi, bởi vì đó là một người, nhưng mà người này toàn thân mọc đầy gai nhọn như nhím, chính dùng những gai nhọn này dính mình trên tường, mà hắn ta đang từ từ bò lên phòng của Khánh Duy.

Tíc....

Dị Nhân : Thiết Thương Bì Nhân.

Level : 4.

Thuộc tính : TL 15, SL 16, NN 9, TT 9.

Kỹ năng : Giáp Gai, tấn công vật lý giảm sát thương, khiến kẻ địch bị thương do chạm lên gái nhọn.

Thiên phú : Khiến Thương, bắn ra gai nhọn đều được điều khiển quay trở về hoặc đổi hướng.

..................

- Này này này, còn có để cho người ta sống không vậy?

Khánh Duy sợ hãi, lập tức luống cuống tay chân, trên tay Mộc Kiến Bổng không biết dùng thế nào, bỗng nhiên sực nhớ ra, mình có thể sáng tạo vũ khí, lập tức dùng đồ vật chặn ở cửa sổ, một khung điện tử hiện lên bên cạnh Khánh Duy, bên trong gồm bốn ô nhỏ, phân biệt là búa, kiếm, đao cùng chùy.

Vật liệu bên trong phòng có khung sắt của giường có thể làm lưỡi đao, kiếm, hoặc xúc nén lại thành đầu nặng của chùy, hoặc mài dũa có thể thành lưỡi rìu, suy nghĩ một chút, Khánh Duy chọn đao, bởi vì độ sắc bén của nó hơn hẳn kiếm, mà độ nặng lại hơn hẳn rìu cùng chùy, hơn nữa phần bản lại khá lớn, có thể cản trở thế công của tang thi.

Xoẹt....

Mộc Kiến Bổng biến mất, sau đó từ nơi đó rơi xuống một thanh đao, dài khoảng 40 cm, phần cán chiếm khoảng 10 cm, lưỡi đao rộng khoảng 3, 4cm, lưỡi đao sắc lẹm lộ ra ánh sáng lạnh lẽo vô cùng.

Khánh Duy dùng quần áo dày quấn quanh bắp tay, trừ khoảng khuỷu tay để dễ cử động, bả vai cùng hông, đây là những chỗ tang thi dễ tập kích, cắn trúng một đòn liền giống như bọn họ trở thành tang thi.

Xoẹt...

Từ cửa sổ bỗng nhiên bắn vào trong phòng mấy thanh sắt nhọn hoắt, Khánh Duy giật mình, nhanh chóng đẩy ra vật cản ở cửa lớn, qua lỗ hổng trên cửa, bên ngoài chỉ có khoảng hai cái tang thi, bởi vì hôm nay là ngày nghỉ, đa số nam sinh đều ra ngoài chơi, chỉ có những nam sinh năm nhất thì số lượng ở lại trường khá nhiều.

Đùng.....

Khánh Duy đẩy cánh cửa ra, âm thanh lớn lập tức thu hút chú ý của hai tang thi kia, vọt thẳng lên đầu tang thi gần nhất, cánh tay vung qua, thanh đao trong tay nhanh như chớp vụt qua đầu tang thi này, bốp một tiếng, kinh nghiệm sử dụng đao không có, Khánh Duy vung nhầm sống đao, khiến tang thi kia đầu vẹo sang một bên, nhưng xương cổ gãy lìa, ầm ầm ngã xuống.

Gừ....

Thở dốc, Khánh Duy không chú ý con tang thi còn lại nhào đến, miệng hôi há ra, hàm răng đen kịt đầy độc cắn tới, Khánh Duy đưa tay lên đỡ lẫy, vừa đúng, miệng con tang thi này cắn lên cổ tay có quấn quần áo mà Khánh Duy chuẩn bị từ trước.

Bốp....

Khánh Duy đạp ra một đạp, tang thi kia ngã lăn ra sàn nhà, Khánh Duy lập tức vung xuống một đao, lần này chính xác hơn, đầu của tang thi này bị chém làm đôi, máu đen cùng não như thác bắn ra, buồn nôn cực kỳ.

Bên cạnh hai đầu tang thi chết đi rơi ra hai xu sinh tồn, cùng một cái ống nhỏ, Khánh Duy nhặt lên, cái ống nhỏ này là thuốc dịch hồi thể lực, uống vào lập tức hồi phục 6 thể lực, tiện lợi vô cùng, Khánh Duy nhét ống dịch cùng hai xu sinh tồn vào ba lô sau lưng, bởi vì phòng Khánh Duy gần cầu thang, lại chật hẹp nên ở đây chỉ có ba phòng, ba con tang thi này là sinh viên từ hai phòng còn lại, dãy hành lang thì trống trơn, không có tang thi nào khác, cho nên Khánh Duy mới thuận lợi đi xuống tầng dưới.

Cẩn thận nín thở quan sát, bên dưới có tổng cộng mười mấy đầu tang thi, Khánh Duy còn đang lo lắng thì bỗng âm thanh của hệ thống vang lên.

Tíc, level tăng lên level 2, nhận 5 điểm thuộc tính phân phối.

- Ồ, 3 điểm thể lực cùng hai điểm sức lực...

Khánh Duy đưa ra lựa chọn, thể lực hiện tại cần thiết vô cùng, mà sức lực cũng là như thế, nếu không đủ sức thì làm sao cầm vũ khí nặng mà chiến đấu, ùng ùng ùng, trong lúc suy nghĩ, bên ngoài bầu trời bỗng nhiên kéo đến mây đen, che khuất bất cứ tia nắng nào thả xuống, mà từng tia chớp cũng bắt đầu đan xéo nhau, tựa như cao trào của một bộ phim kinh dị vậy.

- Haha, trời giúp mình...

Bóng tối bao phủ hành lang, Khánh Duy mặc niệm trong lòng Ám Ảnh Độn, lập tức cơ thể như hoà vào bóng tối, chỉ cần chỗ nào có bóng tối, hắn đều có thể đi tới nơi đó, không nhìn cái gì định luật vật lý, Khánh Duy như người nhện phóng trên tường, đi bộ trên trần nhà, cảm giác vô cùng thoải mái.

Thuận lợi vượt qua tầng ba, Khánh Duy đi xuống tầng hai, nhưng mà ở đây, lại có ánh sáng, cùng rất nhiều tang thi, Khánh Duy trước tiên chui vào phòng tạp cụ, tránh thoát một hồi, suy nghĩ kế hoạch tiếp theo.

Có cách...

.................