Chương 8: Quân Thiên Chi Thủ (3)

"Giang hồ khó nha..."

Từ lão tam thoải mái suy nghĩ một hồi, tiếp tục thổn thức.

"Cao thủ vô số, trong đó, có tâm đen tối đầu óc bẩn cũng là vô số, là khó càng thêm khó… Loạn thế như vậy, có thể trở thành cao thủ giang hồ, làm sao có người tốt... Cả đám đều là mang mầm móng giết người không chớp mắt..."

"Loạn thế, nhân mệnh là đê tiện nhất, tổ chức sát thủ quy mô toàn đại lục chỉ có bảy tám, chứ nói chi là còn có rất nhiều tổ chức thực lực nhỏ, địa đầu xà phái môn…. như Vận Thâu, Tiêu Hành, Diêm Bang, Thuyền Bang gì gì đó... Dù sao phương pháp có thể để người ta sống sót, cơ hồ đều bị người bá chiếm... Cho dù vị trí thủ lĩnh ăn mày này mẹ nó cũng phải tranh đoạt sứt đầu mẻ trán, đầy rẫy hỗn loạn, nơi nào không có cạnh tranh chứ..."

“Còn có những tông môn ẩn thế, các đại môn phái giang hồ….mẹ nó!”

"Âm mưu quỷ kế minh thương ám tiễn khó lòng phòng bị, đã là khó chịu. Còn có yêu thú, còn có Yêu tộc, lúc nào cũng nhảy ra thôn phệ sinh linh, diệt môn diệt thôn diệt toàn bộ trấn thành đều như việc vặt, mẹ nó chỉ có mấy quốc gia Nhân loại như thế mà vẫn còn đánh nhau... bà nội nó..."

"Nói đến, vận khí của huynh đệ chúng ta thật sự không tệ, vừa xuất đạo đã gia nhập Quân Thiên Thủ... Càng may mắn Quân Thiên Thủ của Đại Tần đế quốc chúng ta mạnh hơn những nơi khác không ít, cũng có trật tự hơn.”

Lời Từ lão tứ nói đều đầy ý may mắn.

"Hửm? Ý Từ lão tứ ngươi nói, sát thủ Quân Thiên Thủ của Đại Tần đế quốc còn rất không giống người thường sao? Nói thử xem.”

Về điểm này, Phong Ấn xưa nay không thích hỏi thăm truy cứu là thật sự hoàn toàn không biết gì cả, hôm nay có cơ hội đương nhiên phải truy vấn ngọn nguồn một phen.

"Hazz, có nói ngươi cũng không hiểu, ngươi là lang trung một thôn trấn, biết quá nhiều chỉ có hại vô ích."

Từ lão tam mang vài phần khinh bỉ nhìn lướt qua Phong Ấn.

Ánh mắt này lại thoáng khiến Phong Ấn xù lông, nhíu mày liếc mắt một cái, ánh mắt hung ác, lộ ra sắc mặt chủ nợ hung hăn ngang ngược: Lập tức trả tiền, không trả tiền liền cút ra ngoài!”

"Ta sai rồi... Gia!”

Từ lão tam vẻ mặt bi thương liên tục cầu khẩn.

Từ lão tứ phẫn nộ nhìn ca ca mình: Cái miệng rách của ngươi có thể bớt gây họa được không?

Đã thiếu nợ người ta rồi mà còn lanh mồm lanh miệng.

"Sát thủ Quân Thiên Thủ của Đại Tần đế quốc chúng ta, nghiêm khắc mà nói, kỳ thật có thể xem như quan phương, ít nhất cũng là thế lực tổ chức bán chính thức."

Nói đến đây, Từ lão tam nhất thời quên mất xấu hổ, trên mặt càng thêm hai phần đắc ý, hai phần vinh quang.

Trên mặt Từ lão tứ cũng hiện lên vẻ đắc chí, đó là một loại cảm giác 'Ta kỳ thật là một quan'.

"Quan phương?" Vẻ mặt Phong Ấn như phát hiện tân đại lục.

Trên thực tế trong lòng cũng là dị thường rung động.

Cái này mẹ nó... Lão tử thực chất lại là công chức?

Là loại có biên chế?

Chuyện này…. Sao ta không biết?

Phúc lợi đâu?

Quyền hạn đâu?

Vô số chỗ tốt của cán bộ công chức đâu?

Ta nên nhận hối lộ từ ai đây?

......

"Chuyện quan phương này đương nhiên là không thừa nhận ngoài sáng, nhưng Đại Tần có một chi 'Ám Vệ', cái này ngươi biết chứ?"

“Ám Vệ… Trên thực tế chính là tổng đà của Quân Thiên Thủ Đại Tần.”

“Không thể không nói Đại Tần chúng ta thật sự là đa mưu túc trí, anh minh thần võ. Nghe nói, nhiều năm trước, Hoàng gia Đại Tần có một vị thiên tài võ học, gia nhập Quân Thiên Thủ, một đường tu vi đột nhiên tăng mạnh, liên tiếp hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ vốn không có khả năng hoàn thành, cấp bài một đường leo lên, thẳng đến Tôn cấp... Sau đó không biết thao tác như thế nào, liền vẽ ra khối Đại Tần độc lập này.”

"Đương nhiên, cho dù là phía Đại Tần thì tuyệt đại bộ phận nhiệm vụ trong thẻ bài vẫn là Quân Thiên Thủ phát xuống, nhưng cũng có một phần nhỏ nhiệm vụ là do phía Ám Vệ ban bố, mục tiêu nhằm vào tự nhiên là chuyện quan phủ ngoài mặt không tiện xử lý. Mà thù lao tương ứng của những nhiệm vụ này nhìn như là do Quân Thiên Thủ xuất ra, kì thực có một con đường trung chuyển khác, đầu nguồn thật sự chính là tổng bộ Ám Vệ.”

"Cho đến bây giờ, mọi người đều biết một chuyện như vậy. Cho dù Ám Vệ ngoài mặt kiên quyết không thừa nhận, nhưng trong lòng mọi người sớm đã rõ chân tướng, ừm, điều này có nghĩa là gì ngươi biết chứ?”

"Sát thủ Quân Thiên Thủ có thể lựa chọn bại lộ thân phận, đề cao danh tiếng của bản thân, một khi đạt tới cấp bậc ngân bài trở lên sẽ có khả năng được Ám Vệ sắp xếp, hoặc là viện trợ nhất định…. Nhưng chuyện này rất hiếm.”

"Mà những sát thủ rời khỏi Quân Thiên Thủ, có thể lựa chọn gia nhập Ám Vệ, từ nay về sau trở thành quan phương chân chnhs, tuy rằng vẫn không thể có được quan thân bên ngoài, địa vị cũng không bằng Lục Phiến Môn cùng Thải Hồng Thiên Y, nhưng kì thực lại được hưởng phúc lợi bổng lộc quốc gia, thậm chí là trợ cấp…. Mà những người này, không còn khả năng trở lại làm sát thủ nữa, bởi vì Quân Thiên Giám của bọn họ đã được chuyển thành Ám Vệ minh bài trước khi bọn họ chuyển thành Ám Vệ. Nghe nói qua thủ tục này, thẻ bài cũng sẽ không mất đi, chức năng hữu dụng ban đầu cũng không khác bao nhiêu, nhưng từ nay về sau không thể nhìn thấy nhiệm vụ của Quân Thiên Thủ, cắt đứt liên hệ với Quân Thiên Thủ từ rễ..."

Từ lão tứ cảm thán: "Mỗi lần nghĩ tới đây liền không thể không cảm thán, Thanh Minh đại nhân thật sự là thủ đoạn thông thiên triệt địa, có thể làm việc người khác không thể...”

“Thanh Minh đại nhân?”

Phong Ấn mẫn cảm truy vấn.

"Ừm, vị cao thủ hoàng gia Đại Tần mà ta nhắc tới lúc trước, chính là vị Thanh Minh đại nhân này; tôn hiệu là Thanh Minh đại tôn, chính là đương kim sát thủ một thế này, cũng là đệ nhất cao thủ."

"Đệ nhất cao thủ? Trên Tôn cấp không phải còn có hai cấp Thần - Thánh sao? Tại sao hắn lại là đệ nhất cao thủ?” Phong Ấn truy hỏi.

"Hai cấp Thần - Thánh này… chỉ lưu truyền trong truyền thuyết, Quân Thiên Thủ được thành lập lâu như vậy, kì thực cũng không có thông tin liên quan đến hai đại cấp bậc tôn vị này, thậm chí là... ngay cả truyền thuyết cũng chưa từng có..."

"Ồ... Vị Thanh Minh đại tôn này ngoại trừ xuất thân từ hoàng thất Đại Tần, thân phận chân thật cụ thể có ai biết được không? Không có tin đồn suy đoán gì sao?”

"Sao lại không có, nghe nói là Cửu Vương thúc mỗi ngày chơi bời lêu lổng ham ăn biếng làm chính là Thanh Minh đại nhân. Nhưng nếu tỉ mỉ tìm tòi, căn bản là không ai tin... Dù sao vị Ưng vương gia kia năm nay mới chỉ hơn bảy mươi tuổi... Mà Thanh Minh Đại Tôn truyền kỳ đến nay, lại ít nhất đã hơn trăm rồi…nhỉ?”

"Vậy còn không bằng không nói, quả nhiên không cần phải so sánh tìm tòi..."

"Đây không phải là chúng ta đang nhiều chuyện sao? Nghiêm túc liền thua. Ngươi tưởng là ta biết nhiều lắm à?”

Lời này của Từ lão tam cư nhiên nói hợp tình hợp lý.

Phong Ấn thầm suy tư một phen, nói: "Vậy phẩm cấp võ giả thì sao? Có chỗ nào thông với phẩm cấp Quân Thiên thủ không?”

"Làm gì có chỗ nào tương thông, đó là hoàn toàn từ đầu đến cuối là hai chuyện khác nhau."

Từ lão tam trợn trắng mắt, hiển nhiên là tỏ vẻ chân thành khinh bỉ với sự vô tri của Phong Ấn, nhưng có giáo huấn lúc trước thiếu chút nữa bị đuổi ra ngoài, hắn rốt cuộc không dám lộ ra sắc mặt...