Chương 17: Lão Già Một Mắt

Lữ Xuân và Thiết Diện kéo mặt nạ lên và cùng nhau xúm lại tung đòn tấn công. Đối phương là một lão già một mắt bịt kí bằng miếng vải đen.

Lão già cười khằng khặc không thèm trả đòn mà chỉ vung vẩy hai cái đầu lâu trắng hếu. Từ trong đầu lâu bay ra một thứ bột màu trắng ...

Lữ Xuân tung lụa đào ra giụt chiế đầu lâu. Nàng tưởng lão gia một mắt sẽ giữ chặt lấy nó nào ngờ lão buông ra. Đầu lâu vừa tới tay Lữ Xuân là nàng ngã xuống. Thiết Diện lại đỡ cũng ngã theo luôn.

Lão già một mắt ngoắt tay một cái có hai cô gái tiến lại xốc hai người đưa đi.

Giữa lúc đó thì Đạo sĩ Thu Sơn xuất hiện gõ gươm đá vào đầu người lão già một mắt và ngoắc tay ra lệnh cho hai cô gái để Lữ Xuân và Thiết Diện lại.

– Các ngươi đừng qua mặt ta ...Hỡi lũ đệ tử của Lý Tư và Triệu Cao. Những người này chỉ xuống đây chơi chứ không chiếm đoạt gì cả ...

Lão già một mắt nói:

– Thu Sơn có gì bảo đảm được cho tướng chỉ huy đội mật vụ của Lữ Hậu xuống đây? Đời ta đã bị Tần Thủy Hoàng hãm hại nhưng chưa chắc y đã có máu lạnh nhiều hơn Lữ Hậu đâu nhé ...Cung điện của mụ hầm hố cạm bẫy chi chít còn hơn cung A Phòng. Ngươi không thấy mụ vừa xui vua hạ ngục Hàn Tín và đang sửa soạn hãm hại Bành Việt hay sao. Con người này ghê gớm lắm.

Theo tin tức của đệ biết được thì Lữ Hậu đang muốn chiếm đoạt tất cả của cải ở núi Thu Phong này để làm cho của riêng. Mụ là con người lòng tham vô đáy ...

– Như vậy ngươi định xử lý hai người bạn ta như thế nào?

– Họ làm rồng nước bị thương một là họ phải chịu tử hình, hai là giam dưới đáy hồ suốt đời ...

– Rồng nước làm sao thì để ta lo nhưng còn người này ngươi không được đụng đến sợi lông của họ, hiểu chưa ...Ngươi còn có một con mắt mà vẫn chưa biết thân!

– Đại huynh muốn vậy thì đệ không dám cãi ...

– Từ nay ta cấm ngươi không được gây trở ngại cho khách của ta. Hết chuyện con dơi lại đến chuyện con rồng. Ngươi cấu kết với Thích Cơ và Như Ý phải không?

Lão già một mắt lắc đầu:

– Trình với huynh đệ chỉ bênh người thế cô chứ không cấu kết với ai cả ...

– Đừng chọc tức Lữ Hậu, chọc tức bà đàn bà uy quyền đó nổi nóng lên là mất mạng như chơi. Đàn bà lòng họ hẹp hòi mà thù dai dữ lắm đó. Nhớ nghe chưa. Chọc ai thì chọc chớ chọc Lữ Hậu nó chém đầu tới ba họ đó ...Nó có quyền hành lâu lắm, mỗi ngày một nhiều quyền hành lên, phải coi chừng. Lâu ta không xuống đây, lúc này Trương Lương có còn ở đây không?

– Dạ, Trương Tử Phòng tiên sinh là người tiên phong đạo cốt, năm tháng phiêu cốt giang hồ đi về lúc nào đệ cũng không được rõ. Bữa qua đẹ có thấy tiên sinh ngồi đánh cờ trên núi.

– Đánh cờ với ai vậy?

– Chỉ thấy tiên sinh ngồi một mình với bàn cờ lúc lại đi cờ, lại ăn quân rồi cuối cùng cười ha hả nói gặp người cao cơ quá mà nhìn lên thì chẳng thấy ai cả.

– Thôi chuyện Trương Tử Phòng để đó ...Ngươi đi giải mê hồn hương cho bạn ta rồi có gì dọn đồ ăn xong thì rút hết đi đừng lộ mặt. Phải tuyệt đối dấu không cho những người đi với ta biết rằng ta đã dễ dãi với bọ ngươi, ta nói ít ngươi phải hiểu nhiều ...

Gã một mắt khúm núm đáp lời Thu Sơn đạo sĩ.

– Trình đại huynh không bao giờ bọn đệ dám quên ơn của đại huynh và trái lời đại huynh cả ...Mong đại huynh cũng đừng bao giờ quên bọn tiểu đệ.

– Gỉai huyệt và đem trà nước cùng đồ ăn lên đây ...Để mấy đứa nhỏ lại hầu ta.

Lão già một mắt lễ phép khoanh tay cúi đầu chào. Thu Sơn lại vuốt ve con rồng nước và lấy thuốc trong hồ lô thoa lên mắt nó rồi nói nhỏ với nó gì đó, con rồng nước lặng lẽ đi ra phía hồ nước ...

Lữ Xuân và Thiết Diện được đặt trên hai tấm da thú ngay giữa đại sảnh, hai cô con gái đứng gần đó chờ lệnh Thu Sơn.

– Xin đạo sĩ cho lệnh, thuốc giải mê hồn phấn đã sẵn sàng, đồ ăn đã chuẩn bị đầy đủ ...Trà long tỉnh và nước sôi đã có ...

– Đưa thuốc giải mê hồn phấn cho ta ...Các ngươi có thể lui. Khi nào ta gõ kiếm lên mặt bàn đá ba cái thì ra đây Đạo sĩ Thu Sơn cầm gói thuốc giải me hồn phấn thổi vào mũi Lữ Xuân và Thiết Diện rồi mỉm cười.

Lữ Xuân tỉnh dậy trước tiên, thấy Thu Sơn đạo sĩ thì ben lên tiếng.

– Ta mơ hay tỉnh vậy đạo sĩ.

– Tướng quân đang tỉnh.

– Sao ta lại ở đây.

– Tướng quân và Thiết Diện ngộ nạn bần đạo đến vừa kịp cứu ...

– Rồng nước và tên một mắt đâu rồi.

– Bọn nó tẩu thoát rồi ...

– Tẩu thoát đi đâu :

– Rồng xuống hồ thuỷ tinh, còn lão một mắt thì quanh quẩnh trong vùng núi Thu Phong này ...Nhưng thôi quý vị mệt rồi ta dùng trà ăn uống cái gì rồi còn tính chuyện trở về chứ ...

– Sao lại về ...

– Có biến ở triều, Hán Cao Tổ đi đánh Kình Bố bị một mũi tên mồ côi bắn trúng đã hồi triều. ta e khó qua được ...