Chương 3: Cô Bé Ngủ Trong Rừng.

Lý Vỹ bật mạnh dậy,hắn nhớ mang máng rằng mình bị một con quái thú vòi voi khổng lồ rượt đuổi làm bản thân sợ chạy tóe khói. Tới lúc sức cùng lực kiệt sắp không chịu nổi thì may mắn tìm được một cái "hố" làm hắn bất chấp chui vào... Sau đó chỉ còn bóng tối đáng sợ bao trùm.

Một mùi thơm nhè nhẹ mạnh mẽ xộc vào mũi làm bụng Lý Vỹ kêu ọt ọt,hắn vội vã nhìn quanh,chỉ thấy bản thân đang nằm ở trên một mảng gỗ cao khoảng hai thước khá nhỏ nhắn,chỉ vừa đủ cho Lý Vỹ nằm,bên trên lót một lớp nhung kỳ lạ như nối liền với khối gỗ vô cùng êm ái. Kế bên cái giường khoảng 3 mét kê một cái bàn nhỏ nhắn,bên trên nó chứa một tảng đá mỏng dẹt hình vuông đang tỏa ra ánh sáng đỏ nhu hòa và một nhiệt lượng ấm áp,đặt trên tảng đá đó có hai loại quả kỳ lạ đã được chia thành 4 phần trông vô cùng đẹp mắt,thậm chí nó còn bốc ra một chút hơi nước cuốn theo một hương vị nồng nàn mà dịu nhẹ,gần tương tự như mùi bí ngô nướng chín vậy.

Ngồi kế bên chiếc bàn kỳ lạ là một bé gái khoảng chừng 13-14 tuổi,đang ngây ngô tròn xoe mắt lớn nhìn Lý Vỹ,hai tay trước người chống xuống đất còn hai chân lại khoanh tròn nom bộ dang vô cùng dễ thương. Quả thực ngồi trước mặt một cô bé vô cùng đáng yêu khả ái này làm tim Lý Vỹ như muốn tan chảy,dây thần kinh đang căng như dây đàn của hắn bỗng chốc thả lỏng ra chút ít. Nhưng lạc trôi ở một nơi lạ lẫm cùng với việc đã trải qua những điều vô cùng đáng sợ khiến cho Lý Vỹ âm thầm cảnh giác cao độ với mọi thứ xung quanh,có lẽ chỉ khi về được nhà hắn mới có thể buông bỏ tất cả để làm một giấc thật là ngon,thật thoải mái... nhưng bây giờ,trước mặt hắn chỉ có một tương lai mờ mịt cùng với một tiểu mĩ nữ với vẻ ngoài vô hại,có trời mới biết dưới lớp vỏ đó có phải là một sát thần đoạt mạng hay không,cẩn thận vẫn hơn cả. Thấy hồi lâu cô bé vẫn cứ trân trân nhìn mình,cái đầu lúc nghiêng bên nọ nhếch bên kia quan sát thật kỹ Lý Vỹ làm mặt hắn dần dần đỏ bừng,thấy cứ thế cũng không ổn lắm hắn bèn giơ bàn tay bẩn thỉu của mình lên vẫy vẫy hai cái rụt rè nói:

-Ch...chào...