Chương 9: Sức mạnh

~ Khoảng ba năm sau ~

Như cái bóng lướt nhanh qua mặt đất, tốc độ nhanh đến nỗi mắt người nhìn không bắt kịp. Tên của nó là Shadow Viper, rank ước tính SSS.

Shadow Viper là Boss của B108 với thân hình loài rắn, đuôi chẳng khác gì thanh kiếm lớn dài hơn 2m. Cơ thể còn to lớn hơn tôi rất nhiều và chưa biết nó dài đến cỡ nào.

—-Dù mắt mình không nhìn kịp nhưng mình vẫn có thể cảm nhận được!

Tôi đã khiêu chiến với Shadow Viper khoảng 4 tháng và suýt chết hàng nghìn lần.

Sống sốt trong môi trường khắc nghiệt, chuyện cận kề với cái chết với tôi như cơm bữa đã rèn luyện các giác quan trở nên nhạy bén nhờ đó thính giác, vị giác, khứu giác, xúc giác, thị giác đều tăng lên khác thường.Tất cả các giác quan đó được hợp lại, giờ tôi có thể cảm nhận được [dấu hiệu cái chết] như một giác quan thứ 6 của mình.

[Dấu hiệu cái chết] có khả năng nhận biết sự nguy hiểm dù chỉ là ít và dự cảm trước đòn tấn công của kẻ định.

—-xoạt xoạt!

Shadow Viper liên tục di chuyển với tốc độ chóng mặt chỉ để lại cái bóng lướt qua, chắc nó định phân tâm sự tập trung?Từ góc chết nó sử dụng cái đuôi như con dao tấn công tôi.

Sức tàn phá khủng khiếp làm cho mặt đất lún xuống thành hố sâu.

Cảm nhận được sát khí đang đến, biết trước đòn công kính từ cái đuôi tôi linh hoạt thành công né tránh.Trong lúc nó thu đuôi tôi vung tay cắt phần đuôi và nhanh chóng tiếp cận phần đầu của Shadow.

“---Ta xin lỗi nhá”

Vù !

Tôi dùng ma lực nhiều nhất có thể của Yggdrasil chuyền vào và cường hóa con dao găm rồi đâm vào đầu nó. Tự hào với sức mạnh khủng khiếp Shadow Viper bị lưỡi dao ma thuật được cô đặc lại đâm xuyên qua sọ một cách dễ dàng.

“Gừ aa gua !”

Shadow Viper kêu lên. Tôi bám chặt vào đầu nó, nó hất qua hất lại để văng tôi xuống.

“----shi!”

Dù cố vùng vẫy đi nữa thì thắng bại đã được quyết định từ thời điểm con dao đâm vào đầu rồi.

Cứ thế, tôi tiếp tục cung cấp ma lực từ cây thế giới chảy vào trong đầu nó thông qua con dao găm, lượng ma lực vượt quá giới hạn làm cho mắt của Shadow Viper thổi bay đi, không chịu được lượng ma lực quá lớn các mạch bị phá hoại dẫn đến việc máu bắn ra tung tóe.

“....Cuối cùng, cũng thành công…Anh làm được rồi ! Noms!”

Tôi gọi tên Noms, cô bé đang đứng quan sát ở trước cửa của tầng này.

“Umk,..Đúng như ta kỳ vọng. Nhưng không thể ngờ ngươi lại đánh bại được Shadow Viper…Bình thường dù có ta chỉ dạy đi nữa cũng phải mất cả trăm năm vậy mà ngươi…mới chỉ có 3 năm trời…ngươi cũng chẳng khác gì quái vậy za”

Cô bé vừa gật đầu vừa khen.

“Đó là nhờ sự chỉ bảo của Noms nên anh mới có ngày hôm nay, cảm ơn em nhiều”

“Ngươi quá khiêm tốn rồi đó”

“Haha, không, sự thật là vậy mà”

Tôi ngẩng lên nhìn những ngôi sao và đám mây đang trôi từ từ. Ở đây thật sự là ngục tối? Có vẻ như những đám mây là từ khí ga còn những chòm sao chắc phát ra từ ma thạch. Mình cũng không biết nữa, chỉ là khi trả lời câu hỏi đó Noms đã chớp mắt 2 lần, đó là thói quen mà mỗi lần cô bé nói dối.

….Chắc Noms cũng không biết đó là gì cũng nên.

Nhân tiện thì thời gian trong này và bên ngoài giống nhau, cùng có ngày và đêm.

“...Đã 3 năm rồi à”

Noms đã phản ứng với lời lẩm bẩm vô ý của tôi.

“Nè, rốt cuộc ngươi vẫn có lưu luyên với bên người đúng không? Ngoài đó có nhiều thứ dễ thương mà”

“ À, anh không có ý đó, chỉ đơn giản là anh thấy thời gian trôi nhanh thôi. Anh với em cũng ở với nhau được 3 năm rồi đấy nhỉ.”

Thật sự nhanh quá đi. Mình đã trải qua những ngày tháng cùng cực tưởng chừng vô hạn, vậy mà giờ nghĩ lại như trong tích tắc vậy.

“Hử, tuy nhiên, thật đáng ngạc nhiên đó, một con người như ngươi lại trưởng thành đến mức có thể đánh bại những con ma thú ở tầng thấp nhất này…điều mà con người đến đấy đều không thể tưởng tượng được, sức mạnh của ngươi giờ đã đạt đến mức không tưởng rồi đó. Làm ta tự hào đây.”

Noms hãnh diện ưỡn ngực, hành động đó thật đáng yêu.

“Mà hình như em ở đây một mình suốt thì phải nhỉ?’

“Đúng vậy, mà - cũng đành thôi vì số người vào trong ngục tối này đã ít rồi, huống chi nói đến tận tầng thấp nhất này”

“Cũng đúng…Sức mạnh của con boss ở tầng B180 cũng khác với ma thú ở trên mặt đấy đó.”

Tôi có thể đánh bại Shadow Viper cũng nhờ vào sức mạnh ma thuật của Yggdrasil mà mình mới có khả năng sử dụng heel vô hạn chứ bình thường thì không có chuyện đó.

Tôi đã tận dụng cơ thể bất tử của mình” cũng không thể nói là bất tử ” để thử nghiệm và tìm nhược điểm trong thực chiến đã cho tôi nhiều kinh nghiệm tích lũy.

Cho dù bạn có ma lực mạnh cỡ nào thì khi đối đầu với ma thú rank SSS, thường sẽ bị giết ngay lập tức.

“Ngược lại, em không muốn ra khỏi đây sao?”

“...Ta không thể ra khỏi ngục tối được.”

“Hả, không thể ra được?”

“À, không có gì,nếu ta muốn ra thì đi từ lâu rồi, ta mạnh mà”

“....Anh nghĩ em muốn sống ở một nơi không có con người như cái ngục tối này chẳng hạn đó”

Thực ra, đây là lý do mà mình sống ở đây.

“A–, cũng có thể nói vậy… nhưng ta vẫn còn lý do khác để ở đây”

Lý do đó có lẽ không muốn cho ai biết. Tôi nhìn vào ánh mắt buồn của cô bé và đoán vậy.

“Umk, vậy à.”

“....Hừ, Thế nhưng.. ta cũng muốn ngắm nhìn ra bên ngoài ngục tối”

Cô bé mỉm cười làm tôi cảm thấy sự cô đơn trong đó. Không, làm gì có chuyện không cô đơn được chứ. Cô bé đã sống một mình ở trong cái ngục tối sâu thẳm này trong suốt thời gian dài rồi.

“Ngươi không có việc gì muốn làm ở bên ngoài sao?”

“....Anh?’

“Đúng vậy, đúng vậy, ngươi không có việc gì đang làm dở sao?”

Việc còn sót lại à…..