Khoảng 1 tiếng, sau khi bọn họ sử dụng đá Telepo dịch chuyển đi . Lượng ma lực mất khi nãy trị thương dần dần được hồi phục, cơ thể tôi bắt đầu cử động lại được. Trong lúc đó, kết giới mà trưởng nhóm sử dụng để chặn lũ ma thú cũng yếu dần đi đồng nghĩa với việc tôi phải tìm chỗ nào đó để ẩn nấp nếu chậm trễ khó mà có con đường sống để thoát khỏi đây.
“ ….Nếu, nếu cứ ở đây chẳng mấy chốc sẽ bị đám ma thú phát hiện ra và thành bữa ăn của chúng mất…Dù chỉ một chút…Chỉ cần thêm một khoảng thời gian ngắn thôi cũng được, mình phải tìm một nơi trú ẩn an toàn mới được.”
Tôi phải tự nhủ với bản thân rằng mình vẫn chưa thể chết được, mình phải sống, mình chưa muốn chết để vượt qua khỏi thực tại này. Và rồi, tôi hạ quyết tâm và bắt đầu hành động.
Ngục tối này có một tầng rộng lớn bất thường, trong nửa trạng đường thì đích thực là hầm ngục. Thế nhưng, đến tầng này nơi tôi bị bỏ lại tại đây không gian cứ như thể đang ở bên ngoài vậy, cây cối thì mọc um tùm, có cả một bầu trời rộng lớn.
—--B125
Ngay khi bước chân vào tầng này, lối vào cũng đột nhiên biến mất và tôi không thể quay trở lại theo con đường cũ được. Không chỉ vậy, điều khủng khiếp hơn thế nữa là những con ma thú lang thang ở tầng này đều có lượng ma lực rất lớn, chỉ nhìn qua thôi đã biết độ nguy hiểm đó, mức độ thấp nhất ở đây cũng là rank S, cao nhất là rank SS.
Đây là điều cực kỳ nguy hiểm mà ngay cả các nhóm mạo hiểm gả rank cao nhất hay đội hiệp sĩ của nhà vua ở đất nước này cũng khó có thể hạ gục.
“........Trước lúc vào tôi đã nghĩ rằng…nếu là nhóm chúng tôi mà gặp ma thú rank S chắc cũng không sao… thế rồi, khi đối mặt…..”
Chỉ khi tận mắt chứng kiến, tôi mới hiểu ra sự nông cạn của bản thân mình đến từng nào.
Tuy nhiên, nhóm mà tôi tham gia là nhóm rất nổi tiếng trong hiệp hội mạo hiểm giả, giống như điều Loki đã nói, những thành viên trong nhóm Gunkino Dongwa đều là những người có tiếng tăm, vì vậy nhóm được kỳ vọng cao trong việc đánh bại ma vương.
Loki là người thủ lĩnh có khả năng chiến đấu, khả năng lãnh đạo, cho đến phép thuật, tất cả anh đều thành thạo vì vậy anh được các hiệp sĩ của vương quốc để mắt tới.
Sugrenst là một chiến binh sử dụng thanh kiếm lớn và thân hình to lớn với sức mạnh cơ bắp của bản thân nên có khả năng tất công cũng như bảo vệ đồng đội của mình rất tốt khi giao chiến.
Thánh kiếm Himeno thuộc trường phái song kiếm, cô đã giành chiến thắng trong đại hội kiếm thuật của hoàng gia tổ chức, không chỉ nổi tiếng với khả năng kiếm thuật cô cũng là bậc thầy trong việc kết hợp sử dụng phép thuật phong và lôi để tăng sức mạnh tất công.
Phù thủy Fail là một pháp sư áo đen, từ khi sinh ra đã mang dòng máu phù thủy. Sức mạnh của cô ngang với tiếng gầm phát ra từ rồng, một mình cô có khả năng đánh bại ma thú rank B+.
Nhóm mạo hiểm giả Gunkino Dongwa toàn là những con người xuất chúng, chính vì vậy đây là 1 trong 3 nhóm rank A trong hiệp hội mạo hiểm giả.
Với những nhân vật tài năng như vậy nên chỉ cần nhìn lướt qua thôi là họ đã biết sự chênh lệch sức mạnh của họ với những con ma thú ở đây là rất lớn nên họ chọn cách hủy bỏ chinh phục ngục tối này và dung viên đá Telepo dịch chuyển ra ngoài. Nên nếu mà mình bị chúng phát hiện thì chết là chắc, chắc chắn là vậy, chỉ trong tích tắc thôi.
Dù vậy thì mình cũng không thể lang thang ở tầng này suốt được….cho dù không thoát được khỏi cái hầm ngục này đi nữa thì ít ra cũng phải đi lên tầng cao hơn, đó là nơi an toàn hơn tầng này.
Sẽ ổn thôi, bây giờ mình đã hoàn toàn hồi phục ma lực nếu chỉ bị trọng thương một lần …..thì mình sẽ dùng heel để chữa lành….Dù, ngay sau đó, chắc mình sẽ không cử động nổi nữa.
Thế nhưng , nếu tiếp tục ở đây cũng chỉ lãng phí thời gian, chỉ có con đường chết mà thôi, đằng nào cũng chết thế thì….
Tôi kìm nén nỗi sợ hãi, từng bước, từng bước một tiến về phía trước một cách cẩn thận với đôi chân đang run rẩy của mình, tôi cố gắng di chuyển lặng lẽ để không thu hút sự chú ý của ma thú.
—- Tôi không biết thời gian trôi qua bao lâu kể từ lúc đó, có thể đã hơn nửa ngày trôi qua rồi cũng có thể mới có mấy tiếng thôi .
“....Mệt mỏi quá đi….mình…không muốn đi tiếp nữa”
—Điều chắc chắn duy nhất là tôi vẫn còn sống đến giờ này, đó quả là kỳ tích.
“Dù sao, mình vẫn phải sống sót…..Mình không thể chết được…”
Cho đến lúc này tôi mới chỉ chạm trán với ma thú hai lần và súy bị chúng giết. Tôi thật là may mắn khi ở trong tầng đầy rẫy ma thú như thế này mà chỉ có hai lần chạm chán với chúng. Thế nhưng lần nào cũng là ngàn cân treo sợi tóc.
Lần đầu tiên là chạm trán với ma thú với thân hình con thỏ nhỏ có sừng trên trán. Vì cần có thứ gì đó để lót dạ cho những lúc đói trên hành trình của bản thân nên tôi đã thử bắt nó về để làm món ăn. Nhưng điều đó không dễ dàng như tôi nghĩ, trái ngược với vẻ ngoài đáng yêu của nó, con thỏ thể hiện sự hiếu chiến, sau khi sử dụng những động tác giả để đùa cợt tôi con thỏ đã sử dụng chiếc sừng rồi lao vào tôi. Chiếc sừng đâm chúng vào tim, máu chảy và cảm giác đau đớn từ chỗ đâm khiến ý thức bị tê liệt. Tuy vậy tôi đã cố gắng rút chiêc sừng ra và kịp thời sử dụng heel để phục hồi tim và vết thương. Lúc đó, ma lực của tôi cũng cạn kiệt khiến bản thân không thể di chuyển và chuẩn bị tinh thần cho cái chết, thì may thay con thỏ cũng không có ý chiến đấu và dời đi.
Lần thứ hai là chạm trán với ma thú như con thằn lằn. Tôi vừa đi qua bất thình lình bị nó cắn vào vai khiến tôi không thể phản kháng. Tôi đau đớn, chuẩn bị tâm lý cho cái chết lần nữa thì đúng lúc đó một con ma thú khác lao vào hỗn chiến với con thằn lằn và tôi may mắn lần nữa thoát chết.
—Và rồi.
“.....Hả, từ lúc…”
—-Lúc này là lầy thứ 3 tôi đối mặt với ma thú.
Không biết từ lúc nào mà phía sau tôi đột nhiên xuất hiện một con rùa bốn chân khổng lồ. Không có chuyện với kích thước to lớn như vậy mà đến gần tôi như thế này thì tôi mới phát hiện ra được.
“.....Sao lại thế được, đó có lẽ là năng lực….?”
Tôi không có thời gian để nghĩ
“....Con rùa này…Ngắm thời cơ để lộ diện cũng nên….!”
Tôi nhận ra bản thân đã đi đến vách đá thẳng đứng, có lẽ vì đây là đường cụt, nên con rùa lớn này mới xuất hiện
“........”
Tôi định luồn qua chân của con rùa để chạy thoát nhưng mà tôi có dự cảm sẽ chết vì hào quang từ con rùa này phát ra đáng sợ hơn bất kỳ con ma thú nào tôi từng chạm trán lúc trước.
….Mình không thể nào thoát được, vô ích thôi. Có lẽ con ma thú này đã đạt tới rank SS? Mình không thể làm gì khác được….Đối đầu với con ma thú như thế này thì chắc chắn —----
Tôi chọn cách nhảy xuống dòng sông bên dưới vách đá.
—--Mình vẫn chưa muốn chết!
Từ vách đá xuống nhìn qua cũng phải đến 20m. Thế nhưng khi đương đầu với con rùa lớn này thì nhảy xuống đó tỷ lệ sống sót còn cao hơn nhiều, vậy là tôi đã lao xuống vách đá. Dù là điều tốt hay xấu, tôi cũng nhảy xuống không một chút lo sợ vì sát khí mà con rùa đó phát ra còn đáng sợ hơn gấp nhiều lần.
Và rồi
—--Tôi nhảy xuống!!!
Toàn thân đều chịu tác động với mặt nước, cú va chạm khiến ý thức và cả cơ thể tôi đều chìm vào dòng nước đang chảy.
Hộcc….hộc…..