Nhóm dịch: Tiên Huyễn
- Nói cái gì đó? Hai vị này là biểu tỷ của ta, hôm qua trong đêm từ nơi khác điều phối đến! Cứu U Nguyệt công chúa, phải dựa vào các nàng!
Vương Khả mong đợi nói.
- Các nàng? Cứu U Nguyệt công chúa? Chẳng lẽ phải dùng mỹ nhân kế? Đi dụ hoặc Nhiếp Thiên Bá, để cho hắn thả U Nguyệt công chúa? Ta nghe nói Nhiếp Thiên Bá có tám thị thiếp, từng người quốc sắc thiên hương, biểu tỷ của ngươi muốn thi triển mỹ nhân kế, cần phải có dung mạo hoa nhường nguyệt thẹn nha!
Ánh mắt của Trương Chính Đạo sáng lên, mong đợi nhìn bóng lưng của hai nữ tử.
- Tiểu biểu tỷ!
Vương Khả kêu lên.
Chỉ thấy một nữ tử thân hình nhỏ nhắn xoay người lại, nhìn Vương Khả cung kính thi lễ:
- Gia chủ!
- Ách?
Sắc mặt Trương Chính Đạo cứng đờ.
- Dung mạo của tiểu biểu tỷ như thế nào?
Vương Khả cười nói.
- Tiểu biểu tỷ này, cũng tính tiểu gia bích ngọc, nhưng dung mạo so với quốc sắc thiên hương còn kém một chút, nhiều nhất chỉ xem như trung thượng, còn không tính là mỹ nữ tuyệt thế nha?
Trương Chính Đạo cau mày nói.
- Mỹ nữ giống như hoa tươi, cần lá xanh phụ trợ mới có thể lộ ra kiều diễm! Đại biểu tỷ!
Vương Khả nói.
Chỉ thấy một nữ tử hơi có vẻ cường tráng xoay người lại.
- Ách?
Trương Chính Đạo trừng mắt, toàn thân giật mình.
Chỉ thấy đại biểu tỷ này không chỉ bóng lưng tráng kiện, chính diện cũng cực kỳ thô kệch, mặt như bánh nướng, râu ria như ẩn như hiện, nhìn cực kỳ dọa người.
- Ngươi, ngươi là nữ nhân?
Trương Chính Đạo tê cả da đầu nói.
- Nhìn cái gì, chưa thấy nữ nhân có râu sao?
Đại biểu tỷ trừng mắt.
Nàng vừa trừng mắt, giống như lão hổ nhìn mồi, bộ dạng muốn đánh tới, dọa đến Trương Chính Đạo lui về phía sau một bước. Kém chút nôn!
- Đừng lo lắng, lúc trước đại biểu tỷ chọn sai công pháp, nên sắc tố nam phát triển hơi mạnh!
Vương Khả cười nói.
- Gia chủ!
Đại biểu tỷ nhìn Vương Khả cung kính thi lễ.
Trương Chính Đạo nuốt một ngụm nước bọt, vẫn có chút e ngại nhìn đại biểu tỷ.
- Vương huynh, cái này, cái này chính là tuyệt thế mỹ nữ ngươi nói? Ánh mắt của ngươi thật đặc biệt! Ta nghĩ Nhiếp Thiên Bá kia gặp đại biểu tỷ của ngươi, căn bản sẽ không ngóc đầu lên được? Mỹ nhân kế? Không làm được đâu!
Trương Chính Đạo lau mồ hôi lạnh trên trán nói.
- Xem qua đại biểu tỷ, bây giờ ngươi nhìn lại tiểu biểu tỷ, thấy dung mạo của nàng như thế nào?
Vương Khả cười nói.
Trương Chính Đạo nhìn lại tiểu biểu tỷ, bỗng nhiên có loại cảm giác từ trong địa ngục đi tới thiên đường.
- Ôi chao, hiện tại nhìn kỹ, quả nhiên tiểu biểu tỷ đẹp như tiên nữ! Vương huynh, ngươi thật thông minh! Trước dùng đại biểu tỷ buồn nôn Nhiếp Thiên Bá, lại dùng tiểu biểu tỷ thi triển mỹ nhân kế với Nhiếp Thiên Bá, nhất định có thể cứu U Nguyệt công chúa về!
Trương Chính Đạo hưng phấn nói.
- Ngươi nghĩ gì thế? Ai nói ta muốn dùng mỹ nhân kế? Ngươi cho rằng Nhiếp Thiên Bá giống như ngươi, dễ tinh trùng lên não sao?
Vương Khả trợn mắt nói.
- Không phải mỹ nhân kế? Vậy ngươi tìm hai vị biểu tỷ làm gì?
Trương Chính Đạo khó hiểu hỏi.
- Hôm qua không phải ta đã nói sao? Ta muốn lại biến ra một U Nguyệt công chúa!
Vương Khả híp mắt nói.
- Lại biến ra một cái? Ngươi muốn để tiểu biểu tỷ giả mạo U Nguyệt công chúa?
Trương Chính Đạo ngạc nhiên nói.
- Không sai!
Vương Khả gật đầu.
- Nhưng cái này có tác dụng gì? Biểu tỷ của ngươi là U Nguyệt công chúa giả, trong tay Nhiếp Thiên Bá mới là U Nguyệt công chúa thật. Ngươi cầm ra một cái giả cũng vô dụng, một khi người Kim Ô Tông tới, U Nguyệt công chúa thật vẫn sẽ chết?
Trương Chính Đạo khó hiểu nói.
- Không, ta muốn hóa giả thành thật, để trong tay Nhiếp Thiên Bá thật trở thành giả!
Vương Khả tự tin nói.
- Thật thành giả, giả thành thật?
Trương Chính Đạo mờ mịt.
- Cái này gọi là từ không sinh có, phá hủy tin tưởng của Nhiếp Thiên Bá, chỉ cần hắn cho rằng U Nguyệt công chúa trong tay là giả, như vậy chúng ta muốn cứu U Nguyệt công chúa sẽ dễ như trở bàn tay!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Cái này? Cái này có thể được sao?
Trương Chính Đạo có chút không tin.
- Ngươi không phải nói, xưa nay U Nguyệt công chúa một mực mang theo mạng che mặt, gặp qua dung mạo của nàng không cao hơn 10 người sao? Cho dù là Kim Ô Tông cũng không có chân dung của nàng, vậy ngươi còn lo lắng cái gì?
Vương Khả cười nói.
- Thế nhưng, thế nhưng... được rồi, ngươi nói làm thế nào, thì làm như thế đó, ta nghe ngươi, để tiểu biểu tỷ giả mạo U Nguyệt công chúa, có lẽ có thể thành!
Trương Chính Đạo nhìn tiểu biểu tỷ ở cách đó không xa nói.
- Tiểu biểu tỷ giả làm nha hoàn của U Nguyệt công chúa, giả mạo U Nguyệt công chúa là đại biểu tỷ!
Vương Khả giải thích.
- Cái gì? Nàng? Đại biểu tỷ râu dài, ngươi để nàng giả mạo U Nguyệt công chúa?
Trương Chính Đạo trợn mắt nói.
- Nhìn cái gì? Ta không thể diễn U Nguyệt công chúa sao?
Đại biểu tỷ râu dài trừng mắt.
Trương Chính Đạo trừng mắt như chuông đồng, luôn cảm giác lần này nhờ vả không đúng người! Món hàng này, có thể để người ta tin tưởng là U Nguyệt công chúa sao? Ngươi cho rằng người khác mù lòa hết sao?
- Vương huynh, tại sao lại làm như vậy?
Trương Chính Đạo lo lắng nói.
- Kỹ năng diễn của đại biểu tỷ rất tốt, người khác càng không dễ dàng hoài nghi, lại nói, đại biểu tỷ am hiểu diễn tình cảm! Đến lúc đó tốt phối hợp với ngươi! Sẽ không bại lộ!
Vương Khả giải thích nói.
Kỹ năng diễn tốt có tác dụng chó gì, ai sẽ tin tưởng con hàng này là U Nguyệt công chúa?
- Diễn tình cảm là có ý gì? Đâu có chuyện gì liên quan tới ta?
Đột nhiên Trương Chính Đạo biến sắc nói.
- Đến lúc đó ngươi sẽ biết!
Vương Khả cười nói.
Nhìn nụ cười này, sau lưng Trương Chính Đạo mát lạnh.
- Vương huynh, nếu không ta không nhờ ngươi nữa, ngươi coi như ta chưa từng tới, ngươi thấy như vậy được không?
Khuôn mặt của Trương Chính Đạo co rút nhìn Vương Khả nói.
- Ngươi cho rằng có khả năng sao?
Vương Khả sầm mặt lại.
- Thế nhưng, thế nhưng, ta nhìn đâu cũng không nhìn thấy hi vọng! U Nguyệt công chúa, dù sao cũng là một công chúa, sao có thể là bộ dáng của đại biểu tỷ? Ngươi để người khác làm sao tin tưởng!
Trương Chính Đạo khóc không ra nước mắt nói.