Chương 48: Diệt ma? Ai diệt ai? (1)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Trương Ly Nhi, ngươi thật quá đáng. Đây là Thiên Lang Tông ta, ngươi muốn giọng khách át giọng chủ sao?

Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.

Trương Ly Nhi liếc nhìn Mộ Dung Lục Quang cười lạnh nói:

- Đây chỉ coi như phần lãi cho chuyện làm đệ đệ của ta bị thương thôi. Mộ Dung Lục Quang, ha ha, cám ơn ngươi nói cho ta biết thân phận của những tà ma này. Ngày hôm nay, ngươi lại nhìn ta diệt ma đi, ha ha ha ha!

- Gào!

Rất nhiều tà ma trong đám khách khứa biết mình bị lộ cũng không che giấu nữa. Trên thân mỗi người đều xuất hiện khí đen cuồn cuộn, thậm chí có vài kẻ xuất hiện đôi cánh vai dữ tợn muốn chống lại đội ngũ do Trương Ly Nhi dẫn đến.

- Hừ, Trương Ly Nhi, ngươi thật quá đáng, vậy không trách được ta nữa!

Mộ Dung Lục Quang quát lạnh.

- Oong!

Chỉ thấy trong không trung đột nhiên có rất nhiều ánh sáng màu xanh chiếu ra khắp nơi. Tất cả mọi người và tà ma đột nhiên bất động, giống như bị trúng thuật định thân vậy.

Tất cả mọi người dường như bị trói chặt, lộ vẻ kinh hãi.

Trương Ly Nhi miễn cưỡng ngẩng đầu nhìn lại, lại nhìn thấy trên không trung của Thiên Lang Tông hiện ra một mặt gương. Chính là mặt gương này chiếu xuống ánh sáng màu xanh bao phủ khắp nơi trong Thiên Lang Tông, khiến mọi người trong Thiên Lang Tông đều bỗng nhiên không thể cử động.

- Đây là… bảo vật trấn tông của Thiên Lang Tông, Định Quang Kính sao?

Trương Ly Nhi sợ hãi kêu lên.

- Không sai. Đây là Định Quang Kính của Thiên Lang Tông ta. Hễ là người bị Định Quang Kính soi vào trong gương, Định Quang Kính sẽ bắn ra ánh sáng màu xanh, trói kẻ đó lại! Ta cầu xin Tông chủ đã lâu, Tông chủ mới để Định Quang Kính ở lại Thiên Lang Tông, đề phòng bất cứ tình huống nào xảy ra!

Mộ Dung Lục Quang lạnh lùng nói.

- Không ai phát động thì nó có thể làm gì được chứ?

Trương Ly Nhi không thể cử động, chỉ đành tức giận nói.

- Định Quang Kính đã bị ta dung nhập vào đại trận giữ núi, do Linh Sơn của Thiên Lang Tông ta không ngừng cung cấp lực lượng cho nó. Không sai, ta không có cách nào phát động chính xác giống như điều khiển cánh tay cảu mình, nhưng ta có thể mở ra toàn diện, khống chế tất cả những bóng người hiện ra trong gương! Vậy là đủ rồi, các ngươi sẽ chẳng ai có thể cử động được!

Mộ Dung Lục Quang cười lạnh nói.

- Cái này không thể trói được Kim Đan Cảnh, Nguyên Anh Cảnh chứ?

Trương Ly Nhi trầm giọng nói.

- Vậy thì thế nào? Ngươi là Nguyên Anh cảnh sao? Hừ, tà ma được mời tới hôm nay mạnh nhất chỉ là Kim Đan Cảnh mà thôi! Trương Ly Nhi, ta vốn muốn cùng ngươi diệt tà ma, đáng tiếc là ngươi quá cuồng vọng! Ngươi hoàn toàn không để ta vào trong mắt à? Ngươi tưởng ở đây là nhà ngươi sao? Hừ, nếu ngươi không quan tâm, vậy không cần diệt ma nữa, cứ đứng bên cạnh xem ta từng bước tiêu diệt đám tà ma này đi!

Mộ Dung Lục Quang cười lạnh nói.

Vương Khả đứng cách đó không xa, nhìn lên Định Quang Kính rất lớn trên không trung. Mắt hắn chợt sáng lên. Lần này Vương Khả tới Thiên Lang Tông làm gì? Chính là để bái nhập Thiên Lang Tông, lại lợi dụng một vật của Thiên Lang Tông phá vận rủi của mình trong khoảng thời gian này. Thứ loại bỏ vận rủi của mình chính là Định Quang Kính này đấy!

Nghe đồn, Định Quang Kính này có tác dụng tránh dữ tìm lành, phá ách trừ ma. Không ngờ nó còn có thể bắt trói người?

Bây giờ, tất cả mọi người đều bị khống chế, vậy chẳng phải mặc cho Mộ Dung Lục Quang muốn làm gì thì làm à?

- Mộ Dung Lục Quang, sao ngươi lại nhốt chúng ta lại? Mau thả chúng ta! ra" Một vị khách lo lắng nói.

- Mộ Dung Lục Quang, ta thừa nhận kẻ vừa rồi là tà ma, nhưng ta không phải. Ngươi khống chế ta làm gì?

Lại có vị khách trợn mắt nói.

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói:

- Các vị không nên nóng vội, ta vì ổn thỏa mới khống chết tất cả mọi người, nhưng cũng mong các vị yên tâm, Thiên Lang Tông ta đã ghi lại từng tà mà trong danh sách, sẽ không tổn thương người vô tội! Các vị chờ một lát, rất nhanh sẽ qua thôi!

Các khách nhíu mày. Đám tà ma tất nhiên rất hoảng sợ. Các vị khách bình thường lại nghi ngờ.

- Ta hiểu được rồi. Đám cưới à? Đám cưới chỉ là giả thôi! Chỉ nhằm dụ tất cả tà ma tới chỗ mai phục này? Thiên Lang Tông, Kim Ô Tông? Các ngươi cố ý lập kế nhằm vào các tà ma à?

Một người khách chợt hiểu rõ tất cả.

- Không sai, mong các vị hãy chờ một lát. Ta mở ra Thiên Lôi Tru Ma Trận, tiêu diệt tất cả tất cả tà ma, trả lại an bình cho Thập Vạn Đại Sơn!

Mộ Dung Lục Quang an ủi.

- Mộ Dung Lục Quang, ngươi muốn ăn mảnh à? Kim Ô Tông ta phối hợp với ngươi diễn lâu như vậy, ngươi muốn một mình giết hết tất cả tà ma sao? Ngươi muốn độc chiếm tất cả công đức à?

Trương Ly Nhi cả giận nói.

Các đệ tử Kim Ô Tông cũng kinh sợ.

- Trương Ly Nhi, trừ ma bảo vệ đạo là trách nhiệm của ta, ngươi chỉ để ý tới công đức thôi sao? Lần này cảm ơn Kim Ô Tông đã phối hợp, ta nghĩ sau khi trừ ma, các tiên môn đều sẽ cảm kích ngươi đấy!

Mộ Dung Lục Quang cười to nói.

- Ngươi!

Trương Ly Nhi trừng mắt kinh sợ.

Mộ Dung Lục Quang này thật không biết xấu hổ, ngươi muốn nuốt công đức một mình thì cũng thôi, còn nói dễ nghe như vậy?

Trương Ly Nhi liều mạng giãy giụa, cố thoát khỏi sự trói buộc của ánh sáng màu xanh. Cơ thể nàng vặn vẹo, nhưng làm thế nào cũng không thoát ra được. Nàng vô cùng tức giận. Đám tà ma trong đám khách khứa càng liều mạng giãy giụa, cả người bốc ra khí đen ngập trời, khách khứa xung quanh nhìn thấy mà da đầu tê dại.

- Sư huynh? Ngươi, ngươi lại là tà ma?

- Sư bá, ngươi, ngươi lại có thể bị ma loại nhập vào cơ thể, hóa ma à?

- Thật là khủng khiếp, ngày hôm trước trong đại hội tông môn, sư thúc thiếu chút nữa, thiếu chút nữa trở thành chưởng môn mới lại là tà ma?

Tuy các vị khách hiểu rõ lần này Mộ Dung Lục Quang muốn độc chiếm công đức diệt ma, nhưng trong lòng không quá tức giận. Bởi vì ít nhất hắn đã giúp mình phát hiện tà ma ẩn nấp trong đám người thân thiết nhất bên cạnh. Nếu không phải hôm nay phát hiện ra, tương lai không chừng sẽ bị tà ma ăn lúc nào cũng không biết đâu. Nguy hiểm thật!