Chương 42: Kích Thích Như Vậy? (2)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Chuyện gì?

Mộ Dung Lục Quang cau mày hỏi.

Trương Ly Nhi muốn làm gì? Không phải đã nói rồi sao? Mượn đại hôn một mẻ hốt gọn tất cả tà ma, sao còn muốn hỏi thăm gì nữa?

Trong đầu Mộ Dung Lục Quang hiện lên một ý niệm, đoán được đại khái !

Kế hoạch của Mộ Dung Lục Quang là bái thiên địa trước, để đại hôn trở thành sự thật. Mà ý nghĩ của Trương Ly Nhi, là ở trước khi bái thiên địa bắt đầu tru ma! Chờ tru ma kết thúc, tự nhiên không cần bái thiên địa nữa!

- Đã vào Thiên Lang Tông ta, còn muốn không bái đường đã vớt công đức? Nằm mơ!

Mộ Dung Lục Quang thầm nghĩ.

- Đại sư huynh, còn muốn phong bế sơn môn không?

Tôn Tùng có chút lo lắng hỏi.

- Không vội, tân nương có lời muốn hỏi, vậy chờ nàng hỏi xong lại nói! Ta đang đợi nàng!

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

Ngươi muốn chơi? Ta chơi với ngươi! Ngươi không đáp ứng bái đường, ta tạm dừng tru ma, ngươi không nghe ta, thì đừng nghĩ thu hoạch được công đức. Bây giờ nhiều người nhìn như vậy, ngươi khẳng định không dám trắng trợn nói ra mục đích của chúng ta, vậy thì nhìn ngươi khi nào chịu cúi đầu.

- Thế nhưng...

Tôn Tùng phiền muộn.

- Ta nói để tân nương hỏi!

Mộ Dung Lục Quang trầm giọng nói.

Các khách khứa cũng phát hiện bầu không khí dị thường, bất quá tất cả khách khứa ở chỗ này không phải tất cả đều là tà ma, bởi vậy không người lên ngăn cản.

- Mộ Dung Lục Quang, sư tỷ nhà ta để cho ta hỏi, ngươi và U Nguyệt công chúa là quan hệ như thế nào?

Vương Khả kéo dài thời gian hỏi.

- U Nguyệt công chúa?

Mọi người sững sờ.

Bởi vì rất nhiều người đều nghe nói qua, Mộ Dung Lục Quang đã từng tới Thi Quỷ Hoàng Triều, theo đuổi U Nguyệt công chúa, kết quả không công chấm dứt. Bây giờ đại hôn sắp đến, tân nương hỏi thăm tân lang về quan hệ với những nữ nhân khác, đây là ghen sao? Ngay hiện trường bão nổi?

Tân nương tựa như nắm chặt nắm đấm, chờ đợi Mộ Dung Lục Quang trả lời.

Trong lòng Mộ Dung Lục Quang buông lỏng, còn tưởng Trương Ly Nhi sẽ hỏi cái gì, thì ra là ghen? Ha ha, xem ra tính toán của ta là dư thừa, mị lực của ta đã chinh phục được Trương Ly Nhi!

- Ly Nhi, nàng quá lo lắng, ta và U Nguyệt công chúa làm sao có thể có quan hệ gì chứ?

Mộ Dung Lục Quang trấn an nói.

Nắm đấm của tân nương bóp chặt hơn.

- Nghe nói ngươi đi Thi Quỷ Hoàng Triều theo đuổi U Nguyệt công chúa, Mộ Dung Lục Quang, ngươi lại nói không có quan hệ?

Vương Khả không buông tha hỏi.

Mộ Dung Lục Quang liếc nhìn Vương Khả, tiểu tử này là ai? Sao chán ghét như vậy? Moi móc quá khứ của ta là có ý gì?

- Ly Nhi, nàng yên tâm, ta căn bản không có ưa thích U Nguyệt công chúa, năm đó đi Thi Quỷ Hoàng Triều, chỉ là vì lịch luyện mà thôi, không phải ta truy cầu U Nguyệt công chúa, mà là nàng mặt dày mày dạn muốn theo đuổi ta, cuối cùng ta không chịu nổi, mới rời khỏi Thi Quỷ Hoàng Triều, kết quả nàng vẫn không chịu buông tha, còn tung tin đồn nhãm, nói ta theo đuổi nàng? Làm sao có thể? Ly Nhi, nàng không tin nhân phẩm của ta, cũng nên tin tưởng thẩm mỹ của ta chứ, Mộ Dung Lục Quang ta sẽ coi trọng bộ dáng xấu xí kia của nàng? Chỉ có nàng, Trương Ly Nhi, lần thứ nhất gặp nàng, đã đánh động lòng ta!

Mộ Dung Lục Quang dụ dỗ nói.

- Xấu xí?

Tân nương tựa như cắn răng nghiến lợi nói.

- Đương nhiên, ở trong mắt ta, U Nguyệt công chúa căn bản không là cái gì, duy nhất có thể để nàng tăng thêm mị lực, chính là thân phận địa vị, nhưng hôm nay, Thi Quỷ Hoàng Triều của nàng bị diệt quốc, U Nguyệt công chúa rơi xuống đất Phượng Hoàng không bằng gà, ngươi xem một chút, lần đại hôn này, Kim Ô Tông ngươi hạ huyền thưởng lệnh đuổi bắt U Nguyệt công chúa, ta cũng không để ý nàng sống chết, ta làm sao có thể thích ả? Ta chỉ thích nàng, Ly Nhi!

Mộ Dung Lục Quang an ủi.

Lời này nghe vào trong tai Trương Ly Nhi có lẽ là lời tâm tình, nhưng nghe vào trong tai U Nguyệt công chúa, lại là châm chọc tàn nhẫn.

Mộ Dung ca ca? Sao ngươi có thể vô sỉ như vậy? Ta truy cầu ngươi? Ta mặt dày mày dạn truy cầu ngươi? Thời điểm mẫu thân ta còn, ngươi dám nói như thế sao? Còn nói ta xấu xí? Ta không là cái thá gì? Biết Kim Ô Tông đuổi bắt ta, ngươi cũng không quản ta sống chết?

Hai giọt nước mắt từ trên gương mặt trượt xuống.

- Ly Nhi, nàng là cảm động sao? Nàng yên tâm, Mộ Dung Lục Quang ta cam đoan, về sau chỉ yêu nàng! U Nguyệt công chúa gì kia, ta gặp nàng, ta sẽ...

Mộ Dung Lục Quang còn đang dỗ dành tân nương.

Vương Khả sớm đã mở to hai mắt nhìn, Mộ Dung Lục Quang này thật dũng cảm!

Ngươi nhất định phải chết, Trương Chính Đạo nói rồi, U Nguyệt công chúa còn có hậu trường khác, ngươi đây là tự tìm đường chết! Nữ nhân hận nhất người khác nói nàng xấu xí, ngươi còn không ngừng nói? Giẫm U Nguyệt công chúa nâng Trương Ly Nhi? Chỉ sợ hiện tại U Nguyệt công chúa hận không thể bóp chết ngươi rồi!

Quả nhiên, toàn thân tân nương run rẩy, tựa hồ muốn nhào về phía Mộ Dung Lục Quang. Giờ khắc này, tất cả chờ mong, ái mộ trong lòng sụp đổ. Người ngày xưa thầm mến, nay đã trở thành cừu nhân, tân nương hận không thể xé nát miệng của hắn.

- Ta nói sai cái gì sao?

Mộ Dung Lục Quang mờ mịt hỏi.

- Không đúng, tân nương kích động như vậy, thậm chí muốn nhào về phía ta, nhất định là bị lời của ta cảm động, kìm lòng không được muốn nhào vào trong ngực ta? Hiện tại mị lực của ta lớn đến như vậy sao?

Trong lòng Mộ Dung Lục Quang mừng thầm.

Vương Khả kéo tay tân nương lại:

- Sư tỷ, ngươi nhẫn nại một chút!

Mộ Dung Lục Quang cũng gật đầu, trong lòng suy nghĩ:

- Đúng vậy, ngươi nhẫn nại một chút, còn chưa có tru ma đâu, chờ tru ma xong, chúng ta lại động phòng! Ta biết mị lực của ta lớn, nhưng ngươi phải nhẫn nại! Còn nữa, tiểu tử thúi kia, tay ngươi nắm chỗ nào đó? Buông Ly Nhi ra!

Thời điểm Mộ Dung Lục Quang trừng Vương Khả, lại thấy tân nương bỗng nhiên ô ô thút thít lên.

Khi khóc còn nhào vào trong ngực Vương Khả, ôm Vương Khả gào khóc lớn hơn!

Hiện trường đại hôn, tân nương bỗng nhiên nhào vào trong ngực nam nhân khác khóc? Tân lang còn ở bên cạnh, ngươi không kiêng kỵ như vậy sao?