Nhóm dịch: Tiên Huyễn
- Không có tiền? Không có tiền ngươi tìm ta làm quái gì?
Vương Khả trừng mắt.
- Ngươi cũng biết, ta có bao nhiêu tiền sẽ xài bấy nhiêu tiền, nào có tiền dư chứ!
Trương Chính Đạo nói.
Vương Khả nghiêm mặt:
- Đi thong thả, không tiễn!
- Đừng, đừng! Ngươi nghe ta nói hết đã, mặc dù ta không có tiền, nhưng có thể để ngươi hoàn thành sự tình mà ngươi ao ước bấy lâu!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Sự tình ao ước bấy lâu?
Vương Khả nghi ngờ hỏi.
- Ngươi không phải muốn tìm một hậu trường sao? Chính là cái ngươi nói lần trước...
Trương Chính Đạo chỉ chỉ trên trời.
Đột nhiên con ngươi của Vương Khả co rụt lại, sau đó nở nụ cười:
- Trương huynh, tới tới tới, mời ngồi, mời ngồi! Ha ha, hôm nay thật là ngày tốt, ngươi nói cho ta nghe xem, là tình huống như thế nào!
Thời điểm nói chuyện, Vương Khả đưa ly trà mà mình uống dỡ cho Trương Chính Đạo.
Trương Chính Đạo cũng thụ sủng nhược kinh tiếp nhận chén trà chỉ còn cặn bã.
- Ngươi có nghe nói Huyền Thưởng Lệnh của Kim Ô Tông không?
Trương Chính Đạo hỏi.
- Chính là Kim Ô Tông ban bố Huyền Thưởng Lệnh, ai bắt được một người tên U Nguyệt công chúa, sẽ có năm danh ngạch tiến vào Kim Ô Tông trở thành đệ tử?
Vương Khả nói.
- Đúng, chính là Huyền Thưởng Lệnh này, từ Kim Ô Tông ban bố! Năm danh ngạch vào Kim Ô Tông! Kim Ô Tông là tiên môn đỉnh cấp trong Thập Vạn Đại Sơn nha! Giờ phút này, tất cả địa phương xung quanh Thập Vạn Đại Sơn đều sôi trào ngươi không biết sao? Ngươi không nghĩ tới đi bắt U Nguyệt công chúa lĩnh thưởng?
Trương Chính Đạo nhìn Vương Khả hỏi.
Vương Khả sầm mặt lại:
- Kim Ô Tông cũng không bắt được, ngươi bảo ta đi bắt? Ngươi biết ta một ngày kiếm bao nhiêu linh thạch không? Ta nào có thời gian lãng phí? Lại nói, bên người U Nguyệt công chúa kia có cường giả thủ hộ hay không? Ngươi tìm hiểu rõ ràng chưa? Thập Vạn Đại Sơn mênh mông, khác gì mò kim đáy biển, còn tràn đầy nhân tố không xác định! Nếu ngươi nói việc lớn chỉ là cái này, vậy thì không cần nói! Thần tiên đánh nhau, ta không muốn lẫn vào!
- Đừng, ta không phải bảo ngươi đi bắt U Nguyệt công chúa, ta là muốn mời ngươi đi cứu U Nguyệt công chúa!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
Vương Khả như nhìn đồ đần nhìn về phía Trương Chính Đạo, ngươi điên rồi sao? Để ta đi đối địch với tiên môn? Hơn nữa còn là tiên môn cường đại như Kim Ô Tông?
- Kỳ thật ở hôm qua, U Nguyệt công chúa đã bị người bắt!
Trương Chính Đạo giải thích nói.
- Đã bị bắt?
Vương Khả ngoài ý muốn hỏi.
- Phải, chính là bị Nhiếp gia gia chủ của Chu Tiên Trấn bắt được, bây giờ bị nhốt ở trong Nhiếp gia, Nhiếp gia đã phái người đi Kim Ô Tông bẩm báo, đại khái nửa tháng sau, người của Kim Ô Tông sẽ tới, mang U Nguyệt công chúa đi! Ta là bởi vì việc này mới đến Chu Tiên Trấn, nhưng thật trùng hợp, để ta phát hiện ngươi cũng ở chỗ này! Vương huynh, lần này ngươi nhất định phải giúp ta cứu U Nguyệt công chúa ra! À không, ngươi nhất định phải cùng ta làm chuyện này!
Trương Chính Đạo mong đợi nói.
Vương Khả híp mắt nhìn Trương Chính Đạo:
- Trương Chính Đạo, là bản thân ngươi muốn cứu U Nguyệt công chúa, sau đó tới kéo ta xuống nước?
- A? Sao có thể nói như vậy!
Trương Chính Đạo lắp bắp.
- Ngươi muốn nhổ răng cọp, đắc tội Kim Ô Tông! Ta lại không dám, ta còn muốn sinh hoạt ở Thập Vạn Đại Sơn thời gian rất dài, đắc tội Kim Ô Tông, ta làm sao có thể sống an bình!
Vương Khả lắc đầu cự tuyệt.
- Không, Vương huynh, không phải ngươi vẫn muốn bái vào Thiên Lang Tông sao? Thiên Lang Tông cũng là tiên môn đỉnh cấp của Thập Vạn Đại Sơn, chỉ cần ngươi cứu U Nguyệt công chúa, đưa đến Thiên Lang Tông, Thiên Lang Tông nhất định sẽ thu ngươi làm đệ tử! Ta cam đoan! Như vậy ngươi cũng có thể được như nguyện!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
Vương Khả tin mới lạ.
- Thiên Lang Tông sẽ cảm kích ta cứu U Nguyệt công chúa, sau đó thu ta làm đệ tử?
Vương Khả nhìn Trương Chính Đạo hỏi.
- Không sai, không sai!
Trương Chính Đạo liều mạng gật đầu.
- Phi!
Vương Khả khinh bỉ nói.
- Như thế nào? Ngươi không tin?
- Nói nhảm, nếu Thiên Lang Tông quan tâm U Nguyệt công chúa, sao có thể cho phép Kim Ô Tông tuyên bố Huyền Thưởng Lệnh đuổi bắt U Nguyệt công chúa? Ngươi là đang vũ nhục trí thông minh của ta sao?
Vương Khả khinh bỉ nói.
- Là thật, U Nguyệt công chúa còn có một thân phận khác, bây giờ ai cũng không biết, chỉ có ta biết! Chờ cứu U Nguyệt công chúa, chúng ta hộ tống nàng đến Thiên Lang Tông, xác nhận thân phận khác của nàng, thì có thể để Thiên Lang Tông bảo hộ nàng rồi, hiện tại thời gian sắp không còn kịp, ta đi Thiên Lang Tông tìm viện binh cũng không kịp, chỉ có thể đến làm phiền ngươi!
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
Vương Khả mặt ngoài không nguyện tin tưởng, nhưng trong lòng đã động tâm. Bởi vì Thiên Lang Tông có đồ vật Vương Khả rất cần. Bây giờ Trương Chính Đạo nói ra khả năng này, Vương Khả làm sao có thể thờ ơ? Chỉ lo lắng Trương Chính Đạo cố ý dùng cái này lừa gạt mình mà thôi.
- Vương huynh, ngươi còn không tin? Nếu không ta thề độc cho ngươi xem?
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Đừng, ta không tin lời thề! Nếu lời thề có tác dụng, những cặn nam, cặn nữ kia sớm đã bị sét đánh chết vô số lần rồi!
Vương Khả lắc đầu.
- Vậy ngươi muốn thế nào mới tin được ta đây?
Trương Chính Đạo vội vàng nói.
- Thế chấp mệnh căn của ngươi cho ta, nếu dối gạt, ta sẽ hủy nó!
Vương Khả trầm giọng nói.
- Vương Khả, ngươi ác như vậy? Ta là đơn truyền đời thứ 9, còn chưa lưu hậu đại cho gia tộc, ngươi đã muốn hủy ta?
Trương Chính Đạo lập tức che hạ thân, bị dọa đến liên tiếp lui về phía sau.
Vương Khả:
-...
- Cây quạt xếp trong tay ngươi, không phải mệnh căn của ngươi sao? Lần trước vì cây quạt xếp này, ngươi ngay cả mạng cũng không để ý, chính ngươi nói, cây quạt xếp này chính là mệnh căn của ngươi!
Mặt Vương Khả đen lại nói.
- Sao ngươi không nói sớm, làm ta sợ muốn chết! Quạt xếp? Cái quạt xếp này...
Vẻ mặt Trương Chính Đạo không nỡ nhìn quạt xếp trong tay.
Quạt xếp đen kịt, coi như triển khai cũng bao phủ một tầng hắc vụ, nhìn không ra là cái gì, nhưng vẻ mặt của Trương Chính Đạo cực kỳ không nỡ.