Chương 11: Muốn động thủ

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nhiếp Thiên Bá và các đệ tử Nhiếp gia sầm mặt lại, bởi vì Nhiếp Thiên Bá từ trong lời nói của Vương Khả, để hắn nghĩ tới một sự tình, bản thân mình bắt được U Nguyệt công chúa, chỉ là một nha hoàn, nha hoàn kia trung thành tuyệt đối, cho dù bị mình bắt, cũng không chịu bán rẻ chủ tử?

Trong mắt Nhiếp Thiên Bá lóe lên vẻ kinh sợ.

- Nhiếp gia chủ, ngươi sao thế?

Vương Khả hiếu kỳ hỏi.

- Vương gia chủ, ngươi không thẩm vấn một lần, xem U Nguyệt công chúa thật giả hay không? Nghiêm hình bức cung một lần thử? Vạn nhất nàng vẫn lừa gạt ngươi thì sao?

Nhiếp Thiên Bá nhìn Vương Khả hỏi.

- Nghiêm hình bức cung? Ách, ta nào dám!

Vương Khả nói.

- Ách?

Nhiếp Thiên Bá khó hiểu.

- Kim Ô Tông muốn bắt sống U Nguyệt công chúa, nói không chừng là cường giả nào đó của Kim Ô Tông coi trọng U Nguyệt công chúa? Hoặc muốn thu làm đệ tử, hoặc kết thành đạo lữ, vạn nhất ta đắc tội U Nguyệt công chúa, về sau nàng được thế, lại tới tìm ta trả thù thì làm sao bây giờ?

Vương Khả không ngừng lắc đầu.

Sắc mặt của Nhiếp Thiên Bá cứng đờ, đám đệ tử Nhiếp gia thì sắc mặt cổ quái nhìn đại biểu tỷ, món hàng này, cũng có người muốn kết thành đạo lữ? Mắt mù sao?

Tựa hồ nhìn ra mọi người ghét bỏ, Vương Khả lắc đầu nói:

- Củ cải hay rau xanh, đều có chỗ ngon riêng, các ngươi không thích U Nguyệt công chúa, nhưng không có nghĩa là người khác cũng sẽ không thích, ta không muốn tự tìm phiền phức!

Nhiếp Thiên Bá:

- ...

- Nhưng ngươi cũng giết một đám thuộc hạ của U Nguyệt công chúa nha!

Một đệ tử Nhiếp gia không cam lòng nói.

- Không quan hệ, chờ người Kim Ô Tông tới, ta liền bái nhập Kim Ô Tông, đến lúc đó nói thế nào cũng là đệ tử của Kim Ô Tông, tự vệ hẳn không thành vấn đề!

Vương Khả giải thích.

Đám người Nhiếp gia trầm mặc.

Nhìn đại biểu tỷ râu dài ở trong lồng giam, còn có nha hoàn xinh đẹp của nàng, mọi người không tự chủ được nghĩ đến U Nguyệt công chúa mình bắt.

- Nhiếp gia chủ, chỉ có thể ở nơi này nhìn, không thể tới gần thêm! Ta cũng không muốn Kim Ô Tông trách tội!

Vương Khả ngăn mọi người muốn tiếp tục tiến lên.

- Hừ!

Nhiếp Thiên Bá hừ lạnh một tiếng, sau đó phất ống tay áo đi ra ngoài, đám đệ tử Nhiếp gia theo sát phía sau.

- Nhiếp gia chủ, có thời gian thường đến chơi!

Vương Khả tiễn Nhiếp gia chủ ra ngoài.

Thẳng đến người Nhiếp gia biến mất ở cuối đường, Trương Chính Đạo mới lặng lẽ đi ra.

- Vương Khả, ngươi thật biết diễn! Nhiếp gia chủ kia bị ngươi lừa gạt xoay quanh rồi, ha ha, hiện tại hắn sắp giận điên rồi, bận bịu nửa ngày, chỉ bắt được nha hoàn của U Nguyệt công chúa, ha ha!

Trương Chính Đạo cười nói.

Sắc mặt của Vương Khả lại nghiêm túc, lắc đầu:

- Không, vừa nãy Nhiếp Thiên Bá chỉ cố ý giả vờ, hắn căn bản không có tức giận!

- A? Hắn không tức giận? Vậy vừa rồi hắn...

Trương Chính Đạo khó hiểu nói.

- Hắn là vì tê liệt ta, hắn muốn động thủ!

Vương Khả trầm giọng nói.

- Động thủ?

Trương Chính Đạo nghiêm mặt.

Vương Khả híp mắt:

- Chúng ta cũng nên động thủ rồi! Trương huynh, tiếp đó phải xem ngươi rồi!

- Ta?

Đám đệ tử Nhiếp gia đuổi theo sau Nhiếp gia chủ.

- Gia chủ, làm sao bây giờ? Chúng ta bắt U Nguyệt công chúa kia là giả! Thật ở trong tay Vương Khả!

Một đệ tử Nhiếp gia lo lắng nói.

- Ai nói chúng ta bắt là giả?

Nhiếp Thiên Bá lạnh lẽo nói.

- A? Vừa rồi không phải...

- Lời nói một bên của Vương Khả, ta há có thể tin tưởng? Hừ!

Nhiếp Thiên Bá lạnh mặt nói.

- Thế nhưng vạn nhất… vạn nhất của hắn là thật thì sao?

Đệ tử Nhiếp gia lo lắng nói.

Nhiếp Thiên Bá híp mắt:

- Chuyện này có đáng gì? Mặc kệ U Nguyệt công chúa nào là thật, chỉ cần đều ở trong tay chúng ta, không phải đã được sao?

- Đều ở trong tay chúng ta?

Ánh mắt đám đệ tử Nhiếp gia sáng lên.

- Tối hôm nay, chúng ta đi đoạt Vương Khả U Nguyệt công chúa!

Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng nói.

- Thế nhưng trước đó đã chết rất nhiều người...

- Gia tộc khác có thể so với Nhiếp gia ta? Chẳng những đoạt U Nguyệt công chúa tới, ta còn muốn diệt Vương gia, hừ! Ta định vài ngày nữa mới làm thịt con dê béo này, hiện tại không cần chờ! Mượn cơ hội này làm thịt, cũng cho người Chu Tiên Trấn biết rõ, ai mới là đệ nhất gia tộc của Chu Tiên Trấn, ai mới là vương ở Chu Tiên Trấn, hừ!

Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng nói.

- Vâng!

Đám đệ tử Nhiếp gia hưng phấn nói.

- Gia chủ, lúc nào động thủ?

- Ban ngày nhiều người phức tạp, để tránh có người đục nước béo cò, liền định ở buổi tối hôm nay!

- Vâng!

- Trở về, thông tri tất cả đệ tử Nhiếp gia, tối nay giờ Tý động thủ! Giết hắn không chừa mảnh giáp!

Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng nói.

- Vâng!

Đêm đó, trong chính sảnh của Nhiếp gia, đèn đuốc sáng trưng!

Đệ tử Nhiếp gia từ các nơi trong Chu Tiên Trấn chạy về, đều tụ một đường, tất cả mọi người kiểm tra binh khí pháp bảo của mình, nguyên một đám trên mặt sát khí bắn ra bốn phía.

Tất cả đệ tử Nhiếp gia đều hiểu, buổi tối hôm nay sẽ giết người. Mục tiêu chính là gia tộc thủ phủ của Chu Tiên Trấn, Vương gia.

Đêm nay, chẳng những phải để Vương gia diệt môn, còn cướp đoạt toàn bộ gia sản, đoạt U Nguyệt công chúa.

Mặc dù gia chủ nói, U Nguyệt công chúa trong tay Vương Khả chưa chắc là thật, nhưng hắn vội vã động thủ, rất rõ ràng, gia chủ đã nhận định trong tay Vương Khả chính là thật.

Thì ra, lúc trước gia tộc mình cất giấu U Nguyệt công chúa, chỉ là một nha hoàn mà thôi!

Xém chút, xém chút bỏ lỡ giải thưởng của Kim Ô Tông rồi!

Cũng may Vương Khả tìm được U Nguyệt công chúa thật, kể từ đó, tất cả chỗ tốt đều là của Nhiếp gia.

- Gia chủ, lúc nào động thủ?

Một đệ tử Nhiếp gia nhìn về phía Nhiếp Thiên Bá trên chủ tọa.

Nhiếp Thiên Bá uống nước trà, ánh mắt băng lãnh:

- Bây giờ trên đường còn có không ít người, các cửa hàng còn chưa đóng hết, đợi đi, đợi đến giờ Tý sẽ hành động!

- Vâng!

Đám đệ tử Nhiếp gia khom người nói.

- Đêm nay cần phải toàn lực ứng phó, trước khi đệ tử Kim Ô Tông đến, phải làm sạch sẽ tất cả! Để đệ tử Kim Ô Tông tìm không ra chứng cứ gì!

Nhiếp Thiên Bá lạnh lùng nói.