Chương 56: Chương 56: Khổ Nhục Kế

Nhìn ký ức của lão Tiên, thế giới này không đơn giản, trước tới giờ ta cứ nghĩ sau Lục Địa Thần Tiên sẽ phi thăng thành Tiên.

Không ngờ còn một cảnh giới nữa là Ngụy Tiên, Ngụy Tiên chia làm cửu trọng lôi kiếp, nhân khi đạt cảnh giới Lục Địa Thần Tiên đỉnh phong cần trải qua ba bước nếu muốn thành Tiên thật sự. Bước thứ nhất độ thành công một kiếp lôi trong cơ thể sẽ hình thành một sợi pháp lực, khi đó cảnh giới sẽ đạt Ngụy Tiên nhất trọng lôi kiếp.

Ở Thượng Giới, không tu luyện linh khí mà luyện Pháp Lực, người có càng nhiều sợi Pháp Lực trong cơ thể người đó sẽ càng mạnh.

Kế tiếp là độ tiếp tám lần lôi kiếp còn lại, mỗi lần độ kiếp, kiếp lôi sẽ không ngừng cường hóa xương cốt trong cơ thể, đến cảnh giới Ngụy Tiên cửu kiếp khi đó tất cả xương cốt trong cơ thể sẽ trở thành Linh Cốt. Khi Linh Cốt đúc thành sẽ tự động thu nạp nguyên tố trong thiên địa mà quyết định xem phẩm chất của Linh Cốt.

Trên thân Linh Cốt sở hữu bao nhiêu nguyên tố tượng trưng cho phẩm chất của nó đạt được, khoảnh khắc Linh Cốt xác định được phẩm chất cũng là bước cuối cùng phi thăng Thượng Giới.

“Hóa ra là vậy!”

“Không biết sau này Linh Cốt của ta sẽ là loại nào, thật chờ mong đến ngày đó.”

Long Ngạo Thiên vuốt cằm suy tư.

Chỉ với bước thứ hai độ tiếp tám lần lôi kiếp còn lại, nhiều người đã thất bại trong quá trình độ kiếp nên mỗi một lần độ kiếp không khác gì cược tính mạng của bản thân. Độ thành thì thành Tiên, thất bại thì hôi phi yên diệt.

Bước thứ ba khi đã độ xong chín lần lôi kiếp và đúc thành Linh Cốt, sẽ xuất hiện thông đạo thăng lên Thượng Giới, khi đến Thượng Giới việc ngươi cần làm là chuyển đổi chân khí trong người thành linh khí hay chính xác hơn là hấp thu Tiên khí.

Tại Thượng Giới có ba loại linh khí trong thiên địa, chúng liên kết, trộn lẫn với nhau gọi chung là Tiên Thiên Linh Khí. Ba loại khí đó bao gồm Tiên khí, Ma khí và Yêu khí. Nhân tộc sẽ hấp thu Tiên khí, Ma tộc hấp thu Ma khí còn Yêu tộc hấp thu Yêu khí, vì lý do đó mà những loài giữa hai chủng tộc sinh ra khi tu luyện sẽ hấp thu hơn một loại linh khí vào bên trong cơ thể, hai luồng khí tức này khi vào bên trong sẽ đối chọi nhau, người tu vi càng cao sẽ càng dễ dẫn đến bạo thể mà chết.

‘Nếu như vậy thế giới này Lục địa Thần Tiên và Ngụy Tiên số lượng lại ít như vậy?’

‘Từ xưa tới giờ dù xuất hiện cũng chỉ là Lục Địa Thần Tiên còn Ngụy Tiên trên điển tịch không thấy ghi chép đến.’

‘Lục Địa Thần Tiên có thể sống 500 năm, khi đến Ngụy Tiên mỗi sống qua một kiếp tuổi thọ sẽ tăng thêm trăm năm.’

‘Tính ra cộng lại cũng hơn ngàn năm, không thể nào đều không có ghi chép được.’

Như nghĩ tới điều gì trong mắt Long Ngạo Thiên có tinh quang lóe lên.

“Xem ra ở Thiên Thần đại lục này có bí mật gì mà không cho ai biết được.”

“Mặc kệ, khi tu vi đến mọi bí mật sẽ tự động hé mở.”

Hắn lắc đầu không suy nghĩ tiếp vấn đề này.

Hơi vẫy tay, một khối lệnh bài bay vào trong tay.

Đây là Cốt Lệnh có khả năng đo được ai có Linh Cốt trong phạm vi gần.

Hắn hơi truyền chân khí vào trong, thật tiếc không có cảm ứng.

‘Chỉ người sở hữu sẵn Linh Cốt mới có phản ứng sao!’

‘Cất vào trong hệ thống không gian sau này có dịp sẽ dùng đến.’

Long Ngạo Thiên âm thầm nghĩ.

Theo một ý niệm, lệnh bài biến mất bay vào trong hệ thống không gian.

Xong xuôi hết mọi chuyện hắn mới quay đầu mà nhìn về phía Phượng Kinh Tuyết.

Lúc này thủy trong vạt nước đã vơi dần chỉ còn chưa đến một nửa, như lời lão Tiên người có trời sinh Tiên Cốt sau khi ngâm Tỉnh Cốt Thủy sẽ thức tỉnh.

‘Không biết Kinh Tuyết tỷ là thuộc tính nào trong mười loại thuộc tính?’

Long Ngạo Thiên thấy thủy trong vạt nước mất một lúc nữa mới bị Phượng Kinh Tuyết hấp thu xong, hắn lại gần người nàng mà ngắm nhìn nàng rõ hơn.

Sau hơn hai năm không gặp không biết vị trí nào đó đã phát triển như nào rồi.

“Hắc hắc hắc!”

Không kìm được hắn lỡ cười ra tiếng.

“Khụ!”

Biết mình thất thố hắn hơi ho khan để bình phục lại.

Nhìn xung quanh thấy không có ai, khuôn mặt hắn hiện vẻ bỉ ổi mà lại gần nàng.

Theo hắn lại gần, cả cơ thể Phượng Kinh Tuyết xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Từ đầu rồi đến ngực, sau đó là phần bụng.

Hắn đã đến ngay trước mặt nàng mà cúi nhìn xuống thăm dò vào trong vạt nước.

Vừa đi theo hình vòng tròn quanh vạt nước hắn vừa tán thưởng.

“Đúng là nhìn ngang thành dãy, nhìn nghiêng càng tuyệt, chậc chậc.”

Long Ngạo Thiên vì mải mê ngắm nhìn Phượng Kinh Tuyết mà hắn không phát hiện ra tốc độ hấp thu Tỉnh Cốt Thủy của nàng đang tăng dần, mực nước bên trong đang ít đi nhanh chóng, chẳng bao lâu số nước bên trong đã bị hấp thu sạch sẽ.

Hắn đang chăm chú nhìn nàng thì bất chợt hai mắt nhắm nghiền của nàng mở bừng lên mà nhìn hắn làm Long Ngạo Thiên như có tật giật mình mà hơi lui lại.

Từ trên người Phượng Kinh Tuyết một luồng chân khí băng lạnh lan tỏa ra làm mặt đất, cây cối đều bị kết băng tinh.

Long Ngạo Thiên vội né tránh.

Chỉ thấy giờ đây trên người nàng sóng khí lưu chuyển, làn da như bạch ngọc, hai mắt như yến, lông mày như liễu, mũi thon, môi son. Đẹp không sao tả siết, không biết có phải ảo giác hay không hắn thấy nàng đẹp hơn ba phần.

Mỉm cười hắn lại gần nàng.

“Kinh Tuyết tỷ lâu ngày không gặp, tỷ càng ngày càng xinh đẹp.”

Nàng nhìn thiếu niên trước mặt, hai lông mày hơi nhíu, nàng không nhận biết thiếu niên trước mặt mình là ai?

Long Ngạo Thiên thấy biểu cảm của nàng hắn liền biết nàng không nhận ra hắn, thế là hắn xài khổ nhục kế.

Thân hình hắn đang thẳng tắp bất ngờ té quỵ ra đất, bất động, từ trong miệng hắn tràn ra một dòng máu tươi.

Phượng Kinh Tuyết thấy vậy nàng đứng dậy khỏi vạt nước mà lại gần hắn.

Nàng hơi chần chừ không biết phải làm sao thì nghe hắn nói.

“Ta.. đi ngang qua đây thấy cô nương.. bị tặc nhân.. bắt lại, khó khăn lắm mới cứu được nàng ra khỏi, có lẽ do trận.. chiến khi nãy mà vết thương.. tái phát.”

“Khụ khụ!”

Hắn nói với giọng điệu khó khăn rồi hắn vận chân khí bức hai ngụm máu ra khỏi miệng.

Nhìn cách Long Ngạo Thiên biểu diễn chỉ có thể cảm thán hắn không đi làm diễn viên thì thật đáng tiếc.

Phượng Kinh Tuyết nghe hắn nói nàng mới nhớ lại cảnh mình bị một người tự xưng Trương nguyên soái bắt đến sau núi, đến nơi nàng bị hắn đánh ngất, mọi việc sau đó nàng không hề hay biết.

Nhìn lại thiếu niên dưới đất đang rên rỉ đau đớn, nàng liếc xung quanh thấy cảnh vật hoang tàn đúng là đã từng có một cuộc chiến diễn ra tại đây nàng mới tin hắn tám chín phần.

Nàng cúi người xuống mà đỡ hắn vào lòng mình, một bàn tay nàng đặt lên cổ tay hắn bắt mạch xem thương thế ra sao?

Long Ngạo Thiên chỉ thấy hắn đang nằm từ mặt đất bụi bẩn dời đến trong một đoàn mềm mại, thơm mát. Vào mũi toàn là hương thơm, ân, thơm mùi sữa.

“Hít hà.. hít hà..”

Không khống chế được mà hít sâu hai cái, chỉ muốn nói tuyệt.

Phượng Kinh Tuyết đang bắt mạch cho hắn thấy hắn hơi hít thở sâu nàng còn nghĩ có lẽ do động tác mình quá mạnh làm hắn bị đau.

“Ngươi không sao chứ?” nàng quan tâm hỏi hắn.

Đang nhắm mắt hưởng thụ nghe nàng hỏi hắn vận chuyển chân khí bức ra thêm một ngụm máu, máu từ khóe miệng chảy xuống cằm, hắn dùng hành động để trả lời nàng.

Long Ngạo Thiên cảm thấy một luồng chân khí băng hàn đang thăm dò trong thân thể hắn, hơi sử dụng Thôn Phệ chân khí mà hút chân khí của nàng.

Phượng Kinh Tuyết đang vận công thăm dò cho hắn thì nàng hoảng hốt.

Nàng không ngờ hắn bị thương nặng như vậy, chân khí của nàng truyền vào như trâu đất xuống biển, một đi không quay lại.

~Còn tiếp~

*Số tài khoản của tại hạ: 106876320420 / LONGPS

PHAM SON LONG

*Ngân hàng VietinBank