Long Ngạo Thiên đang tính lại gần chỗ của Phượng Kinh Tuyết thì một hạt châu rớt ra từ xác Trương Kiên làm hắn dừng lại.
Hắn tò mò mà lại gần nhặt nó lên, vào tay là cảm giác lạnh lẽo.
Bỗng một làn khói trắng từ trong bay ra.
Long Ngạo Thiên thầm hô không tốt, hắn quăng hạt châu ra xa.
Hạt châu bay đến không trung dừng lại, như dính định thân phù. Một bóng hình ông lão râu tóc bạc trắng hiện lên trên, lúc này hắn đang dùng ánh mắt dò xét Long Ngạo Thiên từ trên xuống dưới.
Nhìn một hồi hắn tán thán không thôi.
“Kỳ lạ, không có Linh Cốt mà lại có thể dễ dàng đánh bại cao thủ Luyện Hư Hợp Đạo trung kỳ, thậm chí là vượt cấp chém giết.”
“Ta bên trong đã quan sát đến cái cách mà ngươi dùng để giết tên kia, thật quái lạ, ta chưa từng thấy bao giờ, chả lẽ là công pháp ma tộc.”
Nói đến đây hắn hơi lắc đầu.
“Không đúng! Từ làn khói đen xuất hiện trên người ngươi lúc nãy ta dám chắc nó là một thứ gì đấy còn cao cấp hơn cả Dị Hoả.”
Nói xong hắn cười lớn ha ha, ánh mắt hiện đầy tham lam mà nhìn Long Ngạo Thiên.
Long Ngạo Thiên thấy biểu hiện của hắn thầm im lặng, những cao thủ hắn gặp ai cũng có ý đồ với hắn, xem ra sau này đã quyết định ra tay phải lật ba tấc đất, diệt hồn đốt thành tro để bảo vệ bí mật.
Không sao, lần đầu còn sai sót, sau sẽ khác.
“Tiểu tử! Đáng ra ta sẽ đoạt xá tiểu nữ tử kia làm nhục thân mới nhưng giờ ta quyết định sẽ đoạt xá ngươi, ha ha ha.”
Tay hắn một chỉ, thân hình Long Ngạo Thiên không thể động đậy dù chỉ một chút, lão tiên hóa thành một luồng khói trắng chui vào trong hạt châu.
Hạt châu trên không xoay tròn rồi bay thẳng vào trong trán Long Ngạo Thiên.
Sau khi xuyên vào một giọng nói trong thức hải hắn vang lên.
“Ha ha ha! Rốt cuộc cho lão phu chờ đến ngày này, tiểu gia hỏa ngoan ngoãn cho lão phu thôn phệ cùng ta hòa làm một đi.”
Tử phủ trong thức hải, một đạo âm thanh cực kỳ phách lối truyền ra, chấn động Nê Hoàn Cung của Long Ngạo Thiên ong ong rung động.
Nơi này là Long Ngạo Thiên thần hồn, bên trong lúc này đang có một làn khói trắng tung bay ở trong không gian.
Long Ngạo Thiên thầm hô nguy hiểm, hắn phải đối mặt tình thế nguy cấp nhất từ trước tới giờ.
Tên này từ khi xuất hiện xem xét cũng không phải người tốt lành gì, vừa ra đến đã đòi đoạt xá hắn, mượn thân sống lại.
Tình cảnh này hắn thấy nhiều trên TV rồi a, không ngờ giờ cũng đến phiên hắn nếm thử.
Long Ngạo Thiên hắn chưa từng tiếp xúc qua đến liên quan thần hồn, đây là lần đầu tiên. Không đúng, đây là lần thứ hai.
Lần thứ nhất của hắn là với chấp niệm của thân thể này.
Sau sự kiện này hắn nhất định phải tìm cách tu luyện thần hồn để tránh trường hợp tương tự này xảy ra.
Bây giờ Long Ngạo Thiên còn chưa tu luyện thần hồn, thần hồn của hắn vô cùng trong suốt không đáng để so với đám khói trắng phía trước như ngưng thành thực chất.
Long Ngạo Thiên biết, thần hồn của đối phương lực lượng viễn siêu hắn, có lẽ khi còn sống cấp bậc tu vi của hắn cực kỳ cao.
Dù chết vô số năm thần hồn có bước suy yếu nhưng so với hắn là không thể đối kháng.
Trong Nê Hoàn Cung, thần hồn của hắn và đối phương chiến đấu với nhau.
Thần hồn của hắn bị làn khói trắng hoàn toàn bao phủ trong đó, không có sức phản kháng chút nào.
Thần chí của hắn đang bị đối phương nuốt chửng, tiếp tục như vậy hắn biết sắp không xong rồi.
Nhưng Long Ngạo Thiên không hề từ bỏ, hắn vẫn ngoan cường chống lại.
Hắn hoàn toàn không sợ bởi hắn còn có hai loại Đại Đạo không có sử dụng.
Nhất là thôn phệ Đại Đạo có thể thôn phệ tất cả mọi thứ theo như lời hệ thống.
Hai bên giằng co với nhau không biết bao lâu, hắn chỉ biết theo mỗi lần làn khói trắng siết chặt là thần hồn hắn ngày một thu nhỏ.
Từ ban đầu kích cỡ cao bằng một người trưởng thành đến bây giờ chỉ còn bằng một phần ba.
Từ làn khói trắng giọng nói của tên kia lại vang lên.
“Ngươi từ bỏ chống lại không phải tốt hơn sao, còn ngoan cố chống lại.”
“Việc ta hoàn toàn hấp thu thần hồn của ngươi chỉ là vấn đề thời gian.”
Do có thứ dựa vào Long Ngạo Thiên hoàn toàn không sợ, theo mỗi lần giao phong thần hồn, hắn bị đối phương nuốt một hắn dám cắn lại hai, hắn không biết sợ là gì.
Cho nên dù thần hồn đối phương cường đại cũng bị hắn cắn rơi mất một phần ba.
Long Ngạo Thiên hoàn toàn không nghĩ tới, ở bên ngoài dù trải qua nhiều cuộc chiến với cao thủ cảnh giới mạnh hơn hắn nhưng hắn vẫn vượt qua được.
Lần này lại gặp phải lão quái đoạt xá, điều quan trọng là hắn không biết đối phương là người nào.
Lục Địa Thần Tiên cảnh dù có tuổi thọ năm trăm năm nhưng cũng phải đến ngày thọ nguyên khô cạn.
Trong điển tịch ở Long gia từ xưa đến nay không nhắc đến cao thủ Lục Địa Thần Tiên nào là cùng hung cực ác.
Tất cả Lục Địa Thần Tiên còn sống và xuất hiện trên mặt nổi ở Thiên Thần đại lục cũng vẻn vẹn tám người.
Khả năng vẫn còn nhưng không nhiều, cao thủ đã đạt cảnh giới này chỉ chăm chú bế quan sớm ngày tìm hiểu cảnh giới tiếp theo mà đột phá.
Sớm đã không quan tâm chuyện trần thế chém chém giết giết tranh quyền đoạt vị.
Mà kẻ trước mắt này lại vô cùng tà ác, xem xét chính là người xem mạng người như cỏ rác.
“Tiểu tử, khi hai ta hòa làm một ta sẽ dùng thân thể ngươi mà đạt đến độ cao ngươi không thể với tới được, hãy an tâm ra đi đi thôi.”
“Khà khà khà!”
Long Ngạo Thiên: “Ha ha ha! Ngươi đừng vội đắc ý quá sớm.”
~Còn tiếp~
*Số tài khoản của tại hạ:
106876320420 / LONGPS
PHAM SON LONG
*Ngân hàng VietinBank