Chương 47: Chương 47: Chinh Phục Nạp Lan Yên Nhiên (4)

Lại một tiếng gầm nhẹ, hắn phun cỗ tinh dịch lần thứ tư vào người nàng, cả cơ thể hắn nằm trên người nàng mà thở dốc lấy.

“Hộc.. hộc.. hộc...!”

Hắn từ từ mà ngồi dậy, theo hắn di chuyển dương căn đang được cắm vào bên trong cũng tụt ra khỏi cái lỗ dâm đãng của nàng.

Long Ngạo Thiên lại gần mà hôn lên từng tấc da thịt ửng đỏ trên cơ thể của nàng, hắn nằm sang bên cạnh ôm nàng vào lòng.

Nhiều lần cao trào qua đi, dâm độc trong cơ thể Nạp Lan Yên nhiên cũng hoàn toàn bị giải trừ, nàng thấy hắn đặt từng nụ hôn lên cơ thể một cách như đang thưởng thức tác phẩm trân quý nhất trong lòng nàng vị trí nào đó hơi run lên.

Nàng thấy hắn nằm cạnh ôm nàng vào lòng nàng không phản kháng mà mặc kệ hắn.

Long Ngạo Thiên thấy nàng không phản đối hắn ôm nàng, hắn mỉm cười nói.

“Thế Ngọc thúc đã ra đi ta cũng không hi vọng nàng sống cảnh cô đơn gối chiếc suốt quãng đời còn lại, với nàng không phát hiện ra sao? Sau khi song tu với ta cả cơ thể nàng như tràn trề sức sống, như quay lại tuổi trẻ, bây giờ nàng ngày càng trở nên xinh đẹp.”

Không chờ nàng đáp hắn nói tiếp.

“Ta thật tâm hi vọng nàng có thể giống như Lan nhi được vui vẻ hạnh phúc, ta sẽ mang lại hạnh phúc cho nàng.”

“Nhìn cách mà nàng biểu hiện khi bị ta chinh phạt, ta biết Thế Ngọc thúc lúc còn sống không thể thỏa mãn tình dục của nàng, thúc ấy không thể nhưng ta có thể, nàng chả nhẽ chỉ muốn nếm trải cảm giác đó một lần thôi ư?”

Nghe hắn nói vậy làm nàng không khỏi nhớ lại cảm giác sung sướng đó, nàng như một chiếc thuyền nhỏ lênh đênh trên biển mà hứng chịu từng cơn bão tố ập đến.

Nàng cắn môi.

“Ngươi không cần nói tiếp, lời ngươi nói chẳng qua là muốn chiếm hữu thân thể của ta mà thôi.”

Long Ngạo Thiên yêu thương mà nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, chỉ thấy trong mắt nàng toàn là sự hờ hững, hắn và nàng cả hai đều trao cho nhau sự im lặng.

Hắn biết tiếp tục như vậy không ổn.

Hắn dùng Âm Dương chân khí truyền vào cơ thể nàng đến khi nàng khôi phục sức hành động, hắn ghìm mình lên ngựa, hắn sẽ thực hiện lời hắn nói chinh phục nàng.

Nạp Lan Yên Nhiên nói với giọng run rẩy.

“Long nhi, buông tha cho a di, ngoài kia còn biết bao cô gái xinh đẹp khác, a di không thể tiếp tục làm chuyện có lỗi với Thế Ngọc.”

Long Ngạo Thiên lắc đầu nói: “Một lần là sai trái vậy hai lần, ba lần thậm chí nhiều lần cũng vậy. Yên Nhiên, nàng nói gì cũng vô dụng, ý ta đã quyết.”

Nàng phỉ nhổ hắn: “Dừng lại thôi! Việc chúng ta đang làm là trái với luân thường đạo lí, sau này ta làm sao mà dám nhìn mặt Lan nhi.”

Hắn không quan tâm lời nàng nói mà tiếp tục đút dương căn vào bên trong dâm huyệt của nàng.

“Ót!”

Một phát đến đích, nàng hơi ưm một tiếng do cảm giác phong phú bất ngờ tập kích.

Long Ngạo Thiên cúi xuống nói bên tai nàng: “Ta tới đây, nàng chuẩn bị xong chưa Yên Nhiên nương tử?”

Từ khi quyết định Nạp Lan Yên Nhiên sẽ là nương tử của hắn, hắn không còn gọi nàng là tỷ tỷ nữa.

Hắn rút dương căn ra mà cho nó lại gần trước mặt nàng.

“Nàng xem! Đây là thứ sau này sẽ mang lại niềm hạnh phúc cho nàng, Thế Ngọc thúc có to bằng của ta không?”

Nạp Lan Yên Nhiên khi thấy rõ dương căn của Long Ngạo Thiên gần ngay trước mặt trong lòng không khỏi hoảng hốt.

‘Thì ra đây là thứ đã bên trong nàng suốt thời gian vừa qua, nó thậm chí còn to hơn nhiều so với của thiếu niên khi nãy.’

Long Ngạo Thiên nằm bên cạnh nàng hỏi: “Yên Nhiên, nàng thật sự không có chút tình cảm nào với ta sao?”

“Ai thích ngươi? Ngươi đừng tự mình đa tình.”

“Trong mắt ta nàng dù hơn ba mươi nhưng ta luôn xem nàng như tỷ tỷ vậy, nàng không xấu chút nào!”

“Nàng đã lãng phí gần hai mươi năm thanh xuân của mình với người không thể thỏa mãn nàng, cuộc sống sau này nàng có thể chịu đựng được sự cô độc sống một mình sao?”

“Phượng Lan sau này sẽ đến Long gia ta, còn Kinh Tuyết tỷ nàng ấy cũng phải lấy chồng. Khi đó nàng sẽ chỉ còn có một mình, nàng bây giờ mới ba mươi tư tuổi, quãng đời của nàng còn dài, nàng nên tìm hạnh phúc của mình mà không nên thủ hoạt quả suốt phần đời còn lại.”

Long Ngạo Thiên vừa nói vừa vuốt ve khuôn mặt trắng mịn của nàng.

Hắn nói xong cúi đầu xuống hôn lên môi nàng, nàng hơi quay đầu đi tránh né không cho hắn hôn mình.

“Kể từ hôm nay ta đã là phu quân của nàng, nàng không được tránh né ta.”

Nghe lời hắn nói nàng không khỏi nhớ lại ngày hôm nay nàng và hắn đã trải qua chu công lễ, nàng thả lỏng không còn phản kháng hắn nữa.

Long Ngạo Thiên thấy nàng buông lỏng, hắn thở phào nhẹ nhõm, có hi vọng.

Hắn tiếp tục khen nàng.

“Yên Nhiên, từ nhỏ ta đã luôn có hứng thú với cơ thể của phụ nữ, nhất là khi gặp nàng, ta đã không thể rời mắt khỏi thân hình của nàng. Chỗ cần lồi thì lồi chỗ cần cong thì cong, giờ đây nàng không mảnh vải che thân mà nằm trước mặt ta, ta vui lắm.”

Nạp Lan Yên Nhiên trong lòng cười lạnh.

“Hóa ra từ lúc nhỏ ngươi đã có ý đồ với ta, vô sỉ!”

“Đúng vậy! Ta vô sỉ, vô sỉ vì đã thích nàng dù nàng đã có phu quân. Giờ Thế Ngọc thúc đã ra đi, ta sẽ thay thúc ấy chăm sóc cho nàng.”

“Yên Nhiên, nàng thật đẹp, ta không khống chế bản thân được nữa rồi.”

Nói xong một tay hắn di chuyển mà bắt lấy một bên vú vào lòng tay, miệng hắn cúi xuống hôn lên một bên vú còn lại. Tay còn lại di chuyển xuống vùng không gian thần bí của nàng mà ma sát.

Thân thể của nàng rất là quyến rũ mê người, hai bầu ngực to tròn nghiêng qua hai bên, vòng eo thon gọn chỉ cần một cánh tay có thể ôm trọn vô lòng. Tiểu dâm huyệt tươi ngon mọng nước như một quả cam chín mọng.

Khắp cơ thể nàng không nơi nào mà không câu nhân, khiến người khác nhìn chỉ muốn cắn một miếng.

Tay hắn đưa lên trước mặt nàng, khắp bàn tay đã bị dâm thủy làm cho ướt đẫm.

“Nương tử, nàng thật ướt!”

Nạp Lan Yên Nhiên khuôn mặt ửng đỏ, nàng khẽ cắn môi không trả lời hắn.

Hắn đưa tay xuống tiếp tục thăm dò vào bên trong.

~Còn tiếp~

*Số tài khoản của tại hạ: 106876320420 / LONGPS

PHAM SON LONG *Ngân hàng VietinBank