Chương 44: Chương 44: Chinh Phục Nạp Lan Yên Nhiên (1)

Thiếu niên một tay ma sát phía ngoài dâm huyệt của Nạp Lan Yên Nhiên tay còn lại vuốt dương căn của mình.

Hắn đã không thỏa mãn chỉ vuốt phía ngoài quần, hắn lùi lại và lột sạch quần áo đến khi chiếc khố quần tụt xuống. Một cây gậy với kích thước hơn 15 xen ti mét được xuất hiện trước mắt nàng, nàng thầm giật mình vì nó còn to hơn cả của phu quân mình khi chỉ có mười xen ti mét.

Thấy nó nàng hơi sững sờ, không hiểu một cảm giác ngứa ngáy tột độ từ bên trong dâm huyệt làm cả cơ thể nàng như có nhiều con kiến đang bò rất là khó chịu.

Hạt ngọc phía trên dâm huyệt của nàng hơi tê, nước trong dâm huyệt chảy dài xuống hai đôi chân trắng nuột nà.

Thấy biểu cảm của nàng, thiếu niên nói.

“Đúng là đãng phụ, thấy dương căn của đàn ông là không rời được mắt, ta phải chơi nát cái lỗ hư hỏng bên dưới của nàng.”

“Ta.. ta không phải!”

Nàng nói chuyện khó khăn từ chối lấy.

“Còn chối! Miệng nàng tuy nói thế nhưng cơ thể nàng rất thành thật.”

Hắn nói xong một tay vừa trừu sáp dương căn vừa tiến lại gần nàng.

Thấy hắn tiến tới nàng biết chuyện sắp tới là gì, nàng không khỏi hoảng hốt.

“Ngươi.. ngươi không được qua đây. Ư ~!”

Nói hết lời từ vị trí hạt ngọc một cảm giác tê dại đánh tới kích thích sâu bên trong dâm huyệt làm nàng không khỏi khẽ rên một tiếng.

Khi hắn sắp chạm được người nàng từ vị trí cửa một tiếng nổ mạnh phát ra.

“Ùynh!”

Một cánh cửa sắt bị đánh bay vào trong, đính lên tường, cả phòng giam hơi rung động, tro bụi trên trần nhà rớt xuống lả tả.

Theo đó một thiếu niên hắc y xuất hiện từ lối vào.

Long Ngạo Thiên nhìn cảnh tượng trước mắt mình mà phẫn nộ, Nạp Lan Yên Nhiên giờ đây trên thân chỉ mặc mỗi chiếc áo yếm, phía dưới từ dâm huyệt nước dịch đang chảy ra không ngừng, một sợi dây trong suốt từ giữa hai chân đang chảy dài trên mặt đất.

“Ngươi là ai? Dám làm phiền nhã hứng của bản công tử!”

Thiếu niên giận dữ mà hỏi Long Ngạo Thiên.

Long Ngạo Thiên nhìn hắn, miệng hắn chỉ phun ra ba chữ.

“Kẻ giết ngươi!”

Hết lời thân hình hắn nháy mắt xuất hiện bên cạnh thiếu niên, từ trong tay hắn biến ra một thanh đao đen nhánh, hơi lạnh từ nó tỏa ra làm thiếu niên tâm lạnh.

Long Ngạo Thiên vung đao chém từ dưới lên, thiếu niên vội lui người tránh né, chỉ nghe.

“Xoẹt!”

Đao quang lóe lên trong căn phòng mờ tối, một vật thể kỳ lạ bay lên không trung rồi rớt xuống nền đất, lăn lộn vài vòng mới dừng lại thấy rõ là gì.

Hóa ra đó là dương căn của thiếu niên đã bị chặt đứt. Theo sau là một tiếng hét tràn đầy thống khổ vang lên.

“Aaaaa!”

Cả cơ thể thiếu niên co rúm như tôm luộc, hai tay gắt gao ôm phần bị cắt đứt, từ lòng bàn tay hắn máu tươi không cần mạng mà chảy ra không ngừng, chợt người hắn hơi run. Từ tay hắn có hỗn hợp màu đỏ và trắng chảy ra.

Có lẽ do cơn đau kích thích mà thiếu niên đã tiết xạ dương tinh làm vị trí đang được che chắn giữa hai bàn tay từ huyết chuyển sang màu đỏ trắng.

Đây chắc chắn cũng là lần hắn được xuất ra cuối cùng từ vị trí đó.

Long Ngạo thiên ánh mắt hờ hững nhìn thiếu niên, tay hắn lắc nhẹ một luồng đao khí cắt xuyên qua đầu thiếu niên. Phần ngang mắt đến đỉnh đầu ứng thanh mà chia lìa, máu và não bị rớt ra ngoài thông qua vết cắt, hai tay thiếu niên buông lỏng để lộ phần dương căn bị chặt đứt. Một đời thiếu niên rong ruổi trên người phụ nữ đến lúc chết cũng là do phụ nữ gây ra, thật đáng buồn.

Sau khi giết chết thiếu niên, chân khí trong người Long Ngạo Thiên truyền đến thanh đao, làm thanh đao có ánh sáng nhạt lóe lên, khi ánh sáng biến mất cả thanh đao lại sạch sẽ như lúc ban đầu.

Hắn cất thanh đao vào hệ thống không gian, xoay người nhìn Nạp Lan Yên Nhiên, quan sát gần ngay trong gang tấc hắn không khỏi nuốt ngụm nước miếng.

“Ực!”

Hắn vội cúi đầu không dám nhìn, đầu hắn xoay qua chỗ khác. Hít một hơi thật sâu để bình phục lại nỗi lòng.

Nhớ lại cảnh hắn thấy Nạp Lan Yên Nhiên và mùi thơm trong không khí nếu hắn đoán không sai nàng hẳn bị hạ dược.

"Không biết Âm Dương chân khí có hóa giải được dược lực do trúng dâm dược hay không?"

Đang tự hỏi lòng thì âm thanh của hệ thống vang lên.

“Đinh.. phát động nhiệm vụ: Song tu với Nạp Lan Yên Nhiên”

“Nhiệm vụ thành công ban thưởng nhất cấp tu vi.”

Nghe nhiệm vụ hệ thống hắn rơi vào xoắn xuýt.

“Hệ thống, như thế không được, Thế Ngọc thúc vì ta kéo dài thời gian mới chết.”

Hắn không thể làm điều có lỗi với thúc ấy được.

Đang tự nói lấy tiếng của hệ thống lại vang lên.

“Nhiệm vụ trừng phạt: jj của túc chủ giảm còn 3cm.”

“Hít!”

Nghe nhiệm vụ trừng phạt hắn không khỏi hít vào khí lạnh.

Hắn tự suy xét lợi và hại, hắn quyết định làm điều có lỗi với thúc.

"Xin lỗi thúc Thế Ngọc vì hạnh phúc sau này của hiền tế cũng như hạnh phúc của Phượng Lan thúc cũng không muốn thấy cảnh đấy đúng hay không?"

Hắn tự đặt tay lên ngực mà tự hỏi, không thể bỏ mặc Nạp Lan tỷ tỷ như thế mãi được, hạnh phúc sau này của tỷ hãy giao cho đệ đệ là hắn.

Khi đã làm ra quyết định, trong mắt hắn lóe lên âm dương đồ rồi vụt tắt.

“Hệ thống, ta xác nhận nhiệm vụ.”

Đóng lại hệ thống bảng hắn lần này không né tránh mà nhìn thẳng vào Nạp Lan Yên Nhiên.

Giờ phút này Nạp Lan Yên Nhiên đã hoàn toàn bị dâm vọng chiếm giữ toàn thân, trong miệng chảy ra nước miếng xuống cằm, từ đôi môi đỏ mọng tuôn ra những tiếng rên ư ư câu nhân, thân thể dù bị trói nhưng phần eo uốn qua uốn lại như thủy xà.

Hắn lại gần, chân khí chấn động, xích sắt trói buộc hai tay, hai chân nàng ứng thanh mà đứt. Cả cơ thể nàng ngã về đằng trước, hắn vội đưa tay ra ôm nàng vô lòng mình.

Thoải mái.

Thân thể mềm mại của nàng nằm gọn trong lòng hắn, u hương từ cơ thể nàng xông vào mũi.

“Ngô!”

Chưa kịp cảm thụ một làn môi thơm bất ngờ bao trùm lên môi hắn.

Nạp Lan Yên Nhiên nguyên bản dựa vào ý chí của bản thân đau khổ chèo chống áp chế dâm độc trong cơ thể.

Nhưng theo Long Ngạo Thiên một chiêu đao lóe lên trong đêm tối xuất hiện lúc nàng vô lực nhất như trảm phá bóng tối bao trùm trong thân thể nàng làm nàng thấy lại hi vọng.

Theo nàng thả lỏng tâm thần, dâm độc hoàn toàn chiếm cứ ý chí của nàng.

Để cho nàng chính thức bộc phát.

Vốn toàn thân vô lực nàng bản năng hướng Long Ngạo Thiên công tới.

~Còn tiếp~