Lúc này cả Thất Dục Ma Xà và Kim Cốt Ma Sư đều đã thấm mệt, tuy vậy nhưng ánh mắt đỏ ngầu vẫn nhìn chằm chằm vào nhau.
....
"Chi chi chi." Đột nhiên phía dưới đóa băng liên xuất hiện một tiếng kêu rất nhỏ, lúc này, một con rắn con, hình thể cực nhỏ đang từ đóa băng liên bò chầm chậm ra.
Một con rắn có màu xanh nước biển nhàn nhạt, trên trán nó lại có hình một đóa băng liên, ánh mắt cũng màu xanh biếc khiến người ta dễ chịu, đồng thời cũng thấy quái dị.
"Nó ở đâu ra vậy.?" Miên Di kinh ngạc không khỏi thấp giọng hỏi Tà Thiên một chút.
"Ta cũng không biết, nhưng nhìn vị trí nó xuất hiện thì...nó là con của Thất Dục Ma Xà." Tà Thiên nhíu mày trầm giọng trả lời. Theo lý mà nói thì con của Thất Dục Ma Xà thì cũng phải là Thất Dục Ma Xà chứ, ở đâu ra con rắn xanh lè lẹt này....dị biến..hay là ngoại tình.
"Hay là chúng ta bắt nó đi." Ánh mắt Miên Di sáng rực nhìn lấy con rắn xanh kia nói. Nhìn nó rất xinh đẹp, nàng là một nữ nhân nhìn thấy thì rất thích muốn bắt về làm sủng vật.
"Ực, ta đẹp nhưng không có ngu nha, nãy giờ ngươi toàn kêu ta làm những chuyện nguy hiểm không thế, tuy nói là nó chỉ là con con nhưng nên nhớ nó vẫn là Ma Thú, mà lại còn đẹp như vậy, mẹ ta lúc trước có hay nói là phụ nữ càng đẹp thì càng độc, rắn cũng như thế." Tà Thiên lơ đễnh nói.
"Ý của ngươi là gì." Miên Di tức giận thở hồng hộc dậm chân.
"Ngươi điên rồi, dậm chân như thế lỡ như vị chú rồi sao, hai tên gia hỏa kia vẫn đang còn sung sức lắm đấy." Tà Thiên nhịn không được mắng lấy.
Kết quả đúng như mong đợi, bọn họ đã bị chú ý. Nhưng không phải là Thất Dục Ma Xà hay là Kim Cốt Ma Sư....thứ chú ý đến bọn họ chính là gia hỏa nhỏ xíu mà xanh kia.
"Chi chi." Nó đang chầm chậm bò đến chỗ hai người, Tà Thiên và cả Miên Di đều đang hồi hộp tim đập nhanh hơn bất cứ lúc nào.
"Con lạy trời phật, lạy thổ địa, lạy bốn phương tám hướng lạy thần linh, đừng để tên tiểu gia hỏa này kinh động đến hai con Ma Thú khủng bố đang giao chiến kia, nếu không thì,...ực ực." Trong lòng Tà Thiên quýnh lên, cầu trời khẩn phật các thứ...
Con rắn nhỏ màu xanh kia lúc này đã bò dần đến.."xào xạt" nó đã bò đến trước mặt hai người Tà Thiên và Miên Di, nó ngóc cái đầu dậy nhìn hai người, hai người đổ mồ hôi như mưa....Một lát sau, bỗng dưng hai mắt của nó dần đỏ lên. Rắn trời sinh đã mẫn cảm với con người, đồng thời tính bảo vệ lãnh thổ cực mạnh. Cả Tà Thiên và Miên Di đều là con người, mà lại còn dám xâm nhập vào lãnh thổ của nó, tất nhiên là nó sẽ tức giận.
Trong lòng Miên Di thì lo lắng đến cùng cực rồi, nàng tự mắng mình sao lại bất cẩn như vậy, chỉ cần nó tức giận kinh động đến hai con Ma Thú kia thì chắc chắn họ chạy bằng trời.
Tà Thiên cũng thầm kêu không ổn, nhưng mà lúc này trong đầu hắn đã xuất hiện một ý nghĩ liều lĩnh... Sau đó hắn cắn chặt môi, làm liều một lần vậy...
Nghĩ xong, mắt Tà Thiên cũng chuyển sang màu xanh cực kỳ huyền bí, móng tay và răng hắn vội dài ra... Hắn đã quyết định sử dụng huyết mạch hung thú Thao Thiết của minh, chuẩn bị liều mạng một phen.
Tay Tà Thiên nhanh chóng vồ về phía con rắn nhỏ, đồng thời khí tức hung thú Thao Thiết được hắn đưa vào một trảo này.
Tức thì kỳ tích phát sinh.
"Chi chít." Con rắn nhỏ lập tức bình thường trở lại, trong mắt lại hiện lên vẻ hoảng sợ. Tức thì nó nằm cuộn tròn lại, thân thể run lẩy bẫy.
Tại sao lại như vậy? Không như vậy mới khó hiểu, hung thú Thao Thiết chính là một trong Tứ Đại Hung Thú ở thời thượng cổ, chúng nó rất đối lập với Tứ Đại Thần Thú.
Tứ Đại Thần Thú còn được gọi là Tứ Tượng hay Tứ Thánh Thú trong văn hóa Phương Đông bao gồm: Thanh Long của phương Đông, Chu Tước của phương Nam, Bạch Hổ của phương Tây và Huyền Vũ của phương Bắc. Theo truyền thuyết thì chúng là do linh khí của buổi sơ khai tụ lại mà thành, đại biểu cho ý chí của Trời và Đất, mang trọng trách trông coi và bảo vệ thế giới này, tránh để nó bị hủy diệt.
Thanh Long là thần thú được sinh ra trong thời kỳ hỗn độn, do linh khi thiên địa tích tụ mà thành, là linh vật đúng đầu trong Tứ Đại Thần Thú, là biểu tượng cho sự cao quý vĩnh hằng. Tương truyền, Thanh Long có sức mạnh, trí tuệ và quyền uy bậc nhất bởi nó là sự kết hợp từ những đặc điểm mạnh nhất của muôn loài như đầu rắn, mình hổ, bờm sư tử, trên đầu mọc thêm sừng hươu, mào gà, đuôi giống thằn lằn, tứ chi mọc vuốt chim ưng, toàn thân được bao phủ bởi tầng tầng vảy cá, có thể đi lại tự nhiên trên đất liền, lại có thể bay thẳng lên trời, nuốt gió phun mưa. Thanh Long là biểu tượng của sự hùng mạnh và vĩ đại, nó tỏa ra sức mạnh đáng sợ và bất bại, luôn được yểm trở bởi những đám mây. Khi thời đại của thánh nhân bắt đầu, tiên giới được thành lập thì Thanh Long trở thành thần thú trấn thủ Phương Đông trấn áp tà ma xâm nhập tiên giới.
Bạch Hổ là linh thú được sinh ra trong thủa hỗn độn hồng hoang, nó có hình dáng là một con hổ màu trắng, sinh ra từ lúc vũ trụ sơ khai Bạch Hổ hấp thụ linh khí của trời đất, nó nhanh nhẹn, mạnh mẽ, có sức mạnh uy nghiêm và năng lực chiến đấu vượt trội, có thể trấn áp tất cả các loài. Bạch Hổ có tính cách đặc trưng là kiên nhẫn nhưng rất dứt khoát. Giống như Thanh Long, khi thiên giới thành lập với sức mạnh uy nghiêm nó trở thành một trong Tứ Đại Thần Thú lãnh trọng trách trấn giữ phương Tây, thu phục tà ma ác quỷ.
Tương truyền từ thủa hỗn độn sơ khai, loài ngươi và muôn thú còn chưa có, từ khối ánh sáng Thái Cực phân tác ra Lưỡng Nghi, Lưỡng Nghi sinh thành Tứ Tượng, Tứ Tượng biến hóa ra Bát Quái, ánh lửa của Cung Ly trong Bát Quái hóa thành Phượng Hoàng, là con Phượng Hoàng đầu tiên trong Trời Đất và được gọi là Chu Tước để phân biệt với đại tộc Phượng Hoàng dản sinh sau này. Do hóa thân từ ngọn lửa thiêng mang hỏa tính của liệt diễm nên Chu Tước toàn thân đều có màu đỏ son hoặc hoàng kim lấp lánh tựa như ánh sáng mặt trời nên còn được gọi là Hỏa Điểu hay Đan Điểu. Chu Tước có cái đuôi rất dài tựa như chiếc lông đuôi của loài chim công, toàn thân Chu Tước lúc nào cũng tỏa ra nhiệt khí và hỏa quan ngũ sắc.
Chu Tước sinh ra đã có lòng đại từ, đại bi, bao la quảng đại sẵn sàng quên mình vì nghĩa, vì cứu giúp muôn sinh hỏa quang trên thân nó có khả năng xoa dịu sự cô độc, đau khổ, bi thương. Lông vũ của nó có thể cải tử hoàn sinh, nước mắt của nó có thể hồi sinh cho những sinh vật đã chết.
Theo truyền thuyết về thời đại hồng hoang thì Huyền Vũ được sinh ra ở Sơn Hải Giới. Vào thời hỗn mang nó có hình dáng khởi thủy là một con Vũ màu đen, là một linh vật kết hợp của rắn và rùa với thân hình giống như loài rùa nhưng được quấn quanh bởi một con rắn tượng trưng cho sức mạnh và sự trường tồn vĩnh cửu. Huyền Vũ hấp thu linh khí hỗn độn nên mang sức mạnh Khai Sơn, Tích Địa. Vì có sức mạnh nên Huyền Vũ cùng với Thanh Long, Bạch Hổ, Chu Tước trở thành Tứ Đại Thần Thú chia nhau trấn thủ 4 phương tiên giới, thu phục yêu quái, trong đó Huyền Vũ trấn thủ phương Bắc.
Trái với Tứ Đại Thần Thú mang lại điều lành và hy vọng thì Tứ Đại Hung Thú lại đối lập.
Thao Thiết là một trong số đó, thực lực có thể sánh ngang với Tứ Đại Thần Thú thì đủ hiểu là nó mạnh mẽ thế nào, Thao Thiết chính là một trong số đó. Tà Thiên là người mang trong mình huyết mạch Thao Thiết nên khi hắn sinh ra và khi hắn cất tiếng khóc đầu tiên thì Thiên Địa cũng phải nổi giận và run rẫy trước hắn.
Tà Thiên cười lạnh, hắn đã có sự chuẩn bị từ trước, "Xoẹt", con rắn nhỏ đã biến mất tăm.
Nó ở đâu? Tất Nhiên là đã được Tà Thiên thu vào Huyết Giới, nó là con vật đầu tiên được Tà Thiên thả vào đây.
Tà Thiên khẽ dùng ý niệm thì thấy nó đang nằm trên một mảnh đất trống đã lớn hơn trước được một chút, bởi vì theo thực lực Tà Thiên phát triển thì nó cũng sẽ phát triển theo.
"Thiê....Thiên..ngươi mới vừa rồi là..., còn nó nữa..,nó đâu mất rồi." Miên Di từ trong sợ hãi hồi phục lại, lúc mà nàng thấy Tà thiên thay đổi thì trái tim không nhịn được mà đập liên hồi.