Chương 10: Quần Ngươi Dính Gì Kìa!

"Két" Hai chân Tà Thiên điểm nhanh lên mặt đất, vèo một tiếng hắn đã bế Miên Di vọt đến trước mặt đóa băng liên kia. Lúc này, Tà Thiên cảm giác được một luồng khí tức lạnh băng phát ra, Tà thiên run cầm cập lên.

Nhưng mà hiện tại không có thời gian nhiều như vậy, Tà Thiên nhanh chóng cầm lấy đóa băng liên đó, tức thì bàn tay hắn bị đông cứng cấp tốc, Tà Thiên hít sâu một hơi, cưỡng ép đè xuống cảm giác đau rát nơi bàn tay.

"Vèo" Đóa băng liên đã bị hắn dùng ý niệm đưa vào huyết giới cùng với con rắn nhỏ.

Lúc này bỗng nhiên hai mắt Tà Thiên hóa đỏ, răng nhọn hoắt dài ra. "Hống" Tà Thiên gầm một tiếng, huyết mạch Thao Thiết dũng mãnh mà ra. Cùng lúc đó là công kích của hai con Ma Thú chạm vào nhau, kèm theo tiếng rống của Tà Thiên. Vùng đất này như có dấu hiệu bị sụp đổ, hai công kích khủng bố của hai đại Ma Thú va chạm sẽ rất kinh khủng nhưng lúc này lại ảm đạm phai mờ, hai con Ma Thú lúc này đột nhiên nhảy dựng một cái. Tà Thiên nhân lúc này..."Ầm" chân đạp mạnh lên đất, hai tay vẫn ôm vòng eo mảnh khảnh của Miên Di, lấy một độ cong hoàn hảo bậc cao hết sức bay lên trên một bãi đất phía trên.

"Phanh, phanh.." Nhảy thêm hai ba cái nữa Tà Thiên đã thấy một chút ánh sáng. Hắn cắn chặt răng.

Ầm ầm ầm. Đất đai đã có dấu hiệu sụp xuống, bước chân Tà Thiên giờ đây đã loạn choạn.

"Phốc" Trong lúc vô ý, một mảnh đá sắt bén xẹt qua trán Tà Thiên khiến hắn chảy máu. Bất tri bất giác tay hắn trượt xuống bờ mông mềm mại đàn hồi của Miên Di mà khẽ béo..."ưm" Miên Di nhịn không được mà mê khẽ một tiếng, nhưng mà nàng vẫn nhớ căn dặn của Tà Thiên, đến khi nào hắn kêu thì nàng mới mở mắt nhưng mà dựa theo những âm thanh xung quanh thì nàng biết tình thế đang rất nguy hiểm, âm thanh đất đá vang lên khiến nàng sợ hãi lo lắng mà càng ôm chặt Tà Thiên.

Một lát sau, Tà Thiên đã bước lên được trên mặt đất, trên trán chảy đầy máu.

"Phù phù" Tà Thiên thở ra một hơi mệt nhọc, hắn nhẹ nhàng đặt Miên Di xuống.

" Được rồi, mở mắt ra đi" Tà Thiên thở ra một hơi nói.

Miên Di mở mắt ra, đầu tiên thì nàng cũng thở ra một hơi, sau đó thì một mặt nàng kinh ngạc....Sau cùng là một hàng nước mắt từ trên khuôn mặt lăn xuống....

"Thiê....Thiên ngươi không sao chứ?" Miên Di rớt nước mắt nhịn không được mà hỏi, trán Tà Thiên giờ đây đã có một mảng máu rồi, bởi khi nãy không phải là một mà là rất nhiều cục đá đâm vào trán hắn, không phải là hắn không thể tránh hay là đỡ được mà hai tay đang bận bế mỹ nữ, bộ pháp đang triển khai cực hạn để tìm đường lên. Bất đắc dĩ phải để cho những cục đá kia liên tục vào đầu hắn, cũng may là không đến nỗi bị đập đến thiểu năng trí tuệ.

"Không sao, nhưng mà phía dưới chân ta có gì đó hơi đau." Tà Thiên khẽ nhíu mày lại nói.

"Đâu, để ta xem." Miên Di nhanh chóng tới vị trí Tà Thiên đang ngồi rồi cũng ngồi rồi cuối xuống nhìn phía dưới chân hắn.

"Ực" Tà Thiên khô khóc cổ họng, có cái khỉ gió mà bị thương ở chân, sỡ dĩ hắn nói vậy là do hắn thấy ở vùng dưới cổ Miên Di y phục đã bị rách đi một phần. Miên Di ngồi cuối xuống như vậy hắn có thể thấy rõ được khe rãnh sâu hút kia, gò bồng đảo to tròn căng bóng ép chặt vào nhau, theo nhịp thở của Miên Di thì nó cũng chuyển động theo làm Tà Thiên có chút sắp không nhịn nổi.

"Có gì đâu." Hai mắt Miên Di nghi hoặc nhìn Tà Thiên, bỗng nhiên thấy ánh mắt Tà Thiên có gì đó không đúng thì mới để ý lại.

Áo chỗ ngực của mình đã bị rách một mảng lớn, mặt đỏ bừng lên. Vội mắng:

"Biến thái, hỗn đản. Dám chiếm tiện nghi của người ta." Miên Di xoay người lại đạp một cước lên người Tà Thiên.

"Ây da, muốn mưu sát phu quân, í lộn ta sao." Tà Thiên trêu ghẹo Miên Di đến đỏ bừng khuôn mặt.

"Thiên, Di nhi Hai người không sao chứ" Chỉ thấy lúc này Biên Phi và Hầu Hiên tung tăng kéo tay nhau đi đến nơi này.

"Không sao, sao hai người tới đây" Tà Thien lau nhẹ vết máu trên trán nói, hắn sắp nôn đến nơi rồi, hai tên này thật sự chơi đồng giới.

"Vừa nãy nghe một tiếng động lớn ở bên này nên vội vàng chạy đến nơi này, trên đường thấy Biên Phi nên ta với hắn tới đây luôn." Hầu Hiên thấy không ổn nên vội vàng bỏ tay Biên Phi ra.

"Phải không? Hầu Hiên, quần ngươi dính gì kìa" Tà Thiên cười khẩy.

"Há, đâu...nãy chùi sạch rồi mà....a.." Hầu Hiên đang nói dỡ thì đột nhiên thấy không đúng nên che miệng lại. Tên Hầu Hiên này vậy mà nằm dưới. " Ha Ha Ha" Tà Thiên và Miên Di nhìn nhau cười lớn, Biên Phi và Hầu Hiên thì cuối gầm mặt xấu hổ.

"Được rồi, hai ngươi săn được cái gì chưa?" Tà Thiên lên tiếng phá vỡ bầu không khí có chút gượng gạo này.

"Đương nhiên có, một con Quái Trư mập mạp và một con Quái Ngư tạm ổn để chúng ta dùng đỡ trong hôm nay, à mà các ngươi chưa kể cho bọn ta nghe rốt cục đã xảy ra chuyện gì, tiếng động khủng bố khi nãy là sao, thật đáng sợ." Biên Phi lê cái thân mập lùn vỗ ngực nói.