Chương 3: Tế Tự

Sáng sớm ngày thứ hai, toàn bộ Vương thành đều bị thật dày tuyết đọng bao trùm, từng tòa màu đỏ thắm cung điện, lầu các, đình đài, toàn bộ trùm lên một tầng băng điêu tuyết y.

Ngày Đông chí, một ngày này rét lạnh nhất trong cả năm.

Toàn bộ Vương thành võ giả, tụ tập đến Chư Hoàng Từ Đường bên ngoài, tại Quận Vương dẫn đầu dưới, tế tự Chư Thần.

Bên ngoài Chư Hoàng Từ Đường dùng cự thạch đắp lên lấy một tòa cổ xưa tế đàn. Trên tế đài, không chỉ trói chặt hàng vạn đầu súc vật, trâu, dê, heo... , còn có xích sắt rất đa dụng khóa lại cường đại Man thú.

Văn võ bá quan, tu sĩ Võ Đạo, Vương tử Tần phi, vô số chờ đợi mở ra Thần Võ Ấn Ký thiếu niên cùng thiếu nữ, thậm chí là những đứa trẻ còn trong tã lót.

Đây là một buổi lễ cả nước long trọng, không chỉ có chỉ là Vương thành, tại Vân Võ Quận Quốc mỗi một tòa thành trì, mỗi một cái tiểu trấn, mỗi một cái thôn xóm đều muốn cử hành tế tự.

Ta cũng bắt đầu sửa soạn y phục mà đi tới chư đương, Lâm Phi cũng đã đi tới đó từ sớm, chắc là diện kiến Đại Vương.

Mặc dù trên đường đi gặp rất nhiều chỉ trích nhưng là ta không quan tâm.

Lâm phi đứng chung một chỗ với những Vương Phi khác, nhìn thấy đám vương tử kia chế nhạo Trương Nhược Trần, trong lòng nàng vô cùng đau xót, nhưng lại không có cách nào giúp Trương Nhược Trần.

"Đại điển tế tự bắt đầu!'

Quốc sư của Vân Vũ quận quốc đứng trên tế đàn, bắt đầu đọc tế văn.

Sau một loạt ca hát thì tiếp theo là chém giết súc vật, lấy máu tế trời.

Ầm!

Huyết khí nồng đậm hóa thành một cột sáng bay thẳng lên trời, xuyên thủng tầng mây.

Đột nhiên, một chấm sáng nhỏ từ trên trời rơi xuống, rơi vào mi tâm của một tiểu nam hài sáu tuổi, hòa cùng một thể với thân thể nó, biến thành một Thần Võ ấn ký màu đỏ hồng.

Trong đám người, có người phát ra tiếng kinh hô:

"Con trai của Tiết đô thống, sáu tuổi đã mở ra Thần Võ ấn ký."

"Thần Võ ấn ký màu đỏ thuộc về Thần Võ ấn ký tứ phẩm. Quá lợi hại, tương lai đứa bé này sẽ tiền đồ vô lượng."

Thần Võ ấn ký cũng chia phẩm cấp, từ nhất phẩm đến cửu phẩm.

Thần Võ ấn ký nhất phẩm chính là Thần Võ ấn ký yếu nhất, Thần Võ ấn ký cửu phẩm là cường đại nhất.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt hâm mộ nhìn chằm chằm đứa bé sáu tuổi kia.

Sáu tuổi đã mở được Thần Võ ấn ký tứ phẩm, có thể coi như thiên chi kiêu tử, thành tựu trong tương lai tuyệt đối sẽ không thấp.

Ta cũng đưa mắt nhìn, âm thầm gật đầu.

Đợi đến buổi lễ sắp kết thúc mà hắn vẫn chưa nhận được Thần Võ ấn ký, Lâm Phi nhìn thấy thì tuyệt vọng. Không lẽ Trần Nhi không có số làm võ giả sao.

Ta nhìn lên trời suy nghĩ, chợt nhớ ra gì đó, lấy viên thời không tinh thạch ra thì tinh thạch màu trắng bị hắn nắm trong tay lại đột nhiên phát ra ánh sáng mờ nhạt.

Một khắc trước khi đại điển tế tự kết thúc, một tia sáng từ trên trời giáng xuống, rơi vào mi tâm của Trương Nhược Trần, hóa thành một Thần Võ ấn ký màu trắng.

Xoẹt!

Một cảm giác nóng rực truyền đến từ mi tâm, sau đó lan ra khắp toàn thân Trương Nhược Trần.

"Ting, chúc mừng ký chủ nhận được Thần Võ ấn ký, khả năng hấp thụ chân khí tăng.

"Ting, vì ký chủ đã nhận được Thần Võ Ấn Ký Thời Không, đáng lẽ phải là cơ duyên của Trương Nhược Trần ở thế giới này, nhưng hắn đã chết, vì ký chủ đã biến đỗi thành bộ dạnh của hắn thế nên yêu cầu ký chủ tìm về những thứ có liên quan tới Trương Nhược Trần, phần thưởng sẽ tùy vào thứ ký chủ tìm được.

Thời gian nhiệm vụ không giới hạn."

"Ting, nhiệm vụ chính tuyến cấp độ huyền thoại bắt đầu, trong vòng năm mươi năm xưng bá Côn Lôn Giới, thành công phần thưởng ngẫu nhiên, thất bại mất đi một năng lực ngẫu nhiên.

"Ting, nhiệm vụ chú thích :

Trì Dao hiện tại là Nữ Hoàng của Trung Ương Đế Quốc thứ nhất, yêu cầu ký chủ giết hoặc thuần phục nàng, dùng các nào cũng được."

"Ý ngươi là ta cương hiếp nàng sau đó bắt làm nô lệ hay thị nữ cũng tính là hoàn toàn sao."

Ta cười hỏi.

"Miễn sao là nàng thuần phục thì cách nào cũng được."

Hệ thống trả lời.

"Ting, Nhiệm vụ phụ cấp độ sử thi bắt đầu. Hệ thống yêu cầu ký chủ lập hậu cung cho riêng mình, số lượng 20, thời gian không giới hạn, phần thưởng sẽ phát sau."

Ta thích cái lập hậu cung này.

Trong khi ta và hệ thống giao tiếp thì hắn lại hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người.

"Đây không phải cửu vương tử mười sáu tuổi vẫn chưa mở ra được Thần Võ ấn ký sao? Nhìn như một con ma bệnh, hiện giờ lại có thể mở được Thần Võ ấn ký?"

Rất nhiều người đều kinh ngạc nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần, cảm thấy không thể tin vào mắt mình.

Bát vương tử và Lục vương tử đứng cạnh Trương Nhược Trần cũng trừng mắt kinh ngạc.

Sao có thể như vậy?

Lâm phi nhìn về phía Trương Nhược Trần, thấy Thần Võ ấn ký trên mi tâm hắn, mừng rỡ đến mức nước mắt lăn dài, lập tức chạy tới trước mặt Trương Nhược Trần, ôm chặt hắn:

"Trần nhi, cuối cùng con cũng làm được rồi!"

Một thái giám lớn tuổi bên cạnh Vân Vũ quận vương đi đến chỗ Trương Nhược Trần, mỉm cười nói:

"Chúc mừng Lâm phi nương nương, chúc mừng Cửu vương điện hạ mở ra Thần Võ ấn ký. Vương hậu cho lão phu tới mời Cửu vương điện hạ qua đó, người muốn đích thân kiểm tra phẩm cấp của Thần Võ ấn ký này."

"Vương hậu sao?"

Nụ cười trên mặt Lâm phi lập tức cứng đờ, khẩn trương che chắn ở trước mặt Trương Nhược Trần.

"Mẫu thân, chúng ta đi gặp vương hậu đi."

Vương hậu nương nương ngồi bên dưới tế đàn, trong một trướng nhỏ, đầu đội mũ phượng, người mặc phượng bào, tóc dài màu xanh dương, tuổi tác khoảng hai mươi tám, hai mươi chín, dung nhan thanh lệ, không hề già nua như tưởng tượng của Trương Nhược Trần, ngược lại cả người vương hậu đều tản ra khí chất cao quý.

"Đại vương đang bế quan tu luyện ở Sinh Tử điện, đại điển tế tự lần này là do bổn hậu chủ trì. Quốc sư, kiểm tra được phẩm cấp Thần Võ ấn ký của Cửu vương điện hạ chưa?"

Quốc sư cầm một quyển sách trong tay, lên tiếng:

"Trong Thần Võ ấn ký toàn thư có nói đến tất cả những Thần Võ ấn ký xuất hiện từ trước đến nay, bao gồm từ nhất phẩm đến cửu phẩm. Tuy nhiên không có ấn ký nào giống như ấn ký của Cửu vương điện hạ."

Vì tiết kiệm kinh tế nên Hoàng Hậu ban cho ta một phần tẩy tủy dịch.

Nghe một lúc cuộc trò chuyện thì tự nhiên nghe tới Phạt Trượng? Quay sang nhìn Lâm Phi đang run rẩy như nhớ lại chuyện kinh khủng gì đó.

Ta vừa nhìn như nhớ lại gì đó, xoay người nhận lấy một phần tẩy tủy dịch rồi kéo Lâm Phi về phủ.

Vương hậu nương nương nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần cùng bóng lưng Lâm Phi rời đi, nói:

"Ba tháng về sau, liền là Vương tộc cuối năm khảo hạch, Cửu vương tử nhưng nhất định phải cố gắng tu luyện, tranh thủ tại trong vòng ba tháng hoàn thành 'Tẩy tủy trùng mạch', trở thành một tên chân chính võ giả. Đến lúc đó, Đại vương cũng sẽ xuất quan, hi vọng ngươi có thể mang cho hắn kinh hỉ."

Bát Vương Tử Trương Tế và Lục Vương Tử cũng chế nhiễu hắn.

------

Về tới lập tức vào phòng lấy ra thời không tinh thạch sau đó truyền vào khí của ấn ký, liền tiếp nhập một không gian, bên trong có 2 thứ, liền lập tức biết là cái gì, 1 là Thời Không Bí Điển, 2 là Càn Khôn Thần Mộc.

Khi chạm vào Thời Không Bí Điển thì Hệ Thống thông báo.

"Ting, chúc mừng ký chủ nhận được Thời Không Bí Điển, ký chủ nhận được 100000 vàng."

"Ủa sao lại có vàng, vàng dùng để làm gì?"

Giang Thiên Hỏi.

"Ting, vàng dùng để mua các vật phẩm, công pháp, vũ khí,...... Đều được bán ở trong cửa hàng."

"Vậy vì sao lại được nhiều như vậy."

"Ting, vì Thời Không Bí Điển gắn liền với nhân vật chính nên mới được nhiều vàng như vậy."

Quả nhiên, khi ta chạm vào Càn Khôn Thần Mộc thì hệ thống cũng như vậy.

"Ting, chúc mừng ký chủ nhận được Càn Khôn Thần Mộc, ký chủ nhận được 100000 vàng, sẽ tùy theo đồ vật mà lượng vàng sẽ khác nhau."

Hệ thống nói luôn.

"Thì ra là vậy, thảo nào, thế ta có được sử dụng chúng không."

"Ting, Ký chủ đã cầm thì tất nhiên đều là của ký chủ, trừ khi ký chủ bán lại cho hệ thống mới không dùng được."

Hệ thống giải thích.

Ta vì tò mò mà cầm lấy Thời Không Bí Điển mở ra, nhìn vào trang đầu tiên là nhật ký lịch sử các người đời trước sử dụng, có hai người là Người đầu tiên có Thời Không Ấn Ký và người thứ 2 là Tu Di Thánh Tăng.

Phía dười thì là các văn tự lạ hoắc nhìn chả hiểu gì cả, ta chạm vào chữ.

"Ting, ký chủ nhận được tự phiên dịch đa ngôn ngữ."

Hệ thống giải thích:

"Sau này khi đọc văn tự lạ thì hệ thống sẽ tự động phiên dịch cho ký chủ để đọc."

Chắc do phong ấn tu vị với mấy thứ linh tinh lại nên mù chữ, may mà hệ thống dịch hộ.

Nhìn sang Càn Khôn Thần Mộc thì không biết để làm gì.

"Ting, ký chủ có muốn dung hợp Càn Khôn Thần Mộc với Nhẫn trữ vật nâng cấp không."

"Còn có chức năng này nữa cơ à, dung hợp đi."

Giang Thiên mừng rỡ.

"Ting, dung hợp thành công hình thành "Thiên Không Châu"."

Ta ý niệm đi vào bên trong thì không thì thấy gì, một mớ hỗn độn, xa xa kia là một mảnh đất tầm vài trăm mét, ở dưới có một cái cây mới mọc.

"Đây là Tiếp Thiên Thần Mộc trong nguyên tác à, sao nó nhỏ xíu vây."

"Ting, Ký chủ phải cung cấp cho nó dinh dưỡng, ít nhất là Linh khí thì mới lớn lên được, nếu muốn có linh khí để hấp thụ tu luyện, ký chủ phải có hỗn độn chi khí, đủ ngũ hành thế giới sẽ sinh."

Hệ thống trả lời.

Ta gật đầu, thứ này ta đương nhiên biết, nhớ không lầm thì ở chỗ đó có thì phải, khi nào đi một chuyến vậy.

Nhìn lượng vàng đạt 200k, ta mở cửa hàng xem thử, vì là lần đầu nên nhìn còn bỡ ngỡ, phải nói là quá trời, may mà có xếp loại các thứ, nếu không biết tìm như nào vì lộn xộn.

Lướt nhìn phần công pháp thấy 1 quyển Thần Cấp ít nhất phải 20k, thử xem phía dưới thì thấy mục trái ác quỷ 50k là ít.

Ta.........

Lại xuống thì tới vũ khí: kiếm, đao, thương, cung,... Có đủ thứ ít nhất là 50k.

Nhìn một đống hoa cả mắt, thôi đóng lại liền hỏi hệ thống.

"Có cách nào kiếm vàng ngoài trừ nhiệm vụ không?"

"Ting, có nha ký chủ, ký chủ có thể quy đỗi như sau:

1 tinh thạch = 1 vàng (sơ, trung, thượng, cực phẩm thì 1, 10, 100, 1000.)

1 thần thạch = 1 triệu vàng."

"Đừng nói với ta là chỉ tính ở giới này còn khi ra Côn Lôn giới thì 1 thần thạch bằng 1 vàng nha."

"Ting, ký chủ thật là thông minh."

Ta biết ngay mà, thở dài một hơi, xem ra phải nghĩ cách kiếm linh thạch càng nhiều càng tốt, ơ nhưng mà ở đây thì làm éo gì có tinh thạch, hiện tại còn đang phải thiếu thốn Ngân tệ đây.

Hình như ngân tệ chia theo:

"1 mai Linh tinh = 1000 mai ngân tệ, thế 1 vàng bằng 1 triệu mai ngân tệ cơ à?"

Hệ thống lên tiếng:

"Ting, ký chủ đừng có mơ, 1 vàng ở đây = 1 linh tinh thôi, theo từng khu vực giá cả sẽ thay đổi, nhưng mà Linh tinh khổng thể đổi lại thành vàng được đâu."

Giang Thiên gật đầu, xem ra phải nghĩ cách rồi.

Ở trong này thời gian 1 ngày bằng 3 ngày ở ngoài, vì thế ta thử tập viết Minh Văn xem sao, vì kiếm được rất nhiều tiền.

Vừa thử viết vài từ thì.

"Ting, chúc mừng ký chủ đạt được danh hiệu Thần cấp Minh Văn."

Danh Hiệu Minh Văn: cho phép ký chủ lập tức nhận biết, đọc, viết, tạo ra bất kỳ Minh Văn nào.

Sau đó thử viết lại thì hoàn toàn khác lúc này, ta viết giống y đúng luôn nhưng cảm giác nó cao thâm hơn nhiều so với Minh Văn trong này.

"Đó là vì ký chủ vừa mới trở thành Thần Cấp Minh Văn, đạt đến Thần Cấp thì ít nhất Tinh thần lực đạt 100, ký chủ không cần đạt vẫn có thể viết Minh Văn do danh hiệu buff."

Thì ra là vậy, nhìn một lúc cũng chán, nên đi ra khỏi Thời Không Tinh Thạch.

Trời đã tối đi vào ăn cơm, thì gặp Vân Nhi đang bị thương dọn đồ ăn, ta bước tới kêu Vân Nhi để ta, nàng bị thương nên bớt vận động nhiều.

Vân Nhi đã 18 tuổi rồi nên bề ngoài xinh xắn đáng yêu, có điều làn da không được trắng chắc do làm việc, mặc một bộ y phục vãi thôi.

Ta thở dài, thôi thì ráng kiếm tiền mua đồ mới cho nàng, Vân Nhi bị thương mà không chịu mua thuốc, ta có hỏi thì nàng bảo đã không còn nhiều tiền nữa, nên tiết kiệm một tý, thiếu gia yên tâm tỷ tỷ không sao đâu.

Hình như chạm vào vết thương thì sẽ có danh hiệu, mong đạt được thần Y đi, ta đưa tay tới chỗ Vân Nhi bị thương làm nàng giật mình đau thót.

"Thế mà bảo không sao."

Vân Nhi chỉ biết im lặng cúi đầu không có nói gì cả.

"Ting, chúc mừng ký chủ nhận được danh hiệu Thần Y."

"Thần Y: nhận ra được các loại bệnh, các loại thảo dược, linh dược đa số và nhiều loại khác nữa, công dụng, tác dụng của từng loại...... Đều có thể nhận biết, từ đó biết được cách chữa trị."

Haha đây rồi, đúng như ta nghĩ, thế là trong đầu một đống kiến thức về dược liệu cũng như bệnh và cách chữa.

Ta đi tới kéo nàng về phòng của ta, Vân Nhi vùng vẫy không chịu đi, ta đành phải dùng biện pháp mạnh.

Bế thẳng nàng lên luôn đi về phòng để nàng xuống giường, sau đó ta tìm một cuộc băng để băng lại vết thương, vì đã là Thần Cấp Minh Văn nên ta khắc mấy đạo Quang Minh Minh văn để giúp Vân Nhi thương thế tốt hơn.

Mất một lúc thì Vân Nhi lý nhí nói cảm ơn, ta bật cười, vị tỷ tỷ này hay ngượng ngùng ghê.

Giang Thiên nào đâu biết hắn lúc nãy vì đã tu luyện nên không còn ốm yếu nữa, thay vào đó là sự đẹp trai 6 múi soái ca thì làm sao nữ nhân họ chịu được chứ, chỉ là bề ngoài che dấu không để ai biết được mà thôi.

Ăn cơm thì Lâm Phi nói về chuyện muốn tìm công pháp cho ta, ta thì nói đã có cách nhưng ta biết Lâm Phi sẽ không chịu mà muốn giúp đỡ hắn, Giang Thiên bó tay luôn, người Mẫu Thân này đùng là yêu thương con trai nàng, còn Vân Nhi chỉ có cúi đầu mà ăn thôi.

Khi nhìn kỹ lại thì thấy Lâm Phi xinh đẹp hẳn ra, chắc do được tưới tắm đây mà, da rẻ mịn màng trắng sáng hơn hẳn, từ trên người nàng phát ra một chút mị hoăc, dù là y phục thô nhưng vẫn không che đi được nét đẹp của nàng.

Vân Nhi ăn xong thì cảm thấy vết thương đã đỡ đau hơn nên nàng phụ Lâm Phi dọn dẹp, ta vỗ vỗ trán, đã bị thương còn không lo nghỉ ngơi, nếu lúc nãy không băng bó mà cố làm thì sẽ nặng thêm chắc luôn.

Ăn xong sau đó ta về phòng, mặc kệ hai nàng, sau khi về phòng Giang Thiên lại lo Lâm Phi vì tìm công pháp cho hắn mà đi cầu xin Lâm Gia.

Theo cốt truyện là vậy, ta hơi bực mình, Lâm Phi cái gì cũng tốt, tốt quá đó là thương con, vì thế lại phải nghĩ cách để Lam Phi không tới Lâm Gia thì không có chuyện gì hết.

//////

Đang suy nghĩ xem có nên bớt chữ lại không, tại thấy mấy truyện kia người ta viết có 1k à, 3k đc 3 chương lận.

Mọi người ủng hộ mình nha hihi.

Chúc mọi người vui vẻ