Trên đỉnh núi có một đài cao, đối diện là ghế ngồi làm bằng các loại bạch ngọc, cách đó khoảng ba mươi thước.
Phía trước có một chiếc bàn đã được chuẩn bị sẵn, trên đó bày sẵn trà thơm, thoạt nhìn là đặc biệt chuẩn bị cho tu sĩ Kim Đan
Mà tu sĩ Trúc Cơ bình thường chỉ có thể ở ngồi phía sau.
Chẳng qua ở trong mắt Trần Tầm, buổi đấu giá này có chút đơn sơ, thậm chí có thể khiến người khác choáng ngợp, bây giờ hắn cũng là người đã thấy qua việc đời.
Lập tức không nghĩ nhiều nữa, đi theo nữ tử mặc cung trang.
Nàng dẫn Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu đi đến chỗ ngồi, cười nói: "Đạo hữu có cần thị nữ hầu hạ không?"
"Không cần, ta thích yên tĩnh hơn."
"Đây là danh sách vật phẩm đấu giá, mời đạo hữu xem qua."
Nữ tử mặc cung trang từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tờ giấy, đặt lên bàn, "Vậy thì không quấy rầy đạo hữu, còn khoảng một canh giờ nữa hội đấu giá sẽ bắt đầu."
Trần Tầm bình tĩnh chắp tay: "Đa tạ."
Nữ tử mặc cung trang nhẹ nhàng gật đầu, quay người rời đi, rõ ràng hai người đều là lão hồ ly, trên mặt nhau đều không nhìn ra được gì.
Đại Hắc Ngưu đẩy một chiếc ghế ra, trực tiếp ngồi ở bên cạnh Trần Tầm, ghé đầu trâu lên trên bàn, cùng Trần Tầm xem danh sách vật phẩm.
Bọn hắn lại bắt đầu truyền âm trong đầu:
"Này, Lão Ngưu, mặc dù nơi này có chút đơn sơ, nhưng hàng hoá không tệ nha."
"Ọ òoo.......!"
"Bát Bảo Xích Kim, khá lắm, không nghĩ tới có thể nhìn thấy đồ thật, chẳng qua bây giờ giống như vô dụng."
Trần Tầm vừa nói vừa thở dài, ánh mắt tiếp tục lướt xuống: "Thanh Dụ Thạch! Đây không phải là cái kia hả?"
Đồng tử của Đại Hắc Ngưu hơi mở ra, hình như bọn hắn đã nhìn thấy nó trong sách.
"Thất Bảo Tinh, Kim Du Huyền Thiết, cmn! Ba bình hạ phẩm Chân Nguyên đan."
Đôi mắt Trần Tầm co rụt lại, sau lưng hẳn là có đại ca, ngay cả những thứ này cũng đều được đem ra đấu giá: "Lão Ngưu, đoán chừng là người tổ chức mang ra."
"Ọ òoo ~"Vẻ mặt Đại Hắc Ngưu nghiêm túc, ánh mắt không dời đi chút nào.
"Nguyên Thần sâm, quả nhiên có."
"Ọ ~"
Trong lòng bọn hắn thở dài một hơi, cuối cùng cũng nhìn thấy nó trên danh sách đấu giá, nhưng bọn hắn cũng không quá quan tâm nơi này có hay không, tuổi thọ rất dài, kiểu gì cũng sẽ gặp phải.
Mà thứ bọn hắn để ý chính là tin tức về hai trăm linh thạch, nếu như là cho không, Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu có lẽ sẽ rầu rĩ không vui ít nhất hai ngày.
Xung quanh càng ngày càng có nhiều tu sĩ ngồi xuống, chỗ ngồi của tu sĩ Kim Đan hơi xa nhau, những người quen biết đều sẽ chào hỏi nhau một tiếng.
Chẳng qua nhìn áo bào của họ, có mấy vị tu sĩ Kim Đan tuyệt đối không phải là người của nước Càn.
Bọn hắn cũng chú ý tới Trần Tầm, ánh mắt liếc nhìn một chút, sắc mặt thâm trầm, tâm sâu như biển.
Các đại tu sĩ Kim Đan cũng không dám tùy ý dùng thần thức quan sát lẫn nhau, việc này tương đương với mạo phạm người khác.
Nếu gặp phải người như Trần Tầm, chắc là sẽ trực tiếp hất bàn, nhấc lên ba thanh Khai Sơn Phủ liền đến cùng ngươi giảng đạo lý, dám không nể mặt bản tọa hả?!
Mà khóe miệng Trần Tầm khẽ mỉm cười, không hề nheo mắt, một ngụm trà thơm trên bàn cũng không uống, chỉ là cầm lấy ly nước của mình uống hai hớp, nhìn qua chính là một người hiền lành.
Đại Hắc Ngưu cũng chỉ sững sờ nhìn qua đài cao, không cho những người khác có bất kỳ cơ hội trao đổi ánh mắt nào.
Người vừa đến đủ, trên đài cao cũng xuất hiện một vị nam tử trung niên có tu vi Trúc Cơ hậu kỳ, trên khuôn mặt tròn trịa, là đôi mắt thâm trầm loé lên dưới cặp lông mày rậm.
Xung quanh hắn ta là một đám nữ hầu trang điểm lộng lẫy, trong tay bưng đủ loại bảo vật, chẳng qua đều bị thần thức che đậy.
Toàn bộ khung cảnh nhất thời yên lặng, tất cả mọi người ngừng nói chuyện, ánh mắt nhìn về phía đài cao, trong lòng có chút nóng nảy.
Trần Tầm lại bình tĩnh uống một ngụm trà dưỡng sinh, trong mắt không hề có gợn sóng nào, hắn khá tự tin, mười mấy chục vạn linh thạch hạ phẩm còn không hạ gục được các ngươi sao?
Đại Hắc Ngưu cũng im lặng khịt mũi, đôi mắt trâu nhìn chòng chọc vào đài cao, đoán chừng các vị đang ngồi ở đây đều là đệ đệ.
"Hoan nghênh các vị đạo hữu, tiền bối đến dự tham gia lần hội đấu giá này."
Nam tử trung niên đứng ở trên đài cao chắp tay, "Hiện tại đấu giá chính thức bắt đầu, giá của vật phẩm đấu giá mỗi lần tăng không thể thấp hơn năm trăm linh thạch hạ phẩm, mong rằng các vị đạo hữu lượng sức mà đi."
Lời vừa dứt, một vị thị nữ tiến lên, trong tay nam tử trung niên phát ra một đạo pháp lực, lộ ra hình ảnh của bảo vật.
"Kiện thứ nhất, pháp khí Huyền giai hạ phẩm, Sơn Linh Kiếm, thuộc tính Thổ, phù hợp với đạo hữu thổ linh căn, mà nó vô cùng cứng rắn, so với vật phẩm cùng giai hơn một chút."
Giọng nói của nam tử trung niên trầm ổn, nói chuyện không nhanh không chậm, "Giá khởi điểm, 2000 linh thạch hạ phẩm."
"2500 Linh thạch."
"3000."
......
Các tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ bắt đầu kêu giá, một cuộc chiến không có khói lửa cứ như vậy bắt đầu, pháp khí có thể truyền thừa, dù là đắt một chút cũng phải mua.
Ánh mắt của những tu sĩ Trúc Cơ này đều rất ngang ngược, thấy ai ở chỗ nào kêu giá, đều phải nhìn lại lần nữa, giống như đang nằm vùng vậy, đây cũng là một sơ hở lớn trong các hội đấu giá thông thường, cũng không thể bán được giá cao nhất.
Bởi vì hầu hết các tu sĩ đều sẽ lựa chọn giữ lại, tránh thời điểm ra khỏi thành bị chân trần không sợ mang giày âm.
Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu âm thầm tặc lưỡi, ngồi thẳng dậy, mở màn này thêm nhiệt tiếp theo có ngoan không?...... Nhưng là đoán chừng điều kiện tiếp theo cũng không có ác như vậy.
Cuối cùng Sơn Linh Kiếm bị một vị tu sĩ Trúc Cơ dùng năm ngàn linh thạch hạ phẩm lấy được, một vị thị nữ đi tới từ một bên, thu linh thạch, sau khi hội đấu giá kết thúc trực tiếp lấy hàng, hiện tại cũng có thể lấy nó rồi rời đi.
"Cái tiếp theo, Bát Bảo Xích Kim, 2 cân hai lượng, chắc hẳn các vị đạo hữu cũng biết vật này nhất định phải sinh ra ở nơi có thuộc tính Kim nồng đậm, là thiên tài địa bảo chân chính."
"Nếu ở thời điểm Luyện Khí gia nhập còn có thể tăng thêm độ phù hợp của nội pháp lực và pháp khí, để pháp khí gia tăng uy lực."
"Giá khởi điểm 3000 linh thạch hạ phẩm."
Nam tử trung niên đảo mắt quanh hội trường, đặt Bát Bảo Xích Kim ở trên án đài, kim quang lấp lánh, khiến người ta thèm nhỏ dãi.
"Ọ òoo ~"Đại Hắc Ngưu có chút kích động nhìn về phía Trần Tầm.
"3500 Linh thạch!" Trần Tầm dùng pháp lực hô to, quả quyết lên tiếng, mặc dù không phải rất cần, nhưng mà đã từng thấy qua, nghĩ muốn trải nghiệm cảm giác đấu giá.
Hắn vừa mới mở miệng, ánh mắt của các tu sĩ Trúc Cơ ở đằng sau liền hoảng hốt, trắng trợn cướp đồ với tiền bối thật không hiểu chuyện.
"5000 Linh thạch."Một vị nữ tử Kim Đan kỳ nhàn nhạt lên tiếng, còn nhìn Trần Tầm một chút, sau đó mỉm cười, dựa lưng vào ghế, không tranh đoạt nữa.
Đại Hắc Ngưu hừ một tiếng, Kim Đan sơ kỳ, đại tỷ chém gió hả.
Trần Tầm cười ha ha, vỗ vỗ Đại Hắc Ngưu, cũng không thèm để ý.
Hội đấu giá vẫn còn tiếp tục tiến hành, các loại bảo vật lần lượt xuất hiện ở trên đài, thậm chí còn có đồ vật được chốt giá hơn vạn linh thạch hạ phẩm.
Ba bình Chân Nguyên đan cũng bị một vị tu sĩ Kim Đan bỏ vào trong túi, trong mắt tương đối hài lòng, giống như là không uổng công khi đi chuyến này.
Trần Tầm và Đại Hắc Ngưu cũng xem náo nhiệt, uống trà dưỡng sinh, những người kia tranh đến đỏ mặt tía tai, ánh mắt âm độc quét qua bốn phía, có thể muốn ở ngoài thành giao lưu võ thuật một trận.
Rốt cuộc, theo từng vòng đấu giá, vật mà bọn hắn mong đợi cũng đến.
"Nguyên Thần sâm niên đại 500 năm, nhưng mà ngoại trừ nước Càn và thập đại Tiên Môn, bên ngoài gần như đã tuyệt chủng, có được vật này tuyệt đối không dễ."
Đôi mắt nam tử trung niên kia vốn bình tĩnh đã lâu cũng loé lên tia lửa, "Đưa vật này đến cho đạo hữu cũng có ý khác của nó, cần phải dùng linh dược ngàn năm trao đổi."
Nguyên Thần sâm bị đặt ở trong hộp thuốc, yên tĩnh nằm trên đài cao, mặt ngoài của nó tương đối bóng loáng, hình như hình trụ, thân hình nhỏ nhắn tinh xảo, nhưng ánh sáng có chút ảm đạm, rõ ràng dược tính không tốt.
Lời này vừa nói ra, trong hội trường liền có tiếng xì xào, linh thạch dễ kiếm, nhưng ngàn năm linh dược khó tìm.
Linh dược này một khi đạt tuổi thọ ngàn năm, dược tính và linh dược cùng loại 999 năm hình như là hai chủng loại khác nhau, khác biệt quá lớn.
Mấy vị tu sĩ Kim Đan nghe xong sắc mặt cũng là khẽ biến, bọn hắn cũng là người nghĩ đến tranh đấu đồ vật này, nhưng mà nếu dùng linh dược ngàn năm đổi lấy vật này rõ ràng có chút không thích hợp.
Toàn bộ bầu không khí của hội trường nhất thời trở nên lúng túng, không ai lên tiếng, giống như đang tính toán giữa được và mất.