Chương 9: Thoát khốn

Con goblin gầm rú, tiếp tục xông tới muốn vỗ chết con ruồi khốn kiếp làm nó quá khó chịu.

“ Băng ngục” Liễu Thi Tuyết niệm chú ngữ.

Bất thình lình, ở dưới chân con goblin xuất hiện một vòng sáng ma pháp. Mà từ đó từng sợi băng xích xuất hiện trói lấy hai tay, hai chân của nó.

“Băng thần vĩ đại, xin hãy cho con mượn nhờ lực lượng của ngài.

Vạn băng triều dâng”

Từ chân của Liễu Thi Tuyết vô số băng nhọn trồi lên mặt đất, hướng thẳng đến con goblin.

Băng nhọn trồi lên ghim thẳng vào người của nó, khiến nó gào thét đau đớn.

“Kaioken gấp 3” La Không thét lên, một màu đỏ aura theo đó bùng cháy mà ra,bao bọc cơ thể.

Hắn lao tới, khí thế ngút trời. Một quyền, lại tới một quyền. Thế công như chẻ tre. Từng quyền hắn đánh ra cực kì mạnh mẽ, khiến cho cơ thể của con goblin trở nên bầm tím khắp nơi.

Mà nó thì chỉ có thể gào rú trong đau đớn.

“ có vẻ muốn giết chết tứ giai thì cần phải tăng cường độ lên một chút” La Không thầm nghĩ.

“ kaioken gấp năm !”

màu đỏ xung quanh hắn bùng cháy mãnh liệt hơn so với lúc trước. Khí thế cũng theo đó mà tăng lên nhiều phần.

Hắn thở mạnh cố gắng dồn hết lực đạo, một quyền oanh vào đầu của con goblin.

Phốc, chỉ thấy chất dịch màu xanh văng tung toé. Đầu của con ma thú nổ tung như quả dưa hấu bị đập vỡ.

Thân hình không đầu của con goblin dãy dụa một hồi, sau đó dừng hẳn sinh cơ tiêu biến.

“ Phù, Phù” thở phào một lát, La Không cảm thấy cơ thể của hắn có chút mỏi nhừ.

“ Chuyến này nếu còn có thể trở ra, ta nhất định phải tăng cường luyện tập mới được” La Không lẩm bẩm.

Hắn mau chóng lấy ra một hạt đậu thần bỏ vào trong miệng.

“Quả không hổ là đệ nhất chữa thương dược vật trong dragonball” La Không lại cảm giác được cơ thể khôi phục, sung sức như lúc đầu.

Nhìn về xung quanh xem xét một chút, hắn lấy ra thêm hai viên đậu thần nửa. Phân biệt ném về phía Liễu Thi Tuyết và Sở Phi Dương.

Hai người này trong lúc chiến đấu một người thì bị thương, người thì đã xài khá nhiều ma lực.

“ Cầm lấy ăn nó đi, tin tưởng sẽ giúp cho các ngươi phục hồi lại sức lực lẫn thương thế” La Không nói.

Liễu Thi Tuyết lẫn Sở Phi Dương kinh ngạc nhìn về hạt đậu xanh nhỏ xíu trong tay. Ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc. Hạt đậu này thật sự có công dụng như vậy sao.

Hai người nhìn nhau một chút, có thể thấy được sự nghi ngờ trong mắt đối phương.

“ Được rồi, ta tin tưởng La Không huynh đệ sẽ không gạt người đâu” Sở Phi Dương nói rồi, dứt khoát há miệng nuốt xuống hạt đậu.

Hắn kinh ngạc phát hiện, thương thế của mình đã lành hẳn. Hắn có cảm giác bây giờ thể trạng của bản thân đã quay trở lại lúc sung mãn nhất.

“ khả năng chữa lành thật đáng kinh ngạc” hắn vận động cơ thể một chút, cảm thấy không có bất kì vấn đề nào nửa.

Liễu Thi Tuyết thấy một màn này thì khó tin, lại nhìn một chút hạt đậu trong tay mình. Từ từ mở miệng ra nuốt xuống.

Nàng mở to mắt ngạc nhiên, bởi vì nàng thấy nguồn ma lực bên trong mình lại trở nên dồi dào như lúc trước.

“ Thế nào, có phải hay không rất hiệu quả” La Không cười nói.

“ La Không huynh đây rốt cuộc là thứ gì vậy, thế mà lại có khả năng chữa lành như thế” Sở Phi Dương nói.

La Không đã sớm biết bọn hắn thể nào cũng hỏi như vậy “ đây là một loại đậu thần kì có khả năng phục hồi cực mạnh, mà cũng vô cùng trân quý. Dù sao bản thân ta cũng chỉ có mấy viên như vậy thôi” La Không lấp liếm, dù sao cũng không thể nào giải thích là do ta được hệ thống cung cấp cho đi.

“ La Không, ngươi mạnh như vậy, có cho mình bí mật cũng là chuyện bình thường ah” Sở Phi Dương hiểu chuyện nói. Hắn càng ngày càng nhìn không thấu La Không.

“ Bỏ qua đi, bây giờ chúng ta cần phải suy nghĩ làm sao để trốn khỏi đây đã” Sở Phi Dương vừa nói, vừa nhìn về phía Khô Lâu Vương.

Nó nãy giờ vẫn đang ngồi ở đó không động đậy, chỉ có hai đốm lửa xanh ở đôi mắt lay động. Giống như đang ngồi xem kịch vậy, không hề quan tâm việc goblin bị đánh bại.

Liễu Phi Tuyết đi về phía thân thể không đầu của con goblin, nàng giờ bàn tay ngọc về phía trước như đang thi pháp gì đó. Chỉ thấy thân thể con goblin từ từ tang biến. Lộ ra cái lõi của hầm ngục. Lúc này đã không còn ánh sáng, giống như đèn bị mất điện vậy.

Mà theo đó nơi bọn hắn đang đứng bỗng rung chuyển. Cầu thang từ từ hiện ra, đại biểu cho việc bọn hắn đã thành công chinh phục hầm ngục này.

Sở Phi Dương vui mừng nói “ nhanh lên mọi người, đây là cơ hội của chúng ta, mau thoát khỏi đây đi”.

Chỉ là khi bọn hắn chưa kịp vui mừng, thì từ dưới đất vô số cánh tay của xương khô nhô lên lúc nhúc.

Lúc này từ trên ngai vàng, Khô Lâu Vương từ từ đứng lên. Cánh tay xương xẩu nắm chặt lấy thanh đại kiếm, chỉ thấy nó dùng lực rút thanh kiếm ra. Giơ nó về phía trước, gào lên.

Vô số chiến binh khô lâu trỗi dậy từ lòng đất. Trong đó không thiếu những con thực lực đạt tới tam giai, thậm chí là tứ giai. Che đậy lại lối thoát.

“ Chết tiệt, đùa đó hả” Trương Tam Phong không cam lòng nói.

Những người khác ánh mắt cũng trầm xuống.

“Đinh”.

Đúng ngay lúc nguy cấp như thế này, đột nhiên La không nghe được âm thanh của hệ thống

“ chức mừng kí chủ hoàn thành hầm ngục đầu tiên, đạt được hệ thống khen thưởng”.

La Không ngẩn người một chút, rồi sau đó mở ra hệ thống xem xét phần quà. Kỹ năng: dịch chuyển tức thời, đậu thần x20 viên, phong độn: rasengan, khen thưởng chiến lực 10000, một thẻ trải nghiệm nhân vật: vegito.

“ Ngon !!”

La Không hưng phấn, tạm không nói đến những thứ khác thì chỉ riêng kỹ năng dịch chuyển tức thời cũng là thứ đến rất đúng lúc, giúp hắn có thể thoát khỏi tình cảnh hiện giờ.

Ngày trước goku còn từng dùng nó để dịch chuyển qua lại các hành tinh cơ mà. Cơ hồ chỗ nào chỉ cần bắt được khí tức của nơi đó thì có thể dịch chuyển tới.

La Không mặc niệm trong đầu “ ngay lập tức nhận thưởng”.

Hắn bây giờ còn không có niềm tin đến mức có thể tiêu diệt được ngũ giai đâu, dẫu sao thì chênh lệch thật sự rất lớn, không bị nghiền ép đã là may chứ đừng nghĩ đến việc đánh bại.

Trong đầu hắn hiện ra nhiều thứ, từ bây giờ hắn đã biết cách xài kỹ năng này.

“ Tất cả mọi người mau lại đây đặt tay lên người ta” La Không kêu lên.

Tất cả mọi người, người nhìn ta, ta nhìn ngươi trong lòng nghi hoặc. Nhưng nhìn đến ánh mắt của La Không cũng hiểu rằng có thể hắn thật sự có thể có cách.

Dù sao trong hoàn cảnh như thế này cũng gần như không còn sự lựa chọn nào khác. Nếu La Không thật sự có cách rời khỏi đây thì phải trông chờ vào hắn thôi.

Nghĩ như vậy mọi người đều nhanh chóng đến gần đặt một tay lên vai của La Không. Chỉ có tiểu loli Từ Thiên Nhiên thì với không tới chỉ có thể dùng tay nhỏ kéo váy quần hắn.

“ Ngươi thật sự có cách sao La Không huynh đệ” Trương Tam Phong nhỏ giọng nói.

La Không lúc này để hai ngón tay chỉ lên trán, nhắm mắt lại cảm nhận gì đó. Rồi quay ra nhìn Sở Phi Dương mỉm cười tự tin nói “tin tưởng ta đi”

Ngay lúc này Khô Lâu Vương nhúc nhích, nó rít gào ra lệnh cho bề tôi tấn công La Không bọn người. Bản năng nói cho nó biết mấy con chuột nhắt này định thoát ra.

Nhất thời xung quanh các loại undead lao tới, khí thế hung mãnh.

La Không nhểnh miệng một cái nhìn Khô Lâu Vương một chút. Sau đó đoàn người La Không bỗng nhiên biến mất. Khiến cho những con lao tới undead bị vồ hụt, mất đà lao vào nhau.

Nhìn thấy La Không bọn người biến mất cảnh tưởng. Khô Lâu Vương tức giận thét gào, nhưng cũng không thể làm được gì bởi con mồi của nó đã cao chạy xa bay.