Chương 6: Ăn ý

Đi được hơn nửa ngày, bọn họ đã tới một khu rừng lớn. Qua lời kể của Sở Phi Dương thì khu rừng này có tên là Cự Phong, ngụ ý rằng nơi đầy tràn ngập phong nguyên tố.

“ Những khu rừng tràn ngập nguyên tố đặc thù như thế này thực sự rất hiếm thấy, cực kì thích hợp cho những người sở hữu ma thuật hệ phong đến đây tu luyện ".

Dựa theo thông tin của nhiệm vụ thì hầm ngục nằm ngay trong khu rừng này, mọi người đi vào nhất định phải cảnh giác, bởi lẽ nơi đây có rất nhiều phong hệ ma thú.” Sở Phi Dương nói.

Năm người cảnh giác đi vào trong khu rừng.

Bỗng nhiên La Không nói lớn “ Cẩn thận! Có thứ gì đó đang hướng về phía này” haki quan sát giúp cho hắn cảm nhật được đại khái sự hiện diện của một điều gì đó.

Nghe thế bốn người còn lại lập tức lâm vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu.

Quả nhiên một lúc sau, từ bụi cây lao ra sau con sói trắng gầm gừ tiếng về phía bọn họ. “ Là một bầy Phong Lang, mọi người sẵn sàng đi”

Sở Phi Dương nói rồi cũng thấy từ trong tay hắn bỗng nhiên xuất hiện một cái trường kiếm thon gọn, trong rất giống những thanh kiếm cầm một tay thời trung cổ của các hiệp sĩ, mà hắn thường thấy trên TV đời trước

Nhìn thấy cảnh này La Không thấy rất mới lạ nhưng cũng thấy hơi quen quen, vì nó làm hắn liên tưởng đến cách nhân vật genshin triệu hồi vũ khí trong gameplay.

[Có vẻ đây là nhẫn trữ vật nhỉ] La Không chú ý đến cái nhẫn trên tay của Sở Phi Dương, trong lòng thầm nghĩ. Có lẽ hắn nên tính toán sắm cho mình một cái, cũng không biết giá cả là bao nhiêu, hy vọng giá cả đừng quá mắc.

Bỏ quả những suy nghĩ lung tung trong đầu mình, La Không ngưng thần nhìn về phía đàn Phong Lang trước mặt.

Bầy Phong Lang có cả thảy 8 con cho đến thời

điểm hiện tại, trong đó có một con có ngoại hình to lớn hơn, đồng thời khí tức cũng lớn hơn khá nhiều so với những con khác, khá rõ ràng đây là con đầu đàn.

Chỉ thấy con đầu đàn gầm lên một tiếng, mang theo một cỗ cuồng phong quét tới.

“ Để ta” Trương Tam Phong nói xong, thì cầm lên tấm khiên chắn ở phía trước, chặn lại đòn tấn công.

Phong nhận sắt bén va chạm tấm thuẫn phát ra từng tiếng riết gào của gió. Những cái cây gần đó bị phong nhận quét qua, cũng để lại trên thân cây những vết cắt chi chiết.

Những con còn lại thấy người đừng đầu của chúng phát động tấn công thì cũng gào thét , phóng lên tiến về phía này.

Từ Thiên Nhiên rất ăn ý lùi về sau, chịu sự bảo hộ của bốn người xung quanh. Chỉ thấy trên tay nàng vung vẫy cây trượng, miệng niệm chú ngữ gì đó. Tức thì dưới chân mỗi người xuất hiện một luồn sáng màu vàng.

La Không chỉ cảm thấy khi luồn sáng xuất hiện,

cả cơ thể hắn trở nên thoải mái hơn rất nhiều, hắn có thể cảm giác được sức lực và tốc độ của mình được tăng cường lên vài phần.

Mà lúc này, bỗng nhiễn hắn cảm nhận được một cỗ hàn ý, quay đầu lại nhìn thì thấy hoá ra đó là Liễu Thi Tuyết.

Nàng bây giờ đang hơi lơ lửng trên không, trên thân bốc ra khí tức băng giá, miệng niệm chú ngữ. Chỉ thấy trước mặt nàng hiện ra một vòng tròn ma pháp màu xanh trắng quay tròn.

Một cơn bão tuyết theo đó mà quyết qua, hướng về phía những con Phong Lang đang lao tới. Lập tức bằng mắt thường có thể nhìn thấy, bọn chúng bị biến thành từng toà băng điêu.

“ thật đáng kinh ngạc” La Không thầm nghĩ, đây là lần đầu tiên hắn được thấy người ở thế giới này thi triển phép thuật. Không khác xa so với tưởng tượng mấy đâu.

Tiếp theo đó hắn thấy Sở Phi Dương lao lên, tay cầm kiếm vung vẫy, động tác vô cùng tinh tế, rất nhanh nhẹn. Chỉ qua vài đường đã hạ gục thêm hai con chưa bị đống băng Phong Lang.

Chỉ qua một thời gian ngắn gần như đã quét sạch toàn bộ Phong Lang, chỉ còn chừa lại con đầu đàn.

Có thể nói từ khi bắt đầu động thủ cho đến khi kết thúc chiến đấu, bốn người họ đã cho thấy sự thuần thục, phối hợp lẫn nhau của mình rất ăn ý.

Con đại hình Phong Lang nhìn thấy các tiểu đệ của mình bị như thế thì gầm lên giận dữ. Chỉ thấy nó hú dài một tiếng, phong nguyên tố ở xung quanh điên cuồng hội tụ ở trước miệng nó, hình thành một quả cầu năng lượng nguyên tố phong.

Lại đến một tiếng hú và lần này kèm theo đó là

một quả cầu ẩn chứa nguyên tố phong cuồng bạo phóng thẳng đến năm người.

Khi bốn người kia còn chưa biết làm gì, thì bỗng nghe từ đằng sau tiến la của La Không “ mọi người mau tránh ra đi !”

Mặc dù chưa hiểu gì nhưng mọi người cũng là tránh ra một bên.

Chỉ thấy La Không hai tay để ra bên hông, một quả cầu năng lượng màu xanh lam cấp tốc hình thành giữa hai lòng bàn tay hắn. Khí tức cửa hắn cũng tăng lên, đồng thời ki được giải phóng ra khỏi cơ thể.

KAME HAME HAAAA!!!!

Hắn thét dài một tiếng. Hai bàn tay chùm lại hình cánh hoa hướng về phía trước.

Một nguồn năng lượng màu xanh lam theo đó phát ra, như một con trường xà lao thẳng đến quả cầu, mạnh mẽ va chạm giằng co.

La Không lúc này dùng sức thêm một chút, cường độ của nguồn năng lượng này lại tăng lên vài phần, đồng thời đẩy lùi đòn đánh của con cự Lang về lại chính bản thân nó.

“HAAAAA !!!”

Hắn lại hét dài một tiếng, nguồn năng lượng xanh lam mang theo quả cầu năng lượng phong, bị đẩy về phía con vật.

Con Phong Lang dường như cũng chẳng ngờ được điều này tức thì bị trúng đòn.

Một vụ nổ năng lượng bộc phát, theo cùng với đó là một cỗ kình phong quét ra xung quanh.

“ Chuyện gì vừa xảy ra thế” Sở Phi Dương cả kinh mở miệng, ánh mắt mờ mịt nhìn về phía nơi xảy ra vụ nổ.

Cả ba người còn lại cảm xúc cũng không khác hắn là bao. Trương Tam Phong thì thào “ ghê gớm thật đấy”. Trong lòng có chút may mắn rằng lúc so tài La Không không xài chiêu này lên người hắn.

Còn riêng về phần La Không, hắn thở phào một cái, sở dĩ hắn sử dụng Kamehameha ngoài việc đây là giải pháp duy nhất hắn nghĩ ra lúc đó, thì chủ yếu là muốn thử xem với thực lực của mình hiện giờ mà sử dụng kamehame thì sẽ như thế nào.

Quả nhiên là đã cải thiện rõ rệt, ít nhất cũng không đến mức xài xong đã hết ki giống như lần đầu.

Cả bốn người bâu lại quanh La Không. Sở Phi Dương mở đầu lên tiếng “ La Không huynh, chiêu đó tên gọi là gì thế thật quá mạnh” ở một bên Từ Thiên Nhiên cũng gật gật đầu hai mắt sùng bái nhìn La Không.

“ Nó có tên gọi là kamehameha là chiêu thức mà năm xưa sư phụ của ta sáng tạo, và truyền lại cho ta trước khi người ra đi” La Không vừa nói, vừa giả vờ nhìn lên trời với ánh mắt xa xăm, giống như hắn thật sự có một người sư phụ như vậy.

“ Sư phụ của huynh hẳn là một người rất mạnh nhỉ, còn có thể tự mình nghĩ ra tuyệt kĩ kinh khủng như vậy” Sở Phi Dương nói.

La Không cười cười, hắn nói cũng không giả mà, kamehame vốn là quy lão sáng tạo đi ra, chỉ là mình học được nó là nhờ hệ thống mà thôi.

" Chiêu thức này nếu được sư phụ ta thi triển thậm chí có sức mạnh kinh khủng hơn nhiều, mà của ta khi nãy chỉ là gân gà nếu so với người" La Không lại tiếp tục khoát lát.

"Khủng bố như vậy chẳng lẽ sư phụ của huynh là cửu giai cường giả hay sao" Sở Phi Dương thật sự chấn kinh, những người khác cũnh thế, nếu những lời La Không nói là thật, thì sau lưng hắn chẳng lẽ có cửu giai cường giả sao.

La Không cười không nói gì

" Được rồi không nói đến truyện này nửa chúng ta tiếp tục lên đường đi thôi”

Thấy La Không không muốn nói thêm gì nửa, Sở Phi Dương cũng không hỏi gì nửa, nhìn về phía con cự Lang đã bị thổi bay thành tro dường như có điều suy nghĩ. Cả đoàn người lại tiếp tục tiến lên, mà mỗi người lại mang trong mình một tâm tình khác nhau.