Khói bụi bay mịt mù. Sau khi làn khói tan dần lộ ra hai thân ảnh đang triền đấu với nhau. Trong đó một cái nhỏ hơn cái còn lại khá nhiều.
Đó chính là La Không hắn lúc này đang chiến đấu với một con bạo sơn hùng, một con có thể so sánh với nhị giai đỉnh phong ma thú.
Sau một hồi đánh nhau La Không đột nhiên dùng hết sức tung một quyền thật mạnh vào bụng con gấu khiến nó lùi về sau 6 mét. Chỉ thấy khí tức của hắn điên cuồng tăng lên, lượng ki màu trắng bao bọc thân thể biến mất thay vào đó là một màu đỏ kiêu ngạo bùng lên.
Hắn ngửa đầu lên trời hét lớn
“KAIOKEN”
“KAIOKEN X3 !!”
Làn sóng xung kích từ thân thể hắn tạo ra một luồng gió mạnh toả ra xung quanh, khí thế cực thịnh.
Sức mạnh tổng thể của La Không khi ở trạng thái này đã lên đến 135000 tăng lên gấp 3.
Con cự Hùng gào thét lao đến, Hùng trảo chém ra về phía La Không. Nhưng rất dễ dàng bị hắn tránh né. Tốc độ của sơn hùng lúc này hoàn toàn không thể so sánh với La Không.
La Không bình tĩnh đánh một quyền. Quyền này mạnh đến nỗi hoàn toàn xuyên thủng ngực của con thú huyết tinh văng tứ tung, khiến cho ngục con gấu thủng một lỗ. Con thú gào lên một tiếng tuyệt vọng ngã xuống đất triệt để mất đi sinh cơ.
Khuôn mặt của La Không lạnh nhạt như thường coi như việc trước mắt chẳng có gì. Hắn cảm thấy rất lạ thường tại sao cảm xúc của mình lại có thể bình thản đến vậy dù sao trước khi đến thế giới này hắn cũng chỉ là một người bình thường đến một con vật cũng chưa từng tự tay giết qua.
Nhìn vào bàn tay dính đầy máu của mình hắn tự hỏi “ chẳng lẽ là do hệ thống sao”. Hắn có thể cảm giác được khi chiến đấu tâm trạng của bản thân lúc nào cũng ở trạng thái bình tĩnh không hề hoảng loạn hay bị dao động tâm tình nhiều.
Thu hồi phát tán suy nghĩ La Không nhìn về
phía thi thể con Bạo Sơn Hùng trong lòng nghĩ “ Không biết thịt gấu sẽ có vị như thế nào đây” hắn bây giờ đang trong quá trình rèn luyện thân thể nên cần rất nhiều thịt để bồi bổ.
Nửa ngày sau một con Bạo Sơn Hùng to bự đã bị La Không chén sạch chỉ còn lại bộ xương. Hắn ngồi phè ra vỗ bụng “ah thật là sảng khoái”.
“ Có lẽ ta sẽ tập luyện một chút” nói rồi nhanh chóng lấy ra phòng trọng lực tiến vào,một khi đã bắt đầu thì sẽ rất khó dừng lại cứ thế hắn ở lì trong phòng trọng lực thêm 2 ngày nửa.
Sau khoảng 4 ngày bên trong khu rừng này, cuối cùng La Không cũng thu xếp rồi cưỡi cân đẩu vân đi về công hội mạo hiểm giả để trao trả ủy thác.
.......................
“ Lâu như vậy,ta cứ tưởng là ngươi đã đi đời rồi chứ” Thẩm Di nói
“ Hoàn cảnh nơi đó rất thích hợp để ta rèn luyện cho nên có nán lại một chút, đây chính là yêu cầu của ủy thác lần này tỷ xem giúp ta” nói rồi vác một cái bao đặt trước mặt bàn.
“ Được rồi để ta xem một chút”
Một lát sau “ Được rồi ủy thác lần này ngươi đã hoàn thành rất tốt, thật sự rất ít mạo hiểm giả lần đầu tiên lại tự thân một mình chọn và hoàn thành được ủy thác săn bắn đó”
“Đây là phần thưởng của ủy thác lần này cầm lấy” nói rồi đưa cho La Không một bao tiền nhỏ “ hết thảy 12000 bạc đã bao gồm trừ đi 20% trả về công hội nhận lấy đi”
“Ngươi đưa huy hiệu mạo hiểm giả cho ta mượn một chút”
Nghe thế La Không tháo ra huy hiệu đưa cho Thẩm Di.
Chỉ thấy nàng ta thao tác gì đó “ Đây chính là điểm cống hiến của ngươi đạt được” nàng nói xong rồi ném huy hiệu về nguyên chủ.
“ Điểm cống hiến có thể được dùng để trao đổi bất cứ vật dụng,nguyên liệu,tài nguyên gì từ công hội nếu có”
“ Được rồi cảm ơn ngươi tỷ tỷ” La Không nói
“ Không có gì ta chỉ là thực hiện chức trách của mình thôi”.
“ Vậy ta đi trước đây” La Không nói rồi nhanh chóng cáo lui.
........
“ Có tiền trong tay ít nhất có thể sinh hoạt ổn định tại nơi này rồi,không phải cái gì cũng không có” La Không lẩm bẩm.
Mà khi hắn đang suy nghĩ miên mang thì bỗng nhiên có một bàn tay chạm vào vai hắn,quay
đầu lại thì thấy đó là một nam tử trẻ tuổi, khuôn mặt tuấn lãng mỉm cười nhìn mình.
Nam tử kia vội vàng buông tay mở miệng trước “ Người huynh đệ này không biết là đã có tổ đội hay chưa,có hứng thú gia nhập cùng với chúng ta không”.
Không đợi cho La Không mở miệng, nam tử kia lại tiếp tục “ quên mất không giới thiệu ta tên là Phi Dương, tình hình là ta và đồng bọn đang muốn tiếp nhận một nhiệm vụ chinh phạt hầm ngục cấp C. Hiện tại đang cần thêm một thành viên, sẵn thấy huynh đài đây thực lực có vẻ rất mạnh nên một hỏi một chút”.
La Không ngẫm nghĩ một chút,dù sao hiện tại hắn cũng đang chuẩn bị tiếp nhận một ủy thác mới “ không biệt là thù lao sẽ như thế nào phân chia”.
Phi Dương mỉm cười nói “Huynh đệ không cần lo lắng, đến lúc đó phần thưởng sẽ được chia đều dựa theo sự đóng góp của mỗi người”.
“Sao có được không?”.
La Không nói “ được rồi quyết định vậy đi.”
“ Thật sao, thế thì tốt quá, ah mà quên không hỏi ngươi tên là gì?” Phi Dương vui mừng nói.
“ Gọi ta là La Không được rồi”
“Được rồi La Không huynh đệ mời ngươi đi theo ta” nói rồi dẫn theo La Không đi đến một cái bàn tròn. Chỉ thấy ngồi ở đó ba người một nam, hai nữ. Nam tử thì có thân hình khá là cường tráng, nhìn cái khiên ở kế bên hắn cũng có thể đoán được vai trò của hắn trong đội hình này là tanker. Hai cái nữ tử một cái thì nhìn vẻ mặt rất xinh xắn, đáng yêu hoạt bát, nhìn qua bộ đồ màu trắng có hình thập tự giá cùng với cây trượng, thì có vẻ là mục sư healer.
Nữ tử còn lại làm La Không khá là bất ngờ bởi vì nàng rất xinh đẹp,sống mũi thẳng tắp,môi đỏ như son,bộ mặt hơi gầy,nhưng đôi mắt to tròn sáng ngời hữu thần. Dáng người không phải loại kia đặc biệt khoa trương,nhưng khoác trên mình chiếc ma pháp bào lại đưa mị lực nữ tính của nàng hoàn toàn phát ra. Nàng chỉ cần ngồi đó thôi cũng thu hút vô số ánh mắt của nam nhân hướng về.
“Cho phép ta được giới thiệu một chút. Đây là Trương Tam Phong tanker, hắn sẽ có nhiệm vụ đi trước đỡ đòn. Còn đây là Thiên Nhiên tiểu muội, một mục sư. Cuối cùng là Liễu Phi Tuyết một ma pháp sư” nói xong thì quay về phía ba người kia.
“ Giới thiệu với mọi người đây là La Không, là một người ta vừa tìm được” chỉ là chưa đợi Phi Dương nói xong, Trương Tam Phong nhìn một chút huy hiệu trên ngực áo La Không liền lên tiếng bất mãn “ chỉ là một cái mạo hiểm giả cấp D+, ngươi không sợ hắn sẽ ngán chân chúng ta sao”.
Phi Dương còn đang định nói gì đó thì La Không đã lên tiếng trước “ Mọi người tốt, ta là La Không mạo hiểm giả cấp D+ mong mọi người giúp đỡ”
Tiểu loli Thiên Nhiên tươi cười nói “ hi hi ta cũng mong được La Không ca ca giúp đỡ đó nha”. Nghe thế Trương Tam Phong bên cạnh chỉ hừ một tiếng quay đầu đi không quan tâm. Còn Liễu Phi Tuyết nãy giờ vẫn mặt lạnh như băng đang quan sát, đánh giá La Không. Bầu không khí có chút lúng túng.
“ Thôi được rồi tất cả mọi người đều là đồng đội, xin hãy hoà thuận đi. Ta tin chắc rằng bản thân La Không đây cũng không đơn giản đâu” Phi Dương mở miệng tươi cười nói.
“ Mục tiêu lần này của chúng ta là một hầm ngục cách nơi đây khoảng 2 ngày đi đường về hướng Đông, theo đánh giá từ lượng ma thuật nó phát ra thì nó được đánh giá là một hầm ngục hạng C, thậm chí tùy thời có thể là C+ nhưng khả năng này cũng không lớn , tóm lại là phải cẩn thận không nên chủ quan”
“ Thế tại sao Phi Dương huynh lại mời theo ta một mạo hiểm giả cấp D+” La Không bỗng lên tiếng. Tất cả mọi người đều nhìn về phía hắn, bầu không khí khá lúng túng.
Chỉ thấy Phi Dương híp mắt cười nói “ từ nhỏ đến lớn ta luôn tin tưởng vào trực giác và phán đoán của mình, lần này cũng thế bởi ta cảm thấy La Không huynh đệ đây không thể nhìn bên ngoài mà đánh giá được, ta tin chắc thực lực của ngươi rất không đơn giản”.
Bỗng nhiên Trương Tam Phong người nãy giờ vẫn quay mặt đi nơi khác, hừ lạnh một tiếng nói “ muốn biết thực lực của hắn còn không đơn giản sao, đánh một trận là được”
Sau đó nhìn về phía La Không nói “ sao tiểu tử, có dám cùng ta so chiêu không”.
Chỉ thấy La Không đứng dậy, đối mặt Trương Tam Phong nói “ có vẻ ta phải thể hiện một chút thì huynh đệ đây mới công nhận ta nhỉ”.
Hai ngươi nhìn nhau mặt đối mặt, nhìn thấy được trong mắt đối phương chiến ý. Vừa hay La Không hắn đang muốn tìm một người để so tay đây.