Chương 14: Nữ tử bí ẩn

“ ngoan ngoãn ngay từ đầu thì đã không nhận kết cục như vậy” con manticore hờ hững nói.

Nó vỗ cánh bay tới tổ trứng. Chỉ là khi nó còn chưa kịp làm gì, thì xung quanh tổ trứng bỗng xuất hiện một ngọn lửa bùng nổ dưới dạng long hình phóng tới.

Cả thân hình con manticore không phòng bị gì cứ thế bị ngọn lửa kinh khủng bao trùm.

Một bên La Không nhìn thấy cảnh này chỉ thấy sóng lưng có chút lạnh. Không ngờ xung quanh cái tổ còn bố trí bẫy rập chết người như thế.

Nghĩ lại cũng may nếu như hồi nãy coi như La Không bằng một cách nào đó có thể qua mắt được con wyvern mẹ đi vào cái tổ. Thì có thể sẽ bị ngọn lửa này thiêu chín rồi.

Nhưng mà cũng như thế. Cái tổ ngoại trừ nằm ở vị trí khá cao so với mặt đất ra thì dường như không được bảo vệ gì cả, rất dễ dàng bị các kẻ săn mồi nhắm tới khi con mẹ không có ở đấy. Nếu không tồn tại một biện pháp bảo vệ mới là lạ đấy.

Ngọn lửa kinh khủng đại diện cho ý chí còn sót lại của con wyvern cứ thế phun trào thêm nửa phút. Cảnh vật phía trước cái tổ trong phạm vi vài trăm mét bị nướng cháy thành than. Để lại một vùng đen ngòm giữa cánh rừng xanh.

Lúc này khói đen bay mù mịt, không nhìn thấy rõ khung cảnh xung quanh.

Không biết trôi qua bao lâu, làn khói từ từ tan ra để lộ một thân ảnh đen xì đang đứng an tĩnh tại chỗ.

“Ahhhhhh!!!!!” một tiếng gầm dài mang theo cường độ kinh khủng vang lên. Mạnh đến nôi khiến cho mặt đất rung chuyển, thể hiện rằng cảm xúc của chủ nhân bây giờ đang cực độ tức giận.

La Không tránh ở một bên cũng phải lấy hai tay làm động tác bịt kín lỗ tai mình lại. Âm thanh khiến cho tâm thần của hắn chấn động.

“ Khốn kiếp!!!! Đây là lần đầu tiên bổn vương mắt mặt đến vậy” Sư Khải Thiên thật sự phẫn nộ.

Nó đã có chút buông lỏng cảnh giác, nên mới đụng phải bẫy rập của con wyvern. Bản thân nó vốn là vương giả tộc đàn, ngay từ khi sinh ra đã được định là sẽ đứng đầu chuỗi thức ăn. Nào có lúc nào rơi vào trạng thái như vậy.

Đòn đánh này tuy không gây tổn hại thực chất gì với nó, nhưng làm cho Sư Khải Thiên cảm thấy rất nhục nhã khi để cho một con kiến hôi gây tổn thương cho thân thể của nó.

Nó tới trước một quả trứng. Trên bàn chân xoè ra một móng vuốt sắc nhọn,khẽ chạm vào đỉnh quả trứng.

Rắc,Rắc!!!

Quả trứng to lớn nứt vỡ, để lộ ra phôi thai của những con wyvern con sắp chào đời đã thành hình.

Nó há miệng ra cắn một ngụm “ Cũng tạm được”

“ nhưng mà nếu so với chân chính long tộc thì còn không bằng được. ” Sư Khải Thiên có chút thất vọng. Cách đây không lâu nó đã có được cơ hội thưởng thức đến trứng long tộc.

Mỹ vị đó khiến hắn nhớ mãi không nguôi. Nhưng mà chi tiếc rằng thế giới này tuy có rất nhiều loài mang trong mình huyết mạch long tộc nhưng tất cả chỉ là á long giống như con wyvern này.

Còn chân long có thể nói là cực kì hiếm thấy mà lại rất cường đại. Hơn nửa long tộc khả năng sinh dục rất thấp còn được bảo vệ bởi đồng bạn. Nên vừa khó kiếm mà cho dù có kiếm được cũng chưa chắc đủ thực lực để thưởng thức.

Hôm nay Sư Khải Thiên tấn công ổ trứng của con wyvern này, cũng chỉ mong tìm kiếm lại được hương vị đó.

“ Thôi kệ có còn hơn không” thế là nó lại hì hục xử lí hết đông trứng trước mặt.

Chỉ là khi chuẩn bị qua quả trứng kế tiếp, thì nó phát hiện có một khối cầu nhỏ màu cam ở trên có 4 kí tự hình ngôi sao màu đỏ đậm hơn được sắp xếp theo quy luật ở kế bên.

“Thứ đồ gì đây” Sư Khải Thiên cầm quả cầu nhỏ đưa lên mắt ngắm nghía.

La Không cách ở khá xa, nhưng nhờ vào haki quan sát vẫn có thể quan sát được.

“ Không tốt !! Là viên ngọc bốn sao” La Không sắc mặt biến sắc.

Chỉ thấy Sư Khải Thiên đưa viên ngọc vào miệng cắn thử. Điều làm nó bất ngờ là viên ngọc nhỏ này rất cứng cáp, mặc dù hắn ko cố ý muốn dùng lực mạnh. Nhưng lực cắn cũng không phải là nhỏ.

Mặc dù không biết đây là thứ gì. Nhưng vật nhỏ này làm cho hắn rất tò mò.

“Bên trên có khắc bốn ngôi sao, có lẽ vẫn còn những viên khác tương tự chăng” Sư Khải Thiên thầm nghĩ.

Nếu biết được ý nghĩ này của Sư Khải Thiên thì La Không sẽ toát mồ hôi hột, vì nó đã đoán gần đúng chân tướng rồi.

Chỉ là....

Sau khi nó nhìn thêm một lúc rồi thì “Meh, kệ đi không rảnh đâu mà quan tâm” nói rồi tùy tiện ném viên ngọc bốn sao ra sau,không thèm để tâm nửa. Còn bản thân tiếp tục bữa ăn trước mặt.

Từ đằng xa nhìn thấy cảnh này, La Không thở ra một hơi. Rất may mắn là nó không quan tâm đến viên ngọc, nếu không thật sự là rất rối lớn rồi.

Nếu đã như vậy thì nhiệm vụ từ khó khăn bỗng nhiên trở nên quá dễ dàng. Bây giờ hắn chỉ cần ngồi chờ cho tên kia rời đi là có thể yên tâm đoạt lấy viên ngọc bốn sao và hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống.

Hoặc ít nhất là hắn đã dự tính như vậy bởi vì ngay sau đó. Chỉ trong một cái chớp mắt thôi. Thân ảnh còn manticore biến mất.

Điều này khiến La Không rất kinh hãi. Hắn vội vã nhìn xung quanh.

Sau đó hắn chỉ cảm thấy một áp lực kinh khủng ở phía sau lưng.

La Không lúc này gần như ngưng thở vì hắn nghe một tiếng nói.

“ Hm không có tên nào ở đây ah. Chẳng lẽ ta lại cảm giác nhầm” Sư Khải Thiên không biết từ lúc nào đã đi ra đằng sau bụi cây mà La Không đang đứng ráo riết nhìn xung quanh tìm kiếm.

Đánh hơi một hồi nó bỗng nhìn về hướng đông, cũng tức là hướng ngược lại so với vị trí của La Không đang ẩn náu.

Sư Khải Thiên đột nhiên phóng ra một trảo về phía trước. Ngay lập tức hàng loạt cây cối bị thổi bay, xé toạc thành từng mảnh.

Vào lúc này một bóng đen bỗng nhiên phóng lên trời.

“Ngươi cái mũi này vẫn là rất thính đó.” bóng người kia mở miệng nói. Từ thanh âm nghe ra có vẻ như là một nữ tử.

Nàng ta khoát lên người một bộ đồ đen từ đầu đến cuối, che luôn cả khuôn mặt chỉ để lộ ra đôi mắt đẹp. Nên không thể nhìn thấy được mặt mũi, ngoại hình ra sao.

“ Thế mà lại bị phát hiện. Có lẽ sau này phải cẩn thẩn hơn” Nữ tử nói với giống điệu hơi tùy ý. Dường như việc nàng bị phát hiện cũng không phải quá quan trọng.

“Hừ quả nhiên là có nhân loại. Dám to gan rình mò bản vương, mau nhận lấy cái chết” Sư Khải Thiên gầm thét lao tới thân ảnh đang lơ lửng trên bầu trời.

Nữ tử vẫn bình tĩnh như thường, hai tay bắt đầu mau chóng kết ấn. Sau lưng nàng xuất hiện một vòng tròn ma pháp khổng lồ màu tím với những văn tự chằn chịt đang từ từ xoay vòng.

Nàng giơ hai ngón tay chỉ về phía trước. Vòng tròn ma pháp sau lưng phân chia ra thành nhiều lỗ không xếp thành từng hàng trên bầu trời.

Từ những lỗ không gian này tuôn ra vô số phi kiếm đồng loạt chỉ về phía Sư Khải Thiên. Uy Thế cực kì khủng bố.

“Hôm nay rốt cuộc là ngày gì vậy trời” La Không đậu đen rau muốn. Vốn chỉ là đi thu thập ngọc rồng thôi, thế mà phát triển thành thế này.

À mà nhìn chiêu thức này làm hắn nhớ đến một nhân vật anime nào đó ở kiếp trước. Thật sự là ngầu không chịu được .

La Không thu tầm mắt nhìn về phía xa trước mặt nghĩ ngợi. Lúc nãy khi con manticore ném viên ngọc đi hắn đã xác định được vị trí rơi rồi. Nhân cơ hội bây giờ phải nhanh chóng chạy ra tới.

Nếu không cứ ở đây sẽ bị chiến đấu dư ba ảnh hưởng tới.

Nghĩ như thế hắn quyết đón bật hết tốc độ. Phóng ra khỏi bụi rậm, thậm chí kích hoạt cả kaioken X5 hoá thành một đạo huyết quang phóng đi.

Động tĩnh này tất nhiên không qua được mắt Sư Khải Thiên và nữ tử thần bí.

Cả hai hơi kinh hãi, vì vẫn có người núp ở đó mà không ai trong số hai người họ phát hiện ra.

“ Đó là đồng bọn của ngươi sao. Một con kiến hôi mà cũng dám xuất hiện ở nơi này” Sư Khải Thiên cười lạnh. Trong mắt nó chỉ có tam phẩm La Không là một con kiến không gây nên được sóng gió gì.

Nử tử nhìn về phía đạo quang mang màu đỏ kia, lông mày hơi nhăn lại cũng không có định mở miệng nói chuyện.

La Không lúc này đang bật hết tốc lực phóng như bay. Thì đột nhiên bên tai vang lên một giống nữ dễ nghe.

“ Ta không biết ngươi là ai. Nhưng nếu không muốn chết thì cách nơi này càng xa càng tốt”

Nghe xong La Không có chút ngẩn người quay đầu lại nhìn hình bóng phía xa trên bầu trời một chút. Rồi tiếp tục phóng đi, ưu tiên của hắn bây giờ là hoàn thành nhiệm vụ. Dù sao trận chiến của các cường giả như thế này không phải hắn có thể nhúng tay được. Thậm chí đứng xem cũng không có thực lực.

Nghĩ như vậy hắn nắm thật chặt nấm đấm “Ta nhất định phải trở nên mạnh hơn, để không phải sợ hãi bất cứ thứ gì nửa” .

sau đợt này được trải nghiệm đến sự cường đại, La Không mới nhận thức được rằng bản thân vẫn còn nhỏ yếu đến mức nào.