Chương 11: Thu hoạch

“ trời ạ năng lực này của ngươi thật là nghịch thiên đó” Trương Tam Phong thân thiết bắt lấy bả vai của La Không, nhìn trước mắt thành trì than thở nói.

“ Đúng thế chỉ với năng lực này sẽ có rất nhiều thế lực muốn có được sự phục vụ của ngươi.” Sở Phi Dương nói, thật sự thì chính hắn bây giờ cũng rất tâm động đang muốn hay không mời La Không về làm việc cho mình.

Nhưng mà ngẫm lại, nếu bây giờ hắn mời La Không thì lại lộ ra mình quá đầu cơ rồi.

Qua một hồi, La Không bọn người đã vào thành, đi tới chi hội mạo hiểm giả.

“sao rồi mọi người không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn chứ” Thẩm Di vừa, vừa dở tay xem xét lỗi cầu ma thuật.

“ Bọn tôi xém chút nửa là đi đời cả đám rồi đấy, ai mà ngờ đó lại là một hầm ngục kép chứ” Trương Tam Phong

Dừng xem xét lại vật trên tay Thẩm Di kinh ngạc quay qua nói “ hầm ngục kép ? Tỉ lệ để gặp nó cực thấp thế mà các ngươi lại đụng phải. Nhưng vì sao ở đây chỉ có một lõi chứ, cái còn lại đâu”

“ lõi còn lại thuộc về một còn trùm ngũ giai đó bà chị. Cho nên mới nói bọn tôi có thể quay về lại đây là phước phần lắm rồi” Trương Tam Phong nói.

Nghe đến đây, Thẩm Di nhìn ra bọn người với vẻ mặt kinh dị hỏi “ Thế làm sao các ngươi thoát ra được ?”.

“ cái này thì bí mật, nhưng tóm lại nếu không nhờ tài nghệ của La Không huynh đệ đây, thì xong rồi” ngay lúc Trương Tam Phong kịp nói gì, thì Sở Phi Dương đã chen miệng vào nói.

Thẩm Di cũng là người hiểu chuyện, biết được rằng đây là bí mật khó có thể nói. Nên cũng không hỏi nửa mà tiếp tục công việc mình đang làm.

“ hầm ngục này trên thông tin là cấp C nhưng cục lõi này lại thuộc về một con trùm thực lực tứ giai nên sẽ được tính là một hầm ngục C+.

Hơn nữa nếu các ngươi có thể đem về cái lõi còn lại để chứng minh nó là một hầm ngục kép thì ban thưởng còn hậu hĩnh hơn rất nhiều” Thâm Di giải thích.

“ Tổng cộng các ngươi được 300000 bạc. Thêm vào đó mỗi người sẽ được 500 điểm cống hiến”

“300 ngàn bạc sao!!! Hắn đã hiểu vì sao ai cũng muốn chinh phạt hầm ngục như thế, rủi ro cao nhưng bù lại phần thưởng thật xứng đáng. Tương lai nếu có cơ hội, hắn phải tự mình chinh phục một cái hầm ngục mới được ” La Không nghĩ ngợi

“ 300 ngàn bạc, vừa hay chúng ta ở đây có năm người. Theo lý thì mỗi người sẽ lĩnh 60 ngàn. Nhưng riêng ta chỉ xin 40 ngàn thôi, nhường 20 ngàn lại cho La Không. Bởi ta cảm thấy không có hắn thì chúng ta khó có thể hoàn thành ủy thác lần này” Sở Phi Dương nói.

“ Vậy thì ta cũng thế” Liễu Thi Tuyết cũng phụ hoạ theo.

Trương Tam Phong và Từ Thiên Nhiên nhìn nhau rồi một chút gật đầu nói “ chúng ta cũng vậy”

“ Được rồi đây chính là 120 ngàn bạc của La Không huynh đệ” Sở Phi Dương đưa bịch tiền cho La Không.

“ cảm ơn ý tốt của mọi người, vậy ta không khách sáo đâu” La Không có chút cảm động, những người này không ngờ cũng sống có tình nghĩa như thế.

“ Không biết là La Không ngươi có truyền tin pha lê chưa?” Sở Phi Dương nói rồi lấy trong ngực ra một khối pha lê hình chữ nhật.

“ Đây là ? “ La Không hỏi.

“ đúng như tên gọi của nó vật này sẽ giúp cho ta liên lạc được với các bằng hữu, thân nhân từ xa mà không cần phải gặp mặt. Mà đặc biệt là nó có thể tự hập thu mana ngoài tự nhiên để vận hành nên không cần lo lắng về vấn đề nó sẽ ngừng hoạt động khi cần ” Sở Phi Dương nhiệt tình giải thích.

“ Chả khác gì chức năng chính của điện thoại ở thế giới trước cả. Chỉ là không biết ngoài liên lạc ra còn công dụng nào khác không” La Không thầm nghĩ

“ Ờm ta không có thứ này”

“ Đừng lo sẵn đây ta cũng vừa dư một cái, có thể đưa cho ngươi luôn đây” Sở Phi Dương nói rồi ném một cái tương tự như thứ cầm trên tay qua.

Cầm nắm trên tay một chút. Thứ này giống như một tấm pha lê được cắt thành hình chữ nhật nhỏ.

“ Dương Phi Thiên muốn kết bạn với ngươi, phải chăng đồng ý” trên tấm kính trong suốt hiện ra một dòng chữ.

“Đệt tên này dường như rất muốn bay lên trời nhỉ” La Không thầm nghĩ, rồi cũng nhấn đồng ý.

“ Băng Tuyết muốn kết bạn với ngươi, phải chăng đồng ý”.

“ Đại Lực Thần muốn kết bạn với ngươi, phải chăng đồng ý”.

“ Thiên Nhiên tiểu muội muốn kết bạn với ngươi, phải chăng đồng ý”.

Bất thình lình nó lại hiện ra ba dòng nửa, La Không đưa mắt nhìn lên đã thấy ba người còn lại trên tay đều đang cầm pha lê truyền tin.

“ bạn bây giờ đang ở trong nhóm tổ đội Nguyệt Nam, có thể bắt đầu cuộc trò chuyện với các thành viên trong nhóm”

“ Aizz ta thật muốn về đánh một giấc cái đã thật mệt mỏi ah” Trương Tam Phong làm một động tác dưỡi tay, miệng hơi ngáp nói.

“ La Không huynh đệ hy vọng tương lai chúng ta sẽ hợp tác nhiều hơn” Sở Phi Dương đưa bàn tay ra.

La Không bắt lấy tay hắn “ ta cũng mong muốn như thế”. Đến thế giới này, cái gì cũng mới cũng lạ nếu có cho mình một nhóm cùng đồng hành sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

...................

Sau khi chia tay mọi người, La Không định sẽ đi mua sắm những đồ vật cần thiết. Thấy bọn người Sở Phi Dương có thứ như nhẫn trữ vật trông thật sự rất tiện, hắn cũng muốn có một cái.

Đi vào một cửa hàng đạo cụ, đưa mắt nhìn xung quanh. Một người đàn ông trung niên mập mạp chạy tới nhiệt tình chào hỏi “ xin chào quý khách, không biết ở đây có món đồ nào lọt vào tầm mắt của ngài hay không”

La Không hơi bớt ngờ trước sự nhiệt tình người đàn ông “ không biết là ở đây có bán nhẫn trữ vật không nhỉ?”

Người đàn ông sáng mắt lên, dẫn cậu đến một bệ kính. Trong đó trưng bày nhiều loại nhẫn với kiểu hình màu sắc khác nhau.

“ nhẫn trữ vật giá cả sẽ tùy theo thể tích không gian của nó mà cao hay thấp. Thể tích càng nhiều giá càng cao. Vật liệu để làm ra nó cũng có ảnh hưởng ít nhiều, đại diện cho độ bền bỉ của nó.”

“Ta đề nghị ngài nên xài chiếc này” ông ta lấy ra một chiếc nhẫn màu bạc lấp lánh, được khảm nạm xung quanh bởi những viên ngọc màu tìm trông rất sang trọng.

“ chiếc nhẫn này có thể tích lên đến 500 mét khối, được làm từ bạc được phủ lên bởi các loại phép chống hư hỏng, bền bỉ. Thậm chí người đeo nó sẽ nhận được sự tăng phúc về tốc độ. Nên nó còn được gọi là nhẫn quick sliver” ông chủ cửa hàng mời chào.

“Giá cả thế nào” La Không vào thẳng vấn đề.

“ Không đắt lắm đâu, chỉ khoảng 2 triệu bạc mà thôi”

“ Moá nó 2 triệu bạc” La Không sững sờ.

“ Trên người ta hiện giờ chỉ có tổng cộng hơn 150000 bạc thôi, không biết là có cái nào tầm giá đó không” La Không có chút ngượng ngùng gãi đầu nói. Mới trước đó thôi hắn còn tưởng mình là đại gia rồi chứ.

“ Ahh” ổng chủ tiệm hơi thất vọng. Nhưng cũng rất nhanh lấy lại tinh thần nói:

“ vậy thì ngài có thể xài cái này” ông chủ tiếp tục lấy ra một chiếc nhẫn nhỏ màu trắng, trông không khác chiếc nhẫn bình thường là mấy rất đơn giản.

“ nó có thể tích là 70 mét khối, mặc dù không có được phù phép gì. Nhưng độ bền vẫn có thể được đảm bảo. Nó có giá là 120 ngàn bạc, rất phù hợp với túi tiền của quý khách bây giờ đó”

La Không lấy ra túi tiền từ trong ngực đưa cho ông chủ “ được rồi, thành giao”

Ra khỏi cửa hàng, La Không ngắm nghía cái nhẫn đeo trên tay, thứ này thật sự quá mắc tiền. Hắn còn chưa kịp hưởng thụ cảm giác giàu có thì lại hết tiền rồi.

“ Chắc ta sẽ đi kiếm gì đó bỏ vào cái đã”