Tiêu Bắc Huyền xua tay: “Không cần chuẩn bị, Ma tộc đã bị trấn áp hai ngàn năm rồi, giờ cũng là lúc bọn họ xuất hiện để nhìn thấy mặt trời, không có thời đại Ma tộc thì sao có thể xưng là Đại Thế?”
“Tương lai mười năm tới rất quan trọng, đừng tiêu hao tinh lực ở nơi khác, chúng ta cùng Diệp gia chiến đấu là điều khó tránh khỏi, chắc là ngươi hiểu ý ta.”
Tiêu An Bình gật đầu: “An Bình đều hiểu.”
Tiêu Bắc Huyền hóa thành tàn ảnh, lướt đến nơi sâu trong Hoàng cung: “An Bình! Cảnh giới của ngươi cách phong đế không còn xa nữa, trong mười năm chắc chắn sẽ phong đế, trong tương lai thiên vực sẽ thuộc về Tiêu gia chúng ta.”
Tiêu An Bình nhìn bóng dáng Tiêu Bắc Huyền biến mất, ánh mắt vô cùng kiên định: “Mười năm phong đế, sao trẫm lại cần đến mười năm?”
…
Lúc này.
Bên ngoài Kiếm Mộ.
Trên hư không.
Kiếm quang vút lên trời đi vào cơ thể Diệp Tiêu Huyền, cảnh giới của ông ta dừng lại ở Đế giả tầng hai, đế uy hào hùng bao trùm cả Kiếm Cung.
Cùng với dị tượng bắt đầu tan biến, cả người Diệp Tiêu Huyền vút lên bầu trời rồi rơi xuống, khuôn mặt đầy mừng rỡ, ông ta vội nhìn Diệp Trường Sinh.
Vào đúng lúc này.
Một cảnh tượng làm người khác kinh ngạc đã xảy ra.
Cả người Diệp Trường Sinh phun ra kiếm khí, phóng thẳng lên hư không. Dưới tác động của khí tức đáng sợ, cả người tiến về trước của Diệp Tiêu Huyền chợt dừng lại, tay áo cuốn sạch loạn vũ, tóc trắng tung bay.
“Sao lại như thế?”
“Trường Sinh! Đây là muốn đột phá ư?”
Diệp Tiêu Huyền nghi ngờ nói.
“Tinh! Chúc mừng chủ nhân Kiếm Mộ đã đánh dấu thành công, có được Tru Tiên kiếm trận. (Bao gồm Tru Tiên tứ kiếm)”
Nghe xong.
Trên khuôn mặt nhỏ bé của Diệp Trường Sinh đầy nỗi bàng hoàng, Tru Tiên kiếm trận như sấm bên tai, không dám tin phần thưởng đánh dấu Kiếm Mộ lại mạnh như vậy.
Ầm!
Ầm!
Tiếng nổ vang trời truyền đến, bầu trời như muốn sụp đổ.
Trên hư không, dị tượng trước kia chưa hoàn toàn tan biến, bỗng nhiên có một luồng ánh sáng hình như bắn ra từ trong hỗn độn, xuyên qua ngăn cách của không khí và bay xuống chỗ Diệp Trường Sinh.
Một vòng xoáy to lớn xuất hiện, vô số kiếm khí quấn quanh người Diệp Tiêu Huyền, trên khuôn mặt ông ta xuất hiện tử quang, con ngươi mở to: “Lại là dị tượng?”
“Trường Sinh à Trường Sinh! Chẳng lẽ ngươi là khí vận chi tử?” Diệp Tiêu Huyền lặng lẽ nhìn Diệp Trường Sinh, đồng thời cũng chú ý xung quanh.
Trước kia ngôn xuất tùy pháp dẫn đến dị tượng, khiến hắn thuận lợi đột phá Đế giả.
Hiện giờ Diệp Trường Sinh đã đột phá Linh Giả Cảnh, lại còn dẫn đến dị tượng một lần nữa, uy áp và khí thế còn mạnh hơn dị tượng trước đó.
Thật sự chỉ là đột phá Linh Giả Cảnh ư?
Cùng lúc này.
Cường giả các châu vốn định rời khỏi thì cũng nhận ra Kiếm Châu lại xuất hiện dị tượng một lần nữa.
Từ lúc nào mà nhiều dị tượng đến vậy?
Lão tổ của Diệp gia phong đế ư? Sao có cảm giác dị tượng ông ta phong đế còn mạnh hơn phong thần vậy?
Diệp gia liên tiếp có dị tượng giáng xuống, có suy nghĩ đến cảm nhận của người khác không? Hu hu hu… Thật quá ức hiếp người rồi.
…
Trên đỉnh Ngọc Kiếm Phong.
Hắc Vô Diện và Tiêu Linh Khanh dán mắt nhìn về hướng Kiếm Mộ, hai người hơi nheo mắt, nhìn chằm chằm sự thay đổi của hư không, trong lòng vô cùng sợ hãi.
Tiêu Linh Khanh nói: “Hắc bà bà! Lão tổ của Diệp gia phong đế, sao lại xuất hiện hai lần dị tượng?”
Hắc Vô Diện ngẩn người: “Lần đầu tiên ta gặp trường hợp này, cuối cùng lão tổ của Diệp gia đã trải qua những gì? Phong đế mang đến dị tượng càng lúc càng mạnh hơn.”
Nói đến đây, bà ta dừng lại một lát rồi nói tiếp: “Diệp gia quá thần bí, chúng ta vừa mới đến, không thể phá vỡ quy tắc.”
“Giờ người biết kiếm đạo của Diệp gia mạnh cỡ nào rồi, chăm chỉ tu luyện kiếm đạo ở Diệp gia sẽ giúp rất nhiều cho tương lai của người.”
Tiêu Linh Khanh gật đầu: “Khanh Nhi hiểu rồi.”
Trước Kiếm Mộ.
Diệp Trường Sinh ngồi xuống đất, tứ đạo kiếm đạo xuất hiện trên người, cùng với tiếng kiếm truyền ra, bốn thanh trường kiếm xuất hiện và bao quanh người hắn.
Chính là Tru Tiên tứ kiếm.
Tru Tiên tứ kiếm vốn là bảo vật thuộc về Hồng Quân Đạo Tổ, sau đó do phân phát bảo vật trên bảo nham mà thân truyền cho ba đệ tử, giờ thuộc sở hữu của Thượng Thanh Linh Bảo Thông Thiên Giáo Chủ của chưởng môn Tiệt giáo.
Tru Tiên tứ kiếm được chia làm Tru Tiên Kiếm, Lục Tiên Kiếm, Hãm Tiên Kiếm, Tuyệt Tiên Kiếm, bốn thanh kiếm này cùng với Tru Tiên trận đồ có thể tạo thành Tru Tiên kiếm trận với uy lực cực lớn.
Tương truyền, thiên đạo đứng đầu sát trận, thống trị thiên đạo sát phạt trận pháp vô thượng kể từ khi thời Hồng Hoang khai tịch.
Lập giáo chí bảo, hộ giáo đại trận của thông thiên Tiệt giáo, nghe đồn có một thánh nhân bố trận, bốn thánh nhân không kết hợp lại sẽ không phá được. Trong kiếm trận huyền diệu quỷ biến, sát cơ vô hạn, hung hiểm vô cùng.
Thánh nhân phi thiên đạo, cho dù là Đại La Kim Tiên, vừa vào trận này phút chốc cũng sẽ tan biến như sương mù.