Chương 1: Lưu ban ba năm

Biên: Hắc Dược

------

Ở Khu thứ tám, trường Trung học Tu chân Thứ hai.

Năm nhất, lớp số ba.

Trong phòng huấn luyện, vẻ mặt Mộc Phàm ngây ngốc, hắn chưa bao giờ nghĩ tới đời này mình còn có thể quay lại lớp học.

Từ sau khi xuyên không đến bây giờ, Mộc Phàm đã hiểu thế giới này và thế giới cũ mình ở không giống nhau.

Khoảng ba trăm năm trước, một trận dị biến buông xuống, xã hội loài người bị khuấy động, linh khí khôi phục, sinh vật dị vực xâm lấn, sinh vật bản địa biến dị, quái thú hoành hành, nhân loại rơi vào tình cảnh tràn ngập nguy hiểm.

Nhưng cũng chính tại thời điểm này, nhân loại bắt đầu tu luyện võ đạo, tu chân, có võ giả luyện thể sánh ngang với đạn hạt nhân, có tu chân giả có thể đốt núi nấu biển.

Trải qua ba trăm năm khổ sở phấn đấu, cuối cùng nhân loại cũng giành lại được một chút lãnh thổ để sinh tồn, những lãnh thổ sinh tồn này được chia thành các khu quy hoạch.

Bên ngoài khu quy hoạch còn có các khu chờ quy hoạch, khu không người, cấm khu với hệ số nguy hiểm rất cao.

Đại lục phương Đông chia làm chín khu quy hoạch, bên ngoài có mấy trăm khu chờ quy hoạch, nơi Mộc Phàm đang ở là trường Trung học Tu chân Thứ hai.

Trường Trung học Tu chân này là một trong những trường Trung học Tu chân trọng điểm bên trong Khu thứ tám.

Đến trường liền vào lớp học, những thứ cần học không giống như trước kia.

"A... Haa...!"

Chỉ thấy một nam sinh năm nhất có vóc dáng to lớn hét lên, vung nắm tay đánh vào một cái máy đo lực phía trước hắn.

Bịch!

Máy đo lực lập lòe ánh sáng, số liệu nhanh chóng dừng lại.

Ba trăm ký!

"Lý Dũng, Thối Thể Quyền nhập môn, quyền lực: Ba trăm ký."

Một vị mỹ nữ trẻ tuổi xinh đẹp chịu trách nhiệm kiểm tra và ghi chép số liệu, mỹ nữ có dáng người uyển chuyển khiến người ta không nhịn được mà phải nhìn thêm một chút.

"Không tệ, người kế tiếp!"

Ghi chép thông tin xong, nàng cũng không ngẩng đầu, gọi tên tiếp theo.

Chỉ thấy một nữ sinh trông rất dịu dàng đi tới, mặc một bộ quần áo huấn luyện, tóc ngắn, tràn ngập sức sống.

Nàng đi đến trước máy đo lực, hít sâu một hơi.

"A..."

Chỉ nghe nàng đột nhiên hét to, nắm tay nhỏ đánh ra một quyền.

Bịch!

Máy đo lực phát sáng, số liệu không ngừng tăng lên.

Năm trăm chín mươi ký!

Ở trong góc, Mộc Phàm thầm nuốt một ngụm nước bọt nhìn nữ sinh điềm đạm đáng yêu này mà lòng lạnh lẽo.

Một cô gái trông dịu dàng, xinh đẹp rạng ngời, nhưng lại có có sức mạnh khiến người ta sợ hãi.

Một quyền năm trăm chín mươi ký, đây là quái vật sao?

Phải biết rằng võ sĩ Quyền anh trong thế giới kiếp trước, một quyền cũng chỉ khoảng hai ba trăm ký mà thôi, là dân chuyên nghiệp đó.

Nữ sinh trước mắt, một thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi, đánh một quyền liền vượt qua võ sĩ Quyền anh ở kiếp trước.

Thế giới này điên hay là ta điên?

Mộc Phàm rất muốn khóc, bản thân ngơ ngơ ngác ngác đi tới thế giới quỷ quái này, tới thì tới đi, mấu chốt là hắn chẳng có thiên phú gì, tu luyện mười năm còn chưa nhập môn.

Thế giới này chú trọng bồi dưỡng võ đạo từ lúc ở nhà trẻ, dạy cơ sở tu chân, mỗi sáng ở nhà trẻ đều có bữa sáng là sữa và thịt của vài loài thú có vú biến dị.

Lên tiểu học, trung học thì có rất nhiều phúc lợi khác, mục đích là để bồi dưỡng càng nhiều võ giả cùng tu chân giả cường đại.

Học sinh trung học cơ sở đã như vậy, còn phổ thông, đại học, những người được gọi là Đạn hạt nhân hình người, những tu chân giả có thể đốt núi nấu biển sẽ khủng bố đến mức nào?

"Văn Văn thật tuyệt, hôm nay lại tiến bộ nha."

"Hôm qua mới bốn trăm chín mươi, hôm nay lại tăng lên năm trăm chín mươi, quá lợi hại nha."

Bạn học chung quanh reo hò vỗ tay, ánh mắt sáng lấp lánh, đầy hâm mộ.

"Không có gì, chỉ là tiến bộ chút chút thôi."

Nghe các bạn học chung quanh tán thưởng, Văn Văn mỉm cười, rất bình tĩnh.

"Tiêu Văn: Thối Thể Quyền tiểu thành, quyền lực năm trăm chín mươi ký, không tệ, tiếp tục cố gắng!"

Ngay cả vị mỹ nữ cũng nhìn nàng bằng ánh mắt khen ngợi, cổ vũ một câu khiến Tiêu Văn nở nụ cười xán lạn.

Tên đầy đủ của nàng là Tiêu Văn, theo Mộc Phàm được biết, bối cảnh gia đình của nàng không đơn giản.

Nghe nói nàng có quan hệ với một vị nhân vật cao tầng nào đó trong Khu thứ tám, cụ thể thì không biết rõ.

"Người kế tiếp, Lạc Thiên."

Mỹ nữ lạnh nhạt nói.

Một nam sinh đi tới.

Mộc Phàm liếc mắt nhìn, nam sinh này tên Lạc Thiên, là lớp trưởng lớp lớp này, cũng là người có thực lực cường đại nhất trong lớp.

Lạc Thiên tràn đầy tự tin đứng trước máy đo lực, ánh mắt sắc bén, vai lưng thẳng tắp, đột nhiên tung một quyền.

Bịch!

Máy đo lực phát ra ánh sáng hồng, số liệu nhanh chóng tăng lên.

Tám trăm ký!

Mộc Phàm nhìn thấy mà co giật, tắm trăm ký, một quyền tám trăm ký!!??

Hắn nhìn thân thể mình, tưởng tượng ra cảnh mình ăn phải một quyền này, chỉ mới tưởng tượng thôi cũng mà đã run run rồi.

Đây thật sự là một con người?

Mộc Phàm ngây ra, lừa quỷ sao, ta ít đọc sách, kiếp trước không có đi nhà trẻ bao giờ, các ngươi đừng gạt ta.

"A, Lạc Thiên thật lợi hại!"

"Vậy mà đánh ra quyền lực tám trăm ký."

"Lớp trưởng uy vũ!"

Các bạn học chung quanh lập tức reo hò, nguyên một đám kinh ngạc cảm thán, ca ngợi khiến Lạc Thiên tỏ vẻ kiêu ngạo.

"Lạc Thiên: Thối Thể Quyền đại thành, quyền lực tám trăm ký, khoảng cách viên mãn không xa, rất tốt, hi vọng tiếp tục giữ vững."

Mỹ nữ khảo nghiệm rất hài lòng với biểu hiện của Lạc Thiên, đây là một học sinh tài năng, quan trọng nhất chính là người ta có bối cảnh, có thân phận.

"Đa tạ đạo sư, ta còn kém xa lắm, cần phải nỗ lực hơn."

Lạc Thiên nói một câu khiêm tốn khiến mỹ nữ càng hài lòng hơn.

"Tiếp tục cố gắng, ngươi tu luyện Thối Thể Quyền đến viên mãn liền có thể dẫn linh khí nhập thể tiến hành thối thể lần thứ nhất, bước vào cảnh giới Thối Thể nhất trọng, đến lúc đó mới thật sự là bước vào cánh cửa tu luyện."

Mỹ nữ khảo nghiệm nhắc nhở một câu.

Thối Thể Quyền là một loại quyền pháp tu luyện cơ sở thông dụng ở thế giới này, dùng để đặt nền móng tu luyện.

Thế giới này tu luyện Thối Thể Quyền chia làm nhập môn, tiểu thành, đại thành, viên mãn, cứu cực.

Thối Thể Quyền nhập môn, lực lượng có thể đạt tới ba trăm hay năm trăm ký, tiểu thành có thể đột phá mức năm trăm ký, thối Thể Quyền đại thành ít nhất là tám trăm ký giống như Lạc Thiên.

Còn cảnh giới Viên mãn, quyền lực đến tận một ngàn ký, tương đương với trọng lượng một tấn, hơn nữa còn có thể dẫn linh khí nhập thể, thối luyện thân thể, bước vào Thối Thể nhất trọng, thân thể cứng như sắt, sức lực vô cùng lớn.

Còn Cứu cực chính là một tầng thứ cực hạn, tồn tại trên lý luận, chưa bao giờ gặp được người đột phá đến cấp độ này.

"Người kế tiếp, Mộc Phàm."

Sau khi Lạc Thiên xuống, mỹ nữ khảo nghiệm hô lên một cái tên khiến tất cả mọi người bỗng nhiên yên tĩnh.

Tất cùng nhau nhìn về phía Mộc Phàm khiến thân thể hắn căng cứng, cảm thấy rất áp lực.

Học sinh đội sổ, lưu ban ba năm, phế vật, thiểu năng, rác thải, vân vân mây mây, các biệt danh không tốt chồng chất trên đỉnh đầu của hắn, tạo thành hào quang phế vật, đi đến chỗ nào cũng trở thành trò cười.

Mộc Phàm cười khổ, ba năm nha, lưu ban tại năm nhất trọn vẹn ba năm.