Chương 37: Kim Liên Trắc Linh, Mười Hai Cánh Hoa Đều Mở
"Trên đời này, lại có Thần Nhân như thế!"
"Bọn họ là ai?"
"Khó trách Lý Tinh Thần lại an bài tiệc rượu cho bọn họ."
"Lý Tinh Thần đã là mỹ nam tử hàng đầu trên thế gian, nhưng so với nam tử trước mặt này, hắn ta lại chỉ có thể biến thành vật làm nền."
"Nhất cử nhất động, dường như đều bộc lộ khí chất tự nhiên mà thành đạo vận, không hề tầm thường, rốt cuộc người này có lai lịch gì?"
Sau khi mọi người bình tĩnh lại, đều sợ hãi nhìn hai người Sở Cuồng Nhân.
Một nam một nữ này, đều là nhân gian tuyệt sắc.
Nhất là Sở Cuồng Nhân, trên người có khí chất Trích Tiên, càng thêm bất phàm, cho dù là Thánh Nhân cao cao tại thượng, cũng không hơn gì cái này.
"Ta giới thiệu cho các ngươi một chút, vị này là Đại sư huynh của Huyền Thiên tông, Sở Cuồng Nhân, vị này là Lam Vũ cô nương." Lý Tinh Thần cười nói.
Mọi người nghe vậy, lại lâm vào một trận yên tĩnh quỷ dị.
Sở Cuồng Nhân!
Chính là Sở Cuồng Nhân vừa nhập thế đã khiêu chiến thiên hạ kia sao? !
Không ít người hiếu kỳ đánh giá hắn, nhất là mấy tên thiên kiêu thế gia tự nhận mình có thiên tư không tầm thường, trong ánh mắt lộ ra vẻ nóng lòng muốn thử.
"Chính là hắn!"
"Là hắn đã đánh bại thái tử Thanh Vân Cố Trường Ca!"
"Thế mà lại có dáng vẻ như vậy."
. ..
"Nào, Sở huynh, Lam cô nương, mời ngồi." Lý Tinh Thần an bài vị trí cho hai người, ngay ở bên cạnh thiếu chủ Lý Tinh Thần hắn.
Yến hội bắt đầu, có vũ nữ lên đài biểu diễn.
Mọi người nói cười, giao bôi cạn ly, bầu không khí hòa hợp.
"Sở đạo hữu, nào, ta mời ngươi một chén."
Một tên con cháu thế gia giơ ly rượu lên, kính Sở Cuồng Nhân.
Sở Cuồng Nhân cười một tiếng, nâng chén lên, từ phía xa kính đối phương một cái, sau đó uống một hơi cạn sạch, đối phương cười ha ha, cũng làm như vậy.
Bỗng nhiên, Sở Cuồng Nhân phát hiệnmột ánh mắt.
Hắn nhìn sang, chỉ thấy một tên thanh niên mặc bạch bào.
Thấy Sở Cuồng Nhân phát hiện mình, sắc mặt thanh niên mặc bạch bào Diệp Lỗi hơi cứng đờ, sau đó nâng chén cười một tiếng, liền dời ánh mắt.
Trong lòng hắn ta đang suy nghĩ, lại là bọn họ!
Người lấy đi bảo tàng Nguyên Linh Chí Tôn chính là Sở Cuồng Nhân!
Sau khi Diệp Bạch Phong trở về đã gọi người vẽ bức họa của hai người đã lấy bảo tàng đi, mà Diệp Lỗi đã nhìn thấy bức họa kia.
Mặc dù thần thái trong bức họa không bằng mười phần trăm Sở Cuồng Nhân chân chính, nhưng hình dạng lại không sai biệt, tuyệt đối là hắn.
Chuyện này quá quan trọng, hắn ta không dám lộ ra, chỉ có thể giả bộ như không có chuyện gì, sau khi hồi phủ sẽ thông báo với trưởng bối trong nhà.
"Người này có chút kỳ quái."
Trong lòng Sở Cuồng Nhân thầm nói một tiếng, cũng không tiếp tục để ý.
"Ha ha, trong truyền thuyết, Sở đạo hữu có Vô Thượng Đạo Thể, chính là thiên kiêu tuyệt đỉnh trên thế gian, không biết ta có may mắn mở mang kiến thức một chút không."
Một tên thiên kiêu thế gia không nhịn được nói.
Mọi người cũng nhìn về phía Sở Cuồng Nhân.
Hiển nhiên, trong lòng bọn họ cũng vô cùng tò mò về thực lực của hắn.
Nhưng Sở Cuồng Nhân còn chưa mở miệng, Lý Tinh Thần liền cười nói: "Lần này ta thiết yến, chém chém giết giết không thú vị."
"Ta có một kiện bảo bối hiếm có."
Nói xong, chỉ thấy Lý Tinh Thần lấy ra một vật thể hình bầu dục màu vàng trong nhẫn chứa đồ, phía trên có mấy khe hẹp, giống như từng mảnh ghép chung với nhau tạo thành, vật này, giống như một nụ hoa.
Mọi người nhìn Lý Tinh Thần, chờ hắn ta giải thích.
Lý Tinh Thần nói: "Vật này là Trắc Linh Kim Liên, là đồ chơi gần đây Phong Hồ Tử đại sư mới làm ra, có thể trắc nghiệm phẩm chất linh lực của tu sĩ, hôm nay chúng ta dùng cái này để tỷ thí."
Tu sĩ tu linh lực, mà phẩm chất linh lực căn cứ vào pháp môn tu hành, tư chất, căn cơ của tu sĩ mà thành, cho nên có chỗ khác biệt.
Cùng cảnh giới, người có phẩm chất linh lực cao có thể chiếm ưu thế cực lớn.
"Phong Hồ Tử đại sư nha, được, vậy thì làm theo lời Lý huynh đi."
Trong thành Bạch Vân, Phong Hồ Tử là luyện khí đại sư nổi danh nhất, mỗi kiện binh khí ông ta đúc thành đều là trân phẩm vô số tu sĩ khao khát.
Nghe nói, từng có Vô Thượng Chí Tôn đi tìm ông ta chế tạo qua binh khí.
"Vật này sử dụng thế nào?"
"Đánh linh lực vào là được." Lý Tinh Thần nói.
"Vậy ta tới trước."
Một tên thiên kiêu thế gia xuất thủ trước.
Hắn ta đưa tay đánh ra một chưởng, đánh trúng Kim Liên.
Chỉ thấy Kim Liên rung động một cái, lập tức mở rộng ra ba cánh hoa.
Nhưng không đến một giây sau, cánh hoa lại thu nạp trở về.
"Ba cánh? Thành tích này là tốt hay xấu?"
"Kim Liên này có tổng cộng mười hai cánh, Phong Hồ Tử đại sư nói, phẩm chất linh lực có thể làm mười hai cánh hoa đều mở ra, trong toàn bộ Thương Khung tinh lác đác không có mấy người." Lý Tinh Thần nói.
Tên thiên kiêu thế gia xuất thủ đầu tiên ngây ngẩn cả người, mười hai cánh hoa, hắn ta chỉ mở được ba cánh? Phẩm chất linh lực của hắn ta thấp như vậy sao?
"Lại đến!"
Tên thiên kiêu thế gia kia không phục lại đánh ra một chưởng.
Lực đạo càng lớn, nhưng kết quả vẫn như cũ.
Những người còn lại một trận cười vang, sau đó, mọi người cũng hiếu kì, bắt đầu đi lên khảo nghiệm, từng đạo linh lực liên tiếp đánh vào trong Kim Liên.
"Ta cũng là ba cánh hoa?"
"Ách, bốn cánh."
"Trên đời này thật sự có người đánh mở mười hai cánh hoa sao?"
"Ta tu tới tôn pháp, mới mở ra năm cánh hoa!"
Mọi người rất ngạc nhiên.
Kim Liên này yêu cầu phẩm chất linh lực lại cao như thế.
Thên thiên kiêu thế gia xuất thủ đầu tiên nhìn thấy một màn này, trong lòng mới tốt một chút, xem ra tất cả mọi người có trình độ sàn sàn nhau.
Lúc này, một đạo kiếm khí đánh vào Kim Liên.
Kim Liên run lên, từ từ mở ra sáu cánh hoa.
Đây là thành tích tốt nhất toàn trường.
Người đánh ra kiếm khí, chính là Diệp Lỗi, hắn ta nhíu mày, hiển nhiên không hài lòng với thành tích này.
Hắn ta có Đạo Thể, lại tu luyện Vô Thượng Chí Tôn pháp, còn phục dụng các loại thiên tài địa bảo, phẩm chất linh lực cực cao.
Hắn ta cảm thấy, ít nhất có thể mở ra bảy cánh hoa mới đúng.
Không ngờ chỉ mở được sáu cánh.
"Ta cũng thử một chút." Lúc này Lý Tinh Thần nói, chỉ thấy hắn ta đánh ra một đạo linh lực giống như tinh quang lên Kim Liên.
Kim Liên rung động, cũng mở ra sáu cánh hoa.
"Quả nhiên, vẫn là sáu cánh." Lý Tinh Thần lắc đầu cười một tiếng.
Vật này là của hắn ta, đương nhiên hắn ta đã thử qua rồi.
"A, Lý huynh là Tinh Thần Đạo Thể, không ngờ cũng chỉ mở ra sáu cánh hoa, Kim Liên này yêu cầu thật cao."
"Có vẻ trên thế gian không ai có thể mở ra mười hai cánh rồi."
"Không biết Sở đạo hữu có thể mở ra bao nhiêu cánh?"
Mọi người đưa mắt nhìn hai người Sở Cuồng Nhân và Lam Vũ còn chưa xuất thủ, Lam Vũ đi đầu xuất thủ đánh ra một đạo quyền lực quang minh.
Trong nháy mắt, Kim Liên rung động, hoa nở chín cánh!
Tình cảnh này, dọa sợ mọi người.
Đồng tử hai người Diệp Lỗi, Lý Tinh Thần hơi co rụt lại.
Hai người bọn họ là Đạo Thể mới mở ra sáu cánh.
Nhưng Lam Vũ lại có thể mở ra chín cánh!
Phẩm chất linh lực bực này, vượt xa bọn họ.
Kim Liên khép lại, Sở Cuồng Nhân cũng thuận theo đánh ra một đạo kiếm khí.
Trong chốc lát, một trận kim quang chói mắt nở rộ!
Cánh hoa Kim Liên liên tiếp mở ra.
Mười hai cánh hoa, rực rỡ.
Kim Liên hoàn toàn mở ra, còn có từng trận dị hương lưu động.
"Hoàn toàn mở ra!"
"Đây là phẩm chất linh lực gì vậy?"
"Trời ạ, trên đời này thật sự có người có thể hoàn toàn mở ra Kim Liên này, Sở đạo hữu không hổ là Vô Thượng Đạo Thể!"
Mọi người nhìn Sở Cuồng Nhân, kinh thán không thôi.
Cũng có người cảm thấy ghen tị.
Bọn họ chỉ có thể mở ra ba cánh, bốn cánh hoa, nhưng Sở Cuồng Nhân lại có thể khiến Kim Liên hoàn toàn nở rộ, chênh lệch này thực sự quá lớn!
"Chênh lệch giữa ta và hắn lại to lớn như thế! !" Diệp Lỗi dùng lực nắm chặt chén rượu, đốt ngón tay trắng bệch, trong mắt lướt qua một tia ghen ghét.
Rắc một tiếng, chén rượu vỡ tan, rượu rơi đầy mặt đất.
Nhưng mọi người đều bị dị tượng của Kim Liên hấp dẫn, không chú ý tới hắn ta.