Chương 34: Tuyết Long Tam Kiệt, Đồ Bỏ Đi Mà Thôi, Đừng Sai Lầm
"Tên tu sĩ áo đen này là Đạo Tử của Thiết Sơn tông a! Nói thế nào Thiết Sơn tông cũng là một đạo thống Chí Tôn, nhưng hôm nay, ngay cả một quyền của thị nữ bên cạnh Sở Cuồng Nhân cũng không đón đỡ được!"
"Nhìn dáng vẻ của hắn, sợ là đạo tâm đã sập, đại tranh chi thế này, đã không có vị trí của hắn nữa, đừng nói đến tranh phong Đế lộ."
"Sở Cuồng Nhân, quả nhiên là người cuồng vọng."
"Đường đường là Đạo Tử khiêu chiến với hắn, hắn lại không nhìn, chỉ một thị nữ đã đánh đối phương đến đạo tâm sụp đổ, dụng tâm hiểm ác a."
Người xung quanh nghị luận ầm ĩ.
Bọn họ nhìn về phía Sở Cuồng Nhân, trong mắt lộ ra kiêng kị.
Mà Sở Cuồng Nhân cũng mộng.
Hắn mới nhìn thoáng qua đối phương, xác nhận đối phương không bị đánh chết, làm sao trong chớp mắt ấy, đạo tâm của đối phương liền sụp đổ, ảm đạm rút lui rồi?
"Hừ, tên phế vật của Thiết Sơn tông kia không có bản lĩnh, vậy để Tuyết Long tam kiệt chúng ta đến dạy cho Sở Cuồng Nhân ngươi cách làm người đi!"
Lúc này, lại có ba người đi ra.
Ba người này đều mặc đạo bào màu trắng, tay cầm Chí Tôn khí.
Sở Cuồng Nhân nhướng mày một cái.
Đã hết hay chưa?
Thật sự coi hắn là tượng bùn không biết tức giận sao?
Sở Cuồng Nhân đưa tay ngăn cản Lam Vũ đang định động thủ, nói: "Lam Vũ, bọn họ muốn khiêu chiến ta, vậy để ta giải quyết đi."
"Công tử, ba tên bỏ đi mà thôi, vẫn là để ta tới đi."
Lam Vũ nói thẳng, không hề kiêng kỵ.
Tuyết Long tam kiệt nghe vậy tức giận đến đỏ bừng mặt.
"Tiện nhân, ngươi nói ai là đồ bỏ đi!"
"Hừ, một tên tiện tỳ cũng dám phát ngôn bừa bãi, cho rằng mình đánh bại một tên phế vật liền có thể khinh thường chúng ta sao? Suy nghĩ hão huyền!"
Tuyết Long tam kiệt chửi ầm lên.
Sở Cuồng Nhân nghe vậy, trong mắt bắn ra một đạo lãnh ý.
Hắn còn chưa mắng Lam Vũ bao giờ, ba cái đồ bỏ đi này lại dám mắng nàng, quả thực không thể tha thứ! Hắn thật sự đã nổi giận rồi.
"Bảo hộ môi trường, người người đều có trách nhiệm."
"Chuyện thanh lý đồ bỏ đi này, ta rất vui lòng."
Sở Cuồng Nhân từ tốn nói, sau đó tiến tới một bước.
"Khốn khiếp, chúng ta sẽ khiến ngươi biết, ai mới là đồ bỏ đi!"
"Hừ."
Tuyết Long tam kiệt thấy thế, vội vàng xuất thủ.
Chỉ thấy trên thân thể ba người này xuất ra một cỗ đạo vận giống nhau như đúc, lượng lớn linh lực tràn ngập hư không, bao phủ thiên địa.
Trong chốc lát, thiên địa lại bắt đầu thay đổi.
Không khí nhiệt độ đột nhiên hạ xuống, không trung xuất hiện hoa tuyết!
Một cỗ hàn ý lạnh lẽo bao phủ, sắc bén như dao.
"Đây là Băng hàn đại trận mà ba chúng ta liên thủ thi triển, trong trận pháp này, cho dù ngươi là tu sĩ Động Hư cảnh cũng khó thoát thân!"
Lão đại của Tuyết Long tam kiệt đắc ý cười nói.
Bọn họ đến khiêu chiến Sở Cuồng Nhân, tự nhiên cũng có mấy phần lực lượng, ngoại trừ tu vi không kém ra, ba người liên thủ thi triển trận pháp cũng vô cùng cường đại, trong thế hệ trẻ tuổi, dường như không có mấy người phá được.
Sở Cuồng Nhân đưa tay bắt một đóa tuyết hoa.
Tuyết hoa như đao, lại rạch phá ngón tay hắn, lưu lại vết máu.
Nhưng bất tử chi thân có hiệu quả, trong chớp mắt vết thương liền khôi phục.
"Ta có chút hiếu kỳ, tại sao các ngươi lại muốn khiêu chiến ta, bởi vì mấy câu ta nói lúc nhập thế sao?" Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Lão nhị của Tuyết Long tam kiệt cười lạnh một tiếng, "Mấy câu nói kia của ngươi đã truyền khắp thiên hạ, cộng thêm chuyện Cố Trường Ca bại trong tay ngươi, hiện tại phần lớn thiên kiêu đều xem ngươi là cái đinh trong mắt, ai không muốn đánh bại ngươi chứ?"
"Chỉ cần đánh bại ngươi, chúng ta sẽ danh dương thiên hạ!"
Có thiếu niên nào không thích nổi danh thiên hạ chứ?
Tuyết Long tam kiệt cũng không ngoại lệ.
Mà phương thức thành danh tốt nhất chính là giẫm lên người khác!
Giống như Sở Cuồng Nhân đánh bại Cố Trường Ca mới có thể danh động thiên hạ, nếu không, chỉ bằng mấy câu kia, căn bản không tạo nổi sóng gió gì.
Bởi vì hắn đã thành danh, nói lời mới có phân lượng.
Hiện tại, Tuyết Long tam kiệt nhất định phải giẫm lên Sở Cuồng Nhân để thành danh!
"Thì ra là thế." Sở Cuồng Nhân khẽ gật đầu.
"Vậy thì chịu chết đi!"
Tuyết Long tam kiệt cùng hét to, trong trận pháp, lực lượng gió tuyết bỗng nhiên tăng lên, cuồng phong bọc lấy từng đoá tuyết hoa, cuốn về phía Sở Cuồng Nhân, tuyết hoa như đao, hàn ý vô cùng lạnh lẽo theo bốn phương tám hướng vọt tới.
Lúc này, ánh mắt Sở Cuồng Nhân ngưng tụ.
"Cửu Thiên Kiếm Ngục!"
Một tiếng quát nhẹ.
Từng đạo kiếm khí từ trong cơ thể hắn phun ra ngoài.
Gió tuyết đầy trời, nháy mắt yên tĩnh!
Cái gọi là Băng hàn đại trận phun ra cuồng phong không dứt, lúc tiếp xúc với kiếm khí, giống như một tấm lụa mỏng, tuỳ tiện bị xé rách!
Vô tận kiếm khí xen lẫn, mười hai cây kiếm khí chi trụ phong tỏa bốn phương tám hướng, hình thành một cái lĩnh vực kiếm khí giống như lao ngục!
"Làm sao có thể?"
"Rốt cuộc chuyện này là thế nào?"
"Trong nháy mắt, trận pháp của chúng ta lại bị phá!"
Sắc mặt Tuyết Long tam kiệt lập tức trở nên trắng bệch.
Bọn họ biết Sở Cuồng Nhân rất lợi hại, một trong ba người bọn họ đơn độc đi lên không phải là đối thủ của hắn, nếu không đối phương cũng không có khả năng đánh bại Cố Trường Ca.
Cho nên ba người bọn họ liên thủ.
Cộng thêm trận pháp, bọn họ cảm thấy đã đủ đối kháng với Sở Cuồng Nhân rồi.
Thậm chí là đánh bại Sở Cuồng Nhân!
Nhưng không nghĩ tới, bọn họ sai, vô cùng sai!
Trong nháy mắt, trận pháp bị phá, bọn họ cũng lâm vào dị tượng đạo thể của Sở Cuồng Nhân, như là thịt cá, mặc hắn xâm lược!
"Đồ bỏ đi!" Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.
Sau đó, năm ngón tay của hắn khép lại thành một nắm.
Kiếm khí bên trong lĩnh vực kiếm khí điên cuồng lao về phía ba người họ!
Tiếng kêu thảm thiết truyền ra.
Trong chớp mắt, thân thể Tuyết Long tam kiệt bị mấy chục đạo kiếm khí bá đạo xuyên qua, Kim Đan phá nát, Nguyên Anh bị hủy, sinh cơ hoàn toàn biến mất.
Ba người như huyết nhân phù một tiếng ngã trên mặt đất.
Ba người này, thực lực của mỗi người đều là Nguyên Anh cảnh bình thường, cho dù liên thủ thi triển trận pháp cũng chỉ có thể chống lại Động Hư bình thường.
Vì vậy Cố Trường Ca có thể nhẹ nhõm ứng phó.
Đừng nói đến Sở Cuồng Nhân đã từng một kiếm đánh bại Cố Trường Ca.
Thậm chí hắn chỉ cần thi triển một dị tượng Đạo Thể đã đủ rồi.
"Không!"
Trong hư không truyền ra âm thanh tê tâm liệt phế, một lão giả vọt ra, nhìn Tuyết Long tam kiệt ngã xuống đất, hai mắt đỏ thẫm, vô cùng phẫn nộ, người này, chính là người hộ đạo của Tuyết Long tam kiệt.
Lúc Sở Cuồng Nhân thi triển Cửu Thiên Kiếm Ngục, ông ta đã muốn cứu viện, nhưng không nghĩ tới Sở Cuồng Nhân lại ra tay nhanh như vậy, căn bản không cho ông ta một cơ hội phản ứng nào, trong chớp mắt, tam kiệt đã chết.
"Sở Cuồng Nhân, ta muốn giết chết ngươi!"
Lão giả nổi giận, uy thế Chiến Vương vô cùng kinh khủng lập tức bạo phát.
Nhưng giờ phút này.
Một tiếng hừ nhẹ vang lên trong hư không.
Chỉ thấy thân thể lão giả kia bổng nổ tung trên hư không, hóa thành một đoàn huyết vụ!
Cảnh tượng này, dọa mọi người sắc mặt trắng bệch.
Trong chớp mắt, một tên Chiến Vương không hề có sức chống đỡ, hóa thành một đoàn huyết vụ trong tiếng hừ lạnh kia, đây là lực lượng khủng bố cỡ nào!
"Tôn giả, đây là Tôn giả!"
"Hơn nữa rất có thể là cường giả cấp bậc Chí Tôn!"
"Trong truyền thuyết, Sở Cuồng Nhân là Vô Thượng Đạo Thể, hắn hành tẩu ở ngoài, làm sao Huyền Thiên tông có thể không an bài người hộ đạo cho hắn chứ?"
"Người hộ đạo này, tuyệt đối là Chí Tôn!"
Trong lúc nhất thời, một số người có mưu đồ bất chính lập tức từ bỏ suy nghĩ trong lòng.
Ngoại trừ thực lực của Sở Cuồng Nhân, bọn họ càng kiêng kị người hộ đạo Chí Tôn sau lưng đối phương, sợ bị chấn nhiếp.
Sở Cuồng Nhân thu liễm kiếm khí, nhìn bốn phía, thản nhiên nói: "Nếu người nào muốn ra tay khiêu chiến, tại hạ tự nhiên phụng bồi."
"Nhưng ta vẫn khuyên chư vị một câu. . . Đừng có sai lầm!"
Hôm nay hắn ra tay độc ác giết chết Tuyết Long tam kiệt, ngoại trừ vì đối phương vũ nhục Lam Vũ ra, đồng thời cũng muốn giết gà dọa khỉ.
Nếu không, sau này mỗi ngày đều có người đến khiêu chiến hắn, vậy ngày tháng sau này hắn còn sống thế nào nữa!
Thời điểm nên tàn nhẫn, Sở Cuồng Nhân sẽ không nương tay.