Chương 26: Một kiếm trọng thương Cố Trường Ca, ta tự sáng tạo
Những tin tức liên tiếp lóe qua trước mắt Sở Cuồng Nhân.
Tin tức về thân phận, tu vi pháp môn, thậm chí là thủ đoạn ẩn tàng của Cố Trường Ca đều bị hắn nhìn thấy rõ ràng.
Sở Cuồng Nhân không khỏi cảm khái Động Tất Chi Nhãn cường đại.
Cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.
Thần thông như Động Tất Chi Nhãn thật sự quá cường đại, còn chưa đánh đã rõ ràng tất cả thủ đoạn của đối phương rồi, quả thực đáng sợ.
“Đại sư huynh Huyền Thiên tông, chẳng lẽ ngươi sợ chiến sao?!”
Cố Trường Ca thấy Sở Cuồng Nhân trầm mặc, coi là đối phương e ngại mình.
Nghĩ đến đây, ngữ khí của hắn ta hơi cao lên, có mấy phần đắc ý.
Sở Cuồng Nhân vốn đang tra xét tin tức của Cố Trường Ca, nghe thấy đối phương nói vậy, liền thu hồi thần thông, thản nhiên nói: “Vậy đến đây đi.”
“Tốt!”
Cố Trường Ca khẽ quát một tiếng, trong mắt bắn ra chiến ý, “Để cô xem rốt cuộc Vô Thượng Đạo Thể có chỗ nào cao minh!!”
Nói xong, trên người hắn ta có linh lực lưu chuyển, dẫn đầu đánh ra một quyền.
Linh lực hóa thành một đầu Đại Long giương nanh múa vuốt bay ra, đạo vận bá đạo khủng bố tuyệt luân lập tức bao phủ Sở Cuồng Nhân!
Đây là Thánh Nhân pháp, Long Sát Quyền chuyên dùng để công phạt!
Trong trí nhớ của Sở Cuồng Nhân, tại Thanh Long vực, Thánh Nhân pháp chuyên dùng để công phạt cực kỳ hiếm thấy, đến một vài đạo thống Thánh Nhân cũng không có.
Đối mặt với Đại Long đang vọt đến, Sở Cuồng Nhân lấy Thánh Kiếm Côn Ngô ra.
Một kiếm chém ra, linh lực vô cùng tinh thuần hóa thành một đạo kiếm quang màu tím bá đạo, thế như chẻ tre, tùy tiện xé rách Đại Long!
Hơn nữa, thế đi của kiếm quang khủng bố này không giảm, ép thẳng về phía Cố Trường Ca!
“Cái gì?!” Cố Trường Ca kinh hãi, vội vàng lại đánh ra một quyền, ngăn cản kiếm quang, nhưng vẫn bị một kiếm này đánh cho phải lùi lại mấy bước.
Hai mắt rất nhiều đệ tử Huyền Thiên tông tỏa sáng.
Phải biết, lúc trước chiến đấu, cho dù đối mặt với Nam Cung Hoàng hay Lam Vũ, Cố Trường Ca đều không lui lại một bước.
Nhưng bây giờ, lại bị một kiếm của Sở Cuồng Nhân bức lui!
“Đại sư huynh quả nhiên lợi hại!”
“Ha ha, một kiếm phá Thánh Nhân pháp, đánh lui Cố Trường Ca, theo ta thấy, Đại sư huynh mới thật sự có vô địch chi tư!”
...
“Kiếm khí thật bá đạo!” Sắc mặt Cố Trường Ca thay đổi.
“Thực lực của ngươi không chỉ như thế, Long Sát Quyền của ngươi đã đại thành, ngươi đừng nói với ta đây chính là Thánh Nhân pháp đại thành nhé?” Sở Cuồng Nhân thản nhiên nói.
Nghe thấy vậy, Cố Trường Ca hơi kinh hãi, không tự chủ được thốt ra, “Làm sao ngươi biết?”
Phải biết lĩnh ngộ một môn Thánh Nhân pháp đến cảnh giới đại thành là cực kỳ khó khăn, cho dù thiên kiêu cũng phải tốn mười mấy năm đến trăm năm.
Nhưng Cố Trường Ca không ngừng khiêu chiến các Đạo Tử, tạo ra vô địch chi tâm, trong quá trình này lại ngoài ý muốn lĩnh ngộ Long Sát Quyền đến cảnh giới đại thành!
Hơn nữa hắn ta còn không thi triển trước mặt những người khác, chỉ có người hộ đạo của hắn ta biết, nhưng tại sao Sở Cuồng Nhân lại biết được?
“Cái này không quan trọng, quan trọng là bây giờ ngươi phải đánh bại ta, mặc dù khả năng này dường như không có.”
Sở Cuồng Nhân đạm mạc nói.
Đối phương đến Huyền Thiên tông khiêu khích, hắn làm đại sư huynh của Huyền Thiên tông, tự nhiên sẽ không cho hắn ta sắc mặt tốt gì.
Mà thông qua giao thủ vừa rồi và tin tức từ Động Tất Chi Nhãn, hắn phán đoán, tỷ lệ chiến thắng của đối phương không lớn.
Lần bế quan này, hắn thu hoạch quá lớn, lúc này hắn vượt xa bản thân lúc trước, thậm chí có thể nói là không thể so sánh nổi.
“Cuồng vọng, ngươi thật sự cho rằng ngươi có Vô Thượng Đạo Thể, có vô thượng căn cơ là có thể coi trời bằng vung sao?!”
“Vậy ngươi có sao?”
Sở Cuồng Nhân mở miệng đã nói trúng hồng tâm.
Sắc mặt Cố Trường Ca tối đen, không cần nhiều lời nữa, điên cuồng thôi động linh lực trên người, “Ngươi muốn thấy Long Sát Quyền đại thành, vậy ta sẽ thành toàn ngươi! Hãy lãnh giáo một chút đi!!”
Cố Trường Ca gầm lên giận dữ, linh lực trên người dâng lên cực hạn.
Một cỗ đạo vận bá đạo vô biên tràn ra.
Một đầu Đại Long màu vàng vô cùng dữ tợn, giống như thật xoay quanh người Cố Trường Ca, mà trên tay phải của hắn ta cũng hiện lên vảy rồng, thúc giục lực lượng Long mạch, hội tụ trên một quyền mạnh nhất nhất này.
Một quyền đánh ra, cùng với đó là một tiếng ầm vang, không khí đột nhiên nổ tung, hư không cũng kịch liệt rung chuyển!
Đại Long màu vàng gầm thét, tiếng rồng ngâm vang vọng đất trời! Uy thế vô cùng bá đạo đánh về phía Sở Cuồng Nhân!
Rất nhiều đệ tử cảm nhận được lực lượng kinh khủng ẩn chứa trên Đại Long, không khỏi biến sắc.
“Hắn còn lực lượng bực này sao?”
Cho dù là Đạo Tử cũng không nhịn được lên tiếng kinh hô.
Nhưng ánh mắt Sở Cuồng Nhân đứng trước mặt bọn họ vẫn vô cùng bình tĩnh, trên thân tràn ra một cỗ kiếm chi đạo vận vô cùng cường hãn.
Hắn đột nhiên chém ra một kiếm!
Trong chớp mắt này, công phạt kiếm ý thuần túy nhất giống như biển gầm bao phủ bốn phương tám hướng, giữa thiên địa tràn ngập một cỗ uy áp nghiêm nghị.
Kiếm quang lướt qua, vạn vật đều bị xé nứt, phá nát!
Dường như trong thiên địa chỉ còn lại một kiếm này.
Một kiếm này, kinh diễm chúng sinh!
Đồng thời cũng phá hủy đầu Đại Long màu vàng nhìn như kinh khủng kia.
“Không tốt!”
Trong hư không truyền đến một tiếng kinh hô già nua.
Một đạo linh lực màu trắng phun ra ngoài, đánh về phía kiếm quang.
“Hừ.” Một tiếng hừ nhẹ vang lên, dường như Huyền Kỳ Tôn Giả đã sớm có phòng bị, vung mạnh ống tay áo lên, kiếm khí màu tím phun ra ngoài.
Linh lực màu trắng trong nháy mắt bị phá nát!
Mà kiếm quang Sở Cuồng Nhân chém ra đã xé nát Đại Long, sau đó bao phủ lên người Cố Trường Ca, chỉ nghe thấy một tiếng hét thảm tiếng vang lên, một thân ảnh chật vật bay ngược ra ngoài, ngã trên mặt đất.
Chính là Cố Trường Ca.
Trong hư không, một lão giả mặc áo bào trắng bỗng nhiên vọt ra, đi đến bên cạnh Cố Trường Ca.
Lúc này trên người Cố Trường Ca có thêm một bộ áo giáp màu vàng óng, nhưng sắc mặt hắn ta tái nhợt, máu tươi từ trong miệng không ngừng phun ra, trong đó còn sót lại kiếm khí tinh mịn.
Nhìn thấy áo giáp màu vàng óng trên người Cố Trường Ca, lão giả mặc áo bào trắng thở dài một hơi, lập tức nhìn về phía Sở Cuồng Nhân cầm kiếm đứng cách đó không xa, trên mặt tràn đầy ngưng trọng.
Vừa rồi ông ta tuyệt đối không nhìn lầm.
Một kiếm kia, đạo vận kia, tuyệt đối là Thánh Vương pháp!!
Huyền Thiên tông lại có Thánh Vương pháp!
Chuyện này, trước kia ông ta chưa từng nghe nói qua.
“Ha, ngươi lấy chiếc vảy rồng kia ra rất kịp lúc.” Sở Cuồng Nhân cười nhạt nói.
Bộ áo giáp kia là một kiện Thánh Khí phòng ngự hiếm thấy, uẩn dưỡng trong cơ thể Cố Trường Ca.
Trước khi Cố Trường Ca bị kiếm quang đánh trúng đã lấy bộ áo giáp này ra, nhưng vẫn chậm một chút, mặc dù đã ngăn lại phần lớn kiếm quang, nhưng vẫn bị ảnh hưởng, trọng thương.
“Một kiếm thật khủng khiếp, đây là Thánh Nhân pháp, không, thậm chí là Thánh Vương pháp! Đây là kiếm pháp gì?” Cố Trường Ca nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân nói.
“Trảm Thiên Bạt Kiếm Thuật, tự ta sáng tạo.” Sở Cuồng Nhân nói.
Cố Trường Ca xùy một tiếng, “Nói đùa cái gì, tự sáng tạo Thánh Vương pháp, ngươi cho rằng ngươi là Thánh Vương sao?”
Nhưng sắc mặt mọi người xung quanh có chút cổ quái.
Cố Trường Ca không tin, nhưng bọn họ lại biết, Sở Cuồng Nhân nói là thật, môn Thánh Vương pháp này thật sự do hắn tự sáng tạo ra.
“Haiz, đây chính là chênh lệch a.” Nam Cung Hoàng cảm khái.
“Đúng vậy, người ta đã tự sáng tạo ra Thánh Vương pháp, chính miệng cũng nói với hắn là người ta tự sáng tạo rồi, nhưng hắn lại không tin, còn cười nhạo người ta, không thể so sánh được a.” Mộ Dung Hiên cũng phụ họa một tiếng.
Cố Trường Ca thu sắc mặt những người khác vào mắt, trong lòng đột nhiên lộp bộp một chút, chẳng lẽ đối phương thật sự tự sáng tạo?
Không, không thể nào.
Cho dù là Vô Thượng Đạo Thể, nhưng Sở Cuồng Nhân chỉ là một tên Nguyên Anh cảnh mà thôi, làm sao có thể tự sáng tạo Thánh Vương pháp?!
Trên đời này không thể tồn tại yêu nghiệt bực này được!