Chương 50: Ban Thưởng Ngẫu Nhiên!

Chương 50. Ban Thưởng Ngẫu Nhiên!

Cư xá Thiên Hồ, trong nhà An Lương.

Cậu đặt hai túi xách lên bàn trà, An Thịnh Vũ nhận ra giá trị của hai chiếc túi này.

“Thằng nhóc này!” An Thịnh Vũ trừng mắt liếc An Lương: “Có chút tiền là đắc ý!”

Tôn Hà không thèm để ý, bà lấy đồ trong túi ra, đặt hai hộp đồng hồ trên bàn trà rồi mở Patek Philippe ra trước, phong cách thiết kế hài hòa màu vàng hồng và màu trắng khiến Tôn Hà có cảm giác hai mắt tỏa sáng.

Tôn Hà lập tức lấy ra, loay hoay hai cái rồi đeo vào tay.

An Thịnh Vũ nhắc nhở: “Bà cẩn thận một chút, đồng hồ đó hơn mấy trăm ngàn tệ.”

Tôn Hà có chút sửng sốt, sau đó nhìn về phía An Lương: “Đắt như vậy à?”

An Lương cũng không giấu diếm, bố cậu rất có kiến thức, cho dù bây giờ không biết giá cả, sau này cũng có thể tra giá cả trên mạng, việc gì phải giấu diếm?

“Lợi nhuận của một tháng.” An Lương đáp lại.

Tôn Hà cũng trừng mắt liếc An Lương: “Thằng ranh con, mua đồng hồ đắt như vậy làm gì?”

An Lương cười ha hả đáp lại: “Mẹ, mẹ vẫn luôn bận bịu vì gia đình, mẹ đã vất vả rồi, bây giờ con có thể kiếm tiền, mua quà cho mẹ thì có sao?”

Tôn Hà lộ ra một nụ cười vui mừng, sau đó nhìn về phía An Thịnh Vũ: “Ông An nên học con trai ông một chút!”

An Thịnh Vũ cạn lời, lại nằm không cũng trúng đạn nữa?

An Thịnh Vũ yên lặng mở một chiếc hộp còn lại, vừa nhìn thấy đồng hồ Rolex Rainbow, ánh mắt ông sáng lên, ngạc nhiên hỏi: “Phải tích lũy bao nhiêu (1)?”

(1) Giải thích một chút: đối với những mặt hàng xa xỉ sẽ có quy tắc riêng là phải tạo mối quan hệ với cửa hàng, tức là để mua một dòng xịn của hãng thì bạn phải mua rất nhiều món bình thường và tổng giá trị tích lũy thấp lắm cũng phải 9000USD, sau đó bạn mới có ‘quyền’ mua dòng xịn của hãng đó.

Đồng hồ Rolex Rainbow này là kiểu mới nhất!

Bình thường thì phải tích lũy và chuyện tăng giá là chuyện thường xảy ra.

An Lương lắc đầu phủ định: “Vận may của con rất tốt, không cần tích lũy, không bị tăng giá, mua thẳng bằng giá công khai.”

Tôn Hà hiếu kỳ hỏi: “Cái đồng hồ này bao nhiêu tiền?”

An Thịnh Vũ trả lời trước: “Chiếc đồng hồ này chỉ 70.000 tệ, do nó rất nổi tiếng, không dễ mua được.”

An Lương cười thầm trong lòng, cậu biết ý đồ của An Thịnh Vũ, nếu nói cho Tôn Hà biết chiếc đồng hồ này trị giá 700.000 tệ, chỉ sợ ông ấy không dễ dàng đeo đi ra ngoài, dù sao Tôn Hà cũng muốn ông ấy khiêm tốn một chút.

“Cái gì chỉ cần 70.000 tệ, ông An cũng đừng có chê chứ, quà con trai mua cho ông, cho dù chỉ là 7 tệ, ông cũng phải nhận!” Tôn Hà nhìn chằm chằm An Thịnh Vũ.

An Lương suýt cười ra tiếng!

Cậu phải đổ mồ hôi lạnh thay An Thịnh Vũ, nếu sau này Tôn Hà biết chiếc đồng hồ Rolex Rainbow này có giá 700.000 tệ, không biết An Thịnh Vũ có ra ghế sô pha ngủ hay không?

Dù sao chuyện này cũng không liên quan đến An Lương!

Đến lúc đó An Lương lại đi du lịch tị nạn.

‘Tinh!’

‘Ban thưởng ngẫu nhiên: Vì sự hiếu thảo, ký chủ nhận được một lần rút thưởng ngẫu nhiên, xin hỏi có sử dụng hay không?’

An Lương hơi sửng sốt, vậy mà được một lần rút thưởng ngẫu nhiên?

Còn có chuyện tốt thế này?

‘Sử dụng.’ An Lương nói không chút do dự.

‘Chúc mừng ký chủ thu được 2 triệu xu Răng Hổ, hệ thống đã nạp 2 triệu xu Răng Hổ vào tài khoản ký chủ thông qua con đường hợp pháp, mời ký chủ kiểm tra và nhận.’

‘......’ An Lương có chút câm nín.

Hóa ra là 2 triệu xu Răng Hổ, lẽ nào có lợi cho cô streamer kia?

“Đúng rồi bố, con chuẩn bị mua một chiếc xe, bố cho con mượn xe bố để luyện tập một chút.” An Lương nói.

An Thịnh Vũ đặt chìa khoá xe lên bàn, xe của ông là một chiếc Audi A6L, một kiểu xe vô cùng phù hợp với người đàn ông trung niên.

“Bố, bố đi cùng con một lát?” An Lương đề nghị.

“Ừm!” An Thịnh Vũ đeo Rolex Rainbow lên cổ tay trái, sau đó ra ngoài cùng An Lương.

Tôn Hà dặn dò: “Hai người lái xe chậm một chút!”

An Lương đáp lại nói: “Vâng ạ!”

Một lát sau, hai người đi đến hầm đậu xe, An Thịnh Vũ đi về phía Audi A6L màu đen, nhưng An Lương lại hô: “Bố, bên này!”

An Thịnh Vũ nghi ngờ đi theo, An Lương dùng chìa khóa mở khóa chiếc Porsche 911 TurboS, An Thịnh Vũ kinh ngạc nhìn An Lương, tiếp đó nhìn về phía Porsche 911 TurboS.

“Con mua sao?” An Thịnh Vũ hỏi.

An Lương gật đầu: “Đúng vậy! Bố, con nhớ ước mơ của bố là 911, đúng không?”

An Thịnh Vũ đáp lại: “Chiếc 911 này không phải là loại bình thường, kẹp phanh màu vàng, là loại 911 cao cấp nhất?”

“Hê hê, không hổ là bố con, mắt tinh đấy!” An Lương tâng bốc.

“Bớt nói nhảm, đưa chìa khóa xe đây, bố ra ngoài hóng gió một chút.” An Thịnh Vũ mở miệng nói.

An Lương giao chìa khoá xe cho An Thịnh Vũ, cậu ngồi vào ghế lái phụ.

“Bố, kỹ thuật của bố không có vấn đề gì chứ?” An Lương hỏi.

An Thịnh Vũ đáp lại: “Tài xế già có kinh nghiệm 20 năm, con nói xem?”

Kỳ thực kỹ thuật lái xe kém một chút cũng không có chuyện gì, Porsche 911 TurboS cao cấp này được trang bị hệ thống dẫn động bốn bánh tiêu chuẩn, cho dù là người mới cũng có thể lái nó dễ dàng.

Khởi động Porsche 911 TurboS xong, tiếng động cơ trầm thấp mạnh mẽ vang lên, An Thịnh Vũ cẩn thận lái ra khỏi hầm đậu xe, sau đó nhẹ nhàng tăng tốc đến tốc độ tối đa được cho phép.

An Thịnh Vũ vừa lái xe vừa cảm thán nói: “Đáng tiếc, thành phố của chúng ta không có đường đua, nếu không chiếc xe này sẽ thoải mái phóng 200km/h.”

An Lương đáp lại: “Tháng sau con đi học ở Thiên Phủ, bên đó có đường đua chuyên nghiệp, bố hiểu chứ!”

“Bố đưa con đi học, chúng ta đi TrackMania!” An Thịnh Vũ lập tức trả lời.

An Lương tạt nước lạnh: “Bố, bố đưa con đi, bố không nghĩ mẹ sẽ đi theo à?”

“......” An Thịnh Vũ im lặng.