Chương 23: Streamer bị chặn cửa?
Hôm sau.
Tám giờ sáng An Lương tỉnh dậy, rửa mặt xong, cậu vào phòng khách, thấy trên mặt bàn có một tờ giấy ghi chú.
Mẹ An Lương nói bà phải tăng ca, buổi tối sẽ không về làm cơm, bà để cho An Lương 100 tệ để cậu ăn cơm ngoài.
Bỏ tờ ghi chú xuống, An Lương thấy tờ 100 tệ được đặt dưới cái bát trên bàn, cậu nở một nụ cười, không phải là vì 100 tệ, mà là sự quan tâm của mẹ cậu.
Cầm 100 tệ bỏ túi, An Lương chuẩn bị sắp xếp thăng cấp hệ thống Nhân Sinh Người Thắng, hơn nữa cũng phải xử lý Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp kia.
An Lương đi về phía trung tâm Tinh Quang, xe cậu vẫn đỗ tại đó, khi cậu vừa đến bãi đỗ xe thì phát hiện một vị khách ngoài ý muốn.
Dương Mậu Di đang đứng bên cạnh xe!
“Chủ phòng, sao cô lại tới đây?” An Lương trực tiếp hỏi.
Dương Mậu Di hỏi lại: “Không phải cậu nhờ tôi chở giùm sao?”
An Lương cười ha ha đáp, “Hôm nay tôi không uống rượu, còn cần cô chở giùm?”
“......” Dương Mậu Di chết lặng.
Cô vốn cho rằng An Lương ủng hộ 1 triệu tệ trong phòng stream của cô, nhất định là có ý với cô, bây giờ cô chủ động tới cửa, An Lương nên cưa cẩm mới đúng.
Kết quả đây là ý gì?
Thật sự xem cô như người chở giùm?
Một lần chở giùm là 1 triệu tệ?
Dương Mậu Di dám thề cô có thể chở giùm cho đến khi An Lương phá sản!
Chỉ tiếc Dương Mậu Di không biết 1 triệu tệ An Lương tặng cho cô, chẳng những cậu không tốn một cắc, ngược lại còn kiếm lời 3 triệu tiền mặt, cùng kỹ năng thành thạo tiếng Anh, hơn nữa còn được Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp.
“Ban ngày cô không livestream à?” An Lương mở khóa xe Porsche 911 TurboS.
Dương Mậu Di rất tự giác mở cửa bên ghế phụ, đợi đến khi An Lương vào ghế điều khiển, Dương Mậu Di mới đáp lại: “Tự giới thiệu mình một chút, tôi tên là Dương Mậu Di, Dương là mặt trời, Mậu là tươi tốt, Di là vui mừng.”
Trước khi An Lương kịp trả lời, Dương Mậu Di lại tiếp tục nói: “Cảm ơn cậu hôm qua đã giúp tôi đoạt giải nhất trận PK, hôm nay tôi không livestream ban ngày, tối mới tiếp tục livestream.”
An Lương cũng tự giới thiệu, “An Lương, an tâm chờ đợi, tôi sẽ trở về!” (1)
(1) Chữ Lương trong câu này là 良人, 良人 là cách gọi “chồng” của người xưa.
“Được rồi được rồi, chuyện PK đã qua, hôm nay tìm tôi làm gì?” An Lương khởi động Porsche 911, cậu chuẩn bị đi đến trung tâm Quốc Kim, vì những nhãn hiệu cao cấp của Thịnh Khánh đều tập hợp ở đây.
Nếu muốn thăng cấp hệ thống, lại phải sử dụng Thẻ Hoàn Tiền Mua Đồ - Sơ Cấp kia, lựa chọn đầu tiên ắt hẳn là trung tâm Quốc Kim.
“Đương nhiên là làm quen với đại gia một chút rồi!” Dương Mậu Di liếc An Lương một cái rồi hỏi: “Chúng ta đi đâu thế?”
An Lương đáp lại: “Trung tâm Quốc Kim.”
“Mua sắm?” Dương Mậu Di hỏi.
“Nếu không thì làm gì?” An Lương xỉa xói: “Trong trung tâm Quốc Kim, ngoại trừ một vài nhãn hiệu cao cấp ra thì còn gì?”
Dương Mậu Di mắt trợn trắng, nói hay lắm, rất có đạo lý, cô hoàn toàn không phản bác được!
“Chuẩn bị mua cái gì à?” Dương Mậu Di hiếu kỳ hỏi.
An Lương là đại gia tối qua đã tiêu 1 triệu tệ trong phòng stream của cô, nên cô vô cùng hiếu kỳ rốt cuộc cậu ta đang muốn mua cái gì.
“Không biết, xem dạo thôi, thích thì mua.” An Lương lên tiếng.
Ánh mắt Dương Mậu Di sáng lên: “Lát nữa tôi có thể livestream không?”
Cô vốn là streamer chuyên quay ngoài trời, nếu lát nữa đợi An Lương đi dạo tới các cửa hàng cao cấp, cô mở livestream chắc sẽ hấp dẫn một số người?
Dù sao rất ít người có thể quay livestream tại các cửa hàng cao cấp,trong tình huống bình thường, nếu không có ý định mua sắm, đa số nhãn hiệu cao cấp đều không muốn bị chụp ảnh hay quay phim.
Nếu mua sắm thì lại là một chuyện khác!
Mọi người không thấy có vị streamer nào đó quay Richard Mille, kết quả là bị từ chối à?
Nếu vị streamer đó mua Richard Mille, thuận tiện livestream một chút, e là sẽ trở thành một câu chuyện khác?
“Có thể thì có thể nhưng vẫn quy tắc cũ, được chứ?” An Lương hỏi lại.
Cái gọi là quy tắc cũ, chính là Dương Mậu Di có thể livestream, nhưng không được quay mặt An Lương.
Dương Mậu Di khẳng định đáp lại: “Yên tâm, yên tâm, anh Lương tự quyết định!”
“Cô bao nhiêu tuổi mà gọi tôi là anh?” An Lương trêu chọc không chút khách khí: “Tôi vừa thi đại học, Hồ Ly Tinh cô mấy ngàn tuổi rồi?”
Dương Mậu Di iếc An Lương một cái: “Tôi cũng chỉ mới thi đại học!”
“Quỷ mới tin!” An Lương tin tưởng mới lạ!
Nhưng An Lương cũng không truy hỏi tuổi của Dương Mậu Di, tuổi của con gái mà, không phải là bí mật sao?
Tầm nửa tiếng sau, An Lương dẫn Dương Mậu Di đến trung tâm Quốc Kim, Dương Mậu Di đã bắt đầu quay livestream ngoài trời, cô nói với điện thoại: “Chào các khán giả, hôm nay là livestream ngoài trời, Hồ Ly sẽ dẫn mọi người đi trải nghiệm các nhãn hiệu cao cấp ở trung tâm Quốc Kim.”
‘Khoan! Khoan! Khoan! Khoan! Tôi nhìn thấy anh trai Porsche!’
‘Nôn mất! Chủ phòng rơi vào tay giặc?’
‘Tôi cũng nôn! Quả nhiên có tiền là có thể muốn làm gì thì làm?’
‘Muốn nhìn anh trai Porsche!’
‘Tôi chỉ muốn xem chiếc Porsche 911 TurboS của anh ta!’
Dương Mậu Di không để ý đến bình luận, cô tiếp tục nói: “Để buổi livestream những nhãn hiệu cao cấp hôm nay có thể tiến hành thuận lợi, tôi đã mời một anh chàng vô danh, anh ta sẽ là người giúp đỡ toàn bộ lần livestream này của tôi.”
‘Một anh chàng vô danh?’
‘Anh trai Porsche không xứng có tên?’
‘Đừng giả bộ, là anh Lương Nhân, tôi biết đó là anh!’
‘Triệu hồi anh Lương Nhân!’
‘Anh Lương Nhân lợi hại!’
‘Nếu tôi có 1 triệu tệ, tôi cũng lợi hại!’
“Chủ phòng, về trung tâm Quốc Kim, để tôi kể cho cô nghe một kỹ xảo nhỏ khi đậu xe!” An Lương cười híp mắt nói.
“Kỹ xảo nhỏ?” Dương Mậu Di hiếu kỳ.
Khán giả xem livestream cũng bắt đầu tò mò, dừng xe mà thôi, còn kỹ xảo nhỏ gì nữa?