Chương 11: Tu luyện, ra ngoài

Lôi Đường Lôi Ngạo, con nuôi của Lôi gia chủ - Lôi Mục, một trong tứ đại hộ pháp Lôi Đường!

Trong đầu Tô Thần nhớ lại một ít tin tức của Lôi Ngạo.

Lôi Đường hoàn toàn xứng đáng là thế lực xếp hạng thứ nhất ở Khánh Thành, sau lưng chính là do Lôi gia Khánh Thành khống chế.

Sát thủ ám sát lão cha tiện nghi Tô Mộng Chẩm của mình, ở trong trang viên của Lôi Ngạo.

Có thể nói rõ chuyện này có quan hệ với Lôi Ngạo.

Xem ra có thời gian phải đến trang viên kia xem một chút.

Hẳn là có thể tra ra chút gì?

Chỉ là tin tức đài sen ngũ phẩm kia là ai tán phát ở trong chợ đen đây?

Tô Thần suy nghĩ trong lòng, tiện tay đem Lăng Thiên Hà ném tới một chỗ.

Bùm!

Thân thể Lăng Thiên Hà rơi trên mặt đất.

‘’Khụ khụ!’’

Nhất thời há to miệng thở, ánh mắt kinh hãi nhìn Tô Thần.

Trong đầu Lăng Thiên Hà vẫn quanh quẩn, vì sao hắn lại mạnh như vậy.

Tiên Thiên trung kỳ của mình ở trong tay đối phương lại không có lực đánh trả.

Điều này làm cho hắn không tin, cũng không cam lòng.

Nhưng nghĩ đến vẻ mặt thô bạo và sát ý lạnh như băng vừa rồi của Tô Thần, cả người không khỏi run rẩy, một cỗ mồ hôi lạnh chảy ròng xuống từ sau lưng.

Vội vàng áp chế không cam lòng trong lòng.

Cố gắng đứng lên, sau đó đứng ở một bên không dám lên tiếng.

‘’Ta còn tưởng rằng ngươi không phục, muốn tiếp tục ra tay với ta chứ?’’

"Bất quá Lăng thúc, ngươi phải quý trọng tánh mạng của mình, nếu như lại ra tay, ngươi liền không còn giá trị gì đối với ta rồi.’’

"Trên thế giới này, người vẫn là rất nhiều, nhiều ngươi một cái không nhiều, thiếu ngươi một cái không ít!"

Tô Thần nhìn Lăng Thiên Hà nói.

‘’Lâu chủ, thuộc hạ cũng không dám!’’

Lăng Thiên Hà khom người nói.

‘’Không dám, hy vọng vậy đi!’’

Tô Thần bình thản nói.

Nếu như Lăng Thiên Hà lại động tâm, hắn sẽ trực tiếp đánh chết.

Hai lần ra tay, làm cho Tô Thần có loại nhiệt huyết, rất thích loại cảm giác bạo lực này.

Làm cho hắn càng ngày càng thích thế giới võ đạo này.

"Để cho mật thám Kim Phong Tế Vũ Lâu toàn lực điều tra tin tức của đài sen ngũ phẩm trong chợ đen, ta muốn biết là ai thả ra tin tức cùng tính xác thực của nó!"

Tô Thần phân phó.

‘’Thuộc hạ lập tức đi làm!’’

Lăng Thiên Hà vội vàng nói, muốn rời khỏi mật thất.

‘’Sửa sang lại một chút, đừng để cho người ta nhìn ra cái gì khác thường!’’

Tô Thần nhìn thoáng qua Lăng Thiên Hà nói.

‘’Thuộc hạ hiểu rồi!’’

Lăng Thiên Hà lập tức bắt đầu chỉnh lý, điều chỉnh hô hấp của mình, để thương thế của mình tận lực thu liễm.

‘’Trang viên của Lôi Ngạo ở đâu?’’

Nếu đã biết chỗ đó, hắn đương nhiên phải điều tra một chút.

‘’Ngoài thành, ở ngoại ô phía tây, một trang viên bên cạnh Bách Lý Pha.’’

‘’Đi xuống đi!’’

Biết địa chỉ, Tô Thần xua tay bảo Lăng Thiên Hà rời đi.

Lăng Thiên Hà lĩnh mệnh, đẩy cửa mật thất ra, đi ra ngoài, đồng thời nhanh chóng rời khỏi Tô phủ.

Tô Thần không lập tức ra khỏi mật thất.

Mà là tu luyện trong mật thất.

Mặc dù bên mình có Thần Đao Vô Địch, nhưng thực lực bản thân vẫn cần phải có.

Thực lực bản thân mới là căn bản.

Hắn không thể hoàn toàn dựa vào một tấm át chủ bài.

Điều tức khí tức trên người mình, áp chế kích động thô bạo vừa rồi.

Tìm một chỗ hoàn hảo, khoanh chân ngồi, trong miệng phun ra một ngụm trọc khí.

Loại trừ tạp niệm.

Bắt đầu tu luyện.

Từ tình huống hôm nay đến xem, Kim Cương Hỗn Nguyên Kính, loại công pháp cương mãnh này rất thích hợp với loại người không có kinh nghiệm võ đạo như mình.

Lực đạo ra quyền thô bạo dũng mãnh, ở trên khí thế có thể áp chế đối phương.

Lăng Thiên Hà tu luyện là một loại công pháp tên là Tử Huyết công.

Tiên Thiên trung kỳ, nhưng bộc phát ra khí kình còn không bằng chính mình.

Cho nên Tô Thần quyết định tiếp tục tu luyện Kim Cương Hỗn Nguyên Kình.

Trước tiên đem Kim Cương Hỗn Nguyên Kình tu luyện tới giai đoạn thứ hai rồi nói sau.

Sớm thôi.

Kim Cương Hỗn Nguyên Kình trong cơ thể Tô Thần bắt đầu lưu chuyển.

Tối hôm qua mượn tiên khí tượng kình của bản thân, hắn đã đem trước ba tầng đầu tiên tu luyện hoàn tất, bây giờ đang tu luyện tầng thứ tư.

Khi vận hành.

Khí kình trong cơ thể khổng lồ hơn ba tầng trước rất nhiều. Hơn nữa trong nội kình còn có một cỗ khí huyết quấn quanh, vọt tới hướng máu thịt của hắn, nhanh chóng dung nhập vào trong máu thịt.

Hơn nữa theo thời gian trôi qua, loại tốc độ dung hợp này càng lúc càng nhanh.

Bản thân Tô Thần cũng cảm giác được máu thịt bản thân mạnh lên không ít.

Sau một thời gian.

Tô Thần đột nhiên cảm giác được mình xuất hiện cảm giác đói khát.

Kim Cương Hỗn Nguyên Kình mặc dù mang nội kình, nhưng cũng là công pháp rèn thể, cho nên cực kỳ tiêu hao năng lượng trong cơ thể.

Xuất ra khí huyết đan thu được trong rút thưởng, chỉ là khí huyết đan bình thường, một lọ có 50 khỏa.

Nuốt vào, bổ sung khí huyết của mình.

Khôi phục một ít khí huyết, Tô Thần đứng dậy, sửa sang lại quần áo, đi ra mật thất.

Ngoài mật thất.

Quản gia Phúc bá đang đi tới đi lui.

Lăng Thiên Hà đi ra, nhưng là Tô Thần vẫn không đi ra, hắn muốn tiến vào mật thất, nhưng là cửa mật thất lại đẩy không ra, hẳn là bị khóa trái.

Cho nên hắn chỉ có thể chờ đợi ở chỗ này.

Thấy Tô Thần đi ra từ mật thất, Phúc bá lập tức tiến lên: "Thiếu gia, ngài không sao chứ!

"Ta không sao, chuẩn bị chút đồ ăn cho ta, tốt nhất là thịt ăn, tu luyện hao phí hơi nhiều!"

Tô Thần nói.

Nghe Tô Thần nói vậy, Phúc bá ở một bên thần sắc sửng sốt.

Hắn còn tưởng rằng Tô Thần ở trong mật thất suy nghĩ, hoặc là trốn ở trong mật thất bảo vệ an toàn.

Lại không nghĩ tới Tô Thần sẽ ở trong mật thất tu luyện.

‘’Có vấn đề gì sao?’’

Nhìn Phúc bá kinh ngạc, Tô Thần không khỏi hỏi.

‘’Không có, ta lập tức chuẩn bị cho thiếu gia!’’

Phúc bá lập tức đi thu xếp.

Tô Thần nhìn sắc trời bên ngoài một chút.

Phỏng chừng đã qua 1 giờ chiều, buổi sáng hắn chỉ là xử lý chút sự tình sau đó vẫn luôn tu luyện trong mật thất.

Không ngờ lại lâu như vậy.

Chờ cơm nước xong, đi chợ nhìn xem, mua một ít đan dược bổ sung khí huyết.

Tô Thần thầm nghĩ trong lòng.

Hiện tại hắn tu luyện Kim Cương Hỗn Nguyên Kình tiêu hao rất nhiều khí huyết đan.

Hai bình khí huyết đan rút được không dùng được bao lâu cho nên chuẩn bị ra ngoài mua một ít.

Nguyên bản hắn có thể để cho Quản gia Phúc bá chuẩn bị một ít đan dược loại khí huyết dùng để tu luyện.

Nhưng đối với Phúc bá, bây giờ hắn còn không tin.

Hắn sợ đối phương động tay động chân trên đan dược.

Lấy năng lực hiện tại của hắn, không cách nào phân biệt đan dược có động tay động chân hay không, cho nên muốn tự tay mình mua.

Đương nhiên cũng thuận tiện đi dạo phố Khánh Thành.

Về phần từ nơi nào đi ra ngoài, vì không để cho người ta biết hắn đi ra ngoài.

Tô Thần chuẩn bị rời đi từ mật đạo trong mật thất.

Rất nhanh, Tô Thần cơm nước xong, liền buông chén xuống, đứng dậy nói với Phúc bá đứng bên cạnh: "Phúc bá, buổi chiều ta tiếp tục tu luyện, thời điểm ta đang tu luyện, không nên quấy rầy ta."

Nghe Tô Thần còn muốn tiếp tục tu luyện, trong lòng Phúc bá có chút kinh ngạc.

Mở miệng nói: "Thiếu gia, tu võ không phải trong lúc nhất thời có thể hoàn thành, kỳ thật thiếu gia, có thể qua bên phu nhân đi lại nhiều hơn.’’

Nghe Phúc bá nói vậy, thân hình Tô Thần hơi dừng lại.

Ý tứ trong lời Phúc bá rất rõ ràng.

Chính là để cho hắn xin giúp đỡ Nhị Nương ở hậu viện.

‘’Đến lúc, ta sẽ đi, đa tạ Phúc bá nhắc nhở!’’

Tô Thần gật gật đầu. Từ hành vi trước mắt mà xem, Phúc bá này hẳn là không có ác ý đối với hắn.

Bằng không sẽ không nhắc nhở hắn.

Sau khi tiến vào mật thất.

Tô Thần tìm ra một thân áo gai bình thường từ trong giới chỉ không gian đã chuẩn bị tốt lúc trước, mặc ở trên người, sau đó hơi thay đổi bộ dáng của mình, đeo áo choàng rời đi.

Cửa ngoài thông đạo mật thất là một căn phòng bỏ hoang.

Tô Thần điều tra bốn phía một chút, không có phát hiện bất luận kẻ nào, liền ra thông đạo.

Đây là một khu ổ chuột ở Khánh Thành.

Khắp nơi đều là nhà cửa đổ nát, cùng âm thanh ồn ào trong hẻm nhỏ.

Tô Thần không dừng lại ở đây lâu, liền đi về phía đường phố phồn hoa nhất Khánh Thành.

Trên đường đi Tô Thần còn thuận tiện mua một cái áo choàng màu đen rộng thùng thình.

Cái này so với quần áo đen đơn giản càng có thể ẩn nấp thân hình của mình.

Dù sao sau đó hắn phải làm rất nhiều chuyện, cần che dấu thân hình của mình.

Miễn cho có người từ thân hình phán đoán ra hắn.