Chương 113: Tứ đại thiên kiêu ra tay. Quân Tiêu Dao là trùm cuối .

Toàn bộ Tử Cấm thành, đều lâm vào yên tĩnh.

Tiêu Trần mạnh mẽ vô cùng nhưng bại vô cùng nhanh chóng .

" Khốn khiếp ! " Dương Bàn ngưng trọng ra tay.

Hoàng Huyền Nhất cũng tranh thủ xuất chiêu .

Diệp Tinh Vân , Vương Cương đồng thời lao đến .

Bốn đại thiên kiêu cùng một lúc bao vây Quân Tiêu Dao khiến người kinh thán .

" Đến đi ! Bản thần tử ban cho các ngươi cơ hội giãy dụa trước khi chết . " Quân Tiêu Dao đạm mạc nói như thần linh đứng trên cao nhìn xuống chúng sinh .

Dương Bàn tập trung toàn bộ pháp lực vào thương , trăm ngàn thương ảnh bắn ra tứ phía .

Hoàng Huyền Nhất điểm vào mi tâm của mình , hỏa diễm thao thiên như hồng lưu bao phủ .

" Là thiên hỏa của Vạn Hoàng Linh Sơn . Nghe nói lửa này có thể thiêu vạn vật ... " Có người thốt lên .

DIệp Tinh Vân hai tay múa may quay cuồng , vô số hư ảnh tinh thần vận chuyển vòng vòng thành một luân bàn . Vẫn Thạch Luân Bàn !

Vương Cương ra tay , quyền mang tỏa sáng cả một góc trời , từng đạo gợn sóng chấn động khắp nơi .

Quân Tiêu Dao bình thản đến cực độ thôi động Thần Tượng Trấn Ngục Kình ,toàn thân tỏa ra ánh sáng vàng kim , một hư ảnh thần tượng màu vàng xuất hiện.

" Khí tức mạnh thật . Môn công pháp này của hắn từ đâu ra thế nhỉ ??? " Một dám tu sĩ giật mình thảng thốt .

" Nhất lực phá vạn pháp. Trên đời này không có lực lượng nào là không thể phá ." Quân Tiêu Dao cao ngạo nói .

Tay phải hai mươi khối đại la tiên cốt gia trì , đánh ra .....

Rầm rầm rầm !

Thiên không sụp đổ !

Đùng !

Hư không nứt toác .

Oanh !

Tiếng nổ liên tục truyền khắp nơi . Trung tâm của va chạm như trời xanh mở mắt ra .

Không gian giam cầm của Bàn Vũ thần chủ ầm ầm rung động rạn nứt , hắn thật khó có thể tưởng tượng nổi đây là một trận chiến của thiên kiêu Quy Nhất cảnh .

Phụt ! Phốc ! Oa ! Hự !

Bốn bóng người bay ra phun máu thành vòi , xương cốt vỡ nát , khắp người đầm đìa máu tươi .

" Sao có thể như vậy được .... " Hoàng Huyền Nhất vô cùng sợ hãi thốt lên .

Diệp Tinh Vân đầu óc trống rỗng ngơ ngác .

Vương Cương hoảng sợ run rẩy .

Kinh hãi nhất vẫn là Dương Bàn . Hắn hung hăng càn quấy kiệt ngạo bất thuần , không coi ai ra gì . Lúc trước còn tung tin muốn tử chiến với Quân Tiêu Dao , giờ thì không chỉ mình hắn mà cả bốn tên thiên kiêu đỉnh cấp vẫn không thể động đến một sợi tóc của Quân Tiêu Dao .

" Không .... ta không thể bại .... không thể nào ! " Dương Bàn dữ tợn gầm lên , điên cuồng thôi động lực lượng của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm . Một cỗ sinh cơ tràn ngập tản ra khiến cho thương thế của hắn cấp tốc khôi phục .

" Đó chính là lực lượng của Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm sao ?? "

" Chỉ cần có Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm , sinh cơ của Dương Bàn sẽ không giảm xuống . Hắn trời sinh liền bất bại . "

Lúc này đám người Diệp Tinh Vân , Hoàng Huyền Nhất , Vương Cương đều lập tức lùi ra , tự biết chính mình không phải là đối thủ của Quân Tiêu Dao .

" Quân Tiêu Dao ! Đừng vội đắc ý , nếm thử Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm đi ! "

Dương Bàn điên cuồng vận công , một thanh cổ kiếm xưa cũ từ trong cơ thể hắn từ từ hiện ra . Thân kiếm khắc sơn hà , ngàn vạn sinh linh , từng cảnh tượng chúng sinh quỳ bái ...... Cổ kiếm vừa ra , một khí tức uy nghiêm tràn ngập như Bàn Vũ Đại Đế hiện thân .

" A ??? Cũng chỉ là dựa dẫm vào một thanh kiếm mà thôi . Lại còn nói giống như đó là khả năng của mình . " Quân Tiêu Dao khinh miệt . ( thế mụ nội mày không dựa vào hệ thống à ?? Không dựa vào cái Quần què à ??? <== chửi cho bõ ghét . )

Chỉ là chuẩn Đế Binh mà thôi, nếu Quân Tiêu Dao muốn thì ngay cả Đế Binh thì Quân gia cũng sẵn sàng bỏ ra . N

" Để ta thức tỉnh cho ngươi vậy ."

Quân Tiêu Dao thì thào , phát động Chí Tôn Cốt .