Chương 110: Tiêu Trần đấu Dương Bàn .

Khí tức kinh khủng như núi lửa bùng nổ. Tiêu Trần đứng thẳng như một cây tre trăm đốt , lấy mũ trùm đầu xuống lộ ra một gương mặt đầy cương nghị .

" Người kia là ai ??? Sao ta chưa từng gặp hắn nhỉ ??? Có lẽ là một tu sĩ nào đó vô danh ... tán tu sao ??? "

" Ý dà , hình như là Tiêu Trần , đại hoàng tử của Thanh Long cổ quốc . "

" Thanh Long cổ quốc ??? Chẳng phải đã bị hủy diệt rồi sao ???

" Đúng a .... vả lại thực lực của Tiêu Trần này hình như cũng không có gì nổi bật đâu hả . "

Rất nhiều ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía đó .

Quân Tiêu Dao cũng bình thản nhìn lại , hắn không chút nào ngoài ý muốn . Tiêu Trần không xuất hiện mới là lạ .

Tiêu Trần cũng quét mắt nhìn về phía Quân Tiêu Dao , ánh mắt đầy thù hận , oán ghét .

" Ở đâu ra loại vô danh tiểu tốt này .... ngươi cũng dám khiêu chiến bản hầu gia sao ?? " Dương Bàn đưa mặt ngu ra nhìn Tiêu Trần , thò ngón tay trỏ ra chỉ chỉ .

" Tiêu Trần ??? "

Vũ Minh Nguyệt trông thấy Tiêu Trần , thân thể lập tức run lên , nội tâm nàng dù không hy vọng Tiêu Trần đến nhưng lúc này lại vô cùng cảm động .

" Minh Nguyệt ??? Ngươi biết hắn sao ?? " Bàn Vũ thần chủ rất nhanh liền nhận ra khác thường .

" Ưm .. một bằng hữu . " Vũ Minh Nguyệt do dự nói .

Nàng biết rõ Bàn Vũ thần chủ nhất định sẽ không để cho Tiêu Trần trở thành phò mã .

Trong sân , Tiêu Trần một bước đằng không rơi vào đài cao đối mặt Dương Bàn.

"Dương Bàn ! Thứ hoang dâm vô độ , loại cặn bã táng tận lương tâm như ngươi có tư cách gì trở thành phò mã chứ ?? " Tiêu Trần lạnh lẽo quát lớn .

" Hừ ! Bản hầu gia không xứng thì ngươi xứng sao ??? " Dương Bàn lạnh nhạt đáp .

" Hôm nay Tiêu Trần ta sẽ đánh bại ngươi ! "

Tiêu Trần hét lên một câu ngoan thoại rồi ngửa mặt lên trời gầm lên , Quy Nhất cảnh đại viên mãn bộc phát .Vô tận quang văn lượn lờ quanh người Tiêu Trần .

" Hả ??? Công pháp của Tổ Long Sào ???? " Dương Bàn nghi hoặc .

" Quả nhiên là sau lưng Tiêu Trần có bí mật ... xem ra cần phải điều tra một chút . " Quân Tiêu Dao thì thào .

" Dù cho ngươi là long thì hôm nay bản hầu gia cũng đồ long . " Dương Bàn gào lên như cha chết .

" Thanh Long Trảo ! " Tiêu Trần cũng không thua kém , gầm lên như mẹ chết . Thanh quang hội tụ hóa thành long trảo chụp lấy Dương Bàn .

Chiêu thức va chạm , không gian gợn sóng . Bàn Vũ thần chủ lập tức phất tay , hư không hóa lồng giam đem chiến trường bao phủ .

" Tiêu Trần này sao mạnh như vậy chứ ??? Lại có thể cùng tranh phong với Dương Bàn ."

" Phải đó hả . Ta còn tưởng chỉ vài chiêu là hắn sẽ bại rồi đó nha . "

Rất nhiều người kinh ngạc thốt lên . Riêng Quân Tiêu Dao vẫn vô cùng lạnh nhạt nhìn hai cây rau hẹ đang chiến đấu tranh giành được cắt .

" Khốn khiếp ! Tiểu tử đáng chết này .... " Dương Bàn lửa giận phun trào trong mắt .

" Tịch Diệt Thương Quyết ! "

Dương Bàn thôi động sát chiêu , pháp lực quán chú toàn bộ vào thương , từng sợi tịch diệt khí tức từ mũi thương đen nhánh bắn ra , những nơi nó đi qua đều hôi phi yên diệt .

" Bất Động THanh Long CHuông ! "

Tiêu Trần không thua kém tế ra tuyệt học phòng ngự . Một cái chuông to bự hiện ra bảo vệ xung quanh hắn . Sau đó Tiêu Trần đánh ra một quyền , hơn ngàn đạo quang văn uy thế cuồn cuộn đánh tới .

" Tiêu Trần ..... " Vũ Minh Nguyệt lòng xao động thì thào .

Khói bụi tan đi , gợn sóng không gian tản mác lộ ra hai thân ảnh đứng gừm gừm nhìn nhau . Tiêu Trần khóe môi rỉ máu , Dương Bàn cũng không khá hơn , máu rỉ bờ môi .

" Tiểu tử này .... " Dương Bàn không kiên nhẫn nổi nữa , lập tức thôi động Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm , một cỗ kiếm ý kinh người xông thẳng thiên khung . Một kiếm ảnh tang thương xưa cổ ẩn hiện sau lưng Dương Bàn . Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm tuy không phải là chân thân , chỉ là một đạo kiếm ảnh cũng đủ khiến cho bốn phương rung động .

" Bàn Hoàng Kiếm ..... " Bàn Vũ thần chủ lóe lên tinh mang trong mắt .

Hắn che chở Dương Bàn hoàn toàn là vì lợi dụng kẻ ngu này để tìm đến hai thanh kiếm kia , mặc dù phải trả đại giới là đem trưởng nữ gả cho hắn nhưng cũng đáng , chính vì khi có được Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm chân chính thì hắn sẽ có cơ hội tái lập uy thế của tổ tông .

" Tiêu Trần ! Không ổn rồi ... thực lực của ngươi hiện tại không cách nào ngăn cản được Bàn Hoàng Sinh Linh Kiếm ... tạm lui một bước đi ... Nhanh ! " Thanh Long Thượng Nhân chợt quát lên .

Hắn hoàn toàn hữu tâm vô lực , xung quanh đây toàn cao thủ , nếu hắn xuất hiện thì khác nào lạy ông con ở bụi này , sẽ sống không bằng chết khi rơi vào tay Bàn Vũ thần chủ .

" Ta sao có thể rút lui chứ ???? Nếu ta lùi bước Minh Nguyệt sẽ bị hắn cướp đi . " Tiêu Trần nghiến răng , mắt long lên sòng sọc quát lớn " Thương Long Tại Thiên ."

Một đầu thanh long ầm ầm lao tới Dương Bàn .

Dương Bàn lập tức thôi động lực lượng Bàn Hoàng SInh Linh Kiếm , một vệt kiếm quang vụt xuống ...

Ầm Ầm Ầm ....

Hư ảnh thanh long trực tiếp bị phân thành hai nửa , Tiêu Trần phun ra một ngụm máu tươi bay ngược ra xa .

" Tiêu Trần ! " Vũ Minh Nguyệt hốt hoảng kêu lên .

" Ha Ha Ha ... chỉ là sâu kiến cũng dám lật trời sao ???? Minh Nguyệt , ngươi là người của bản hầu gia , không ai có thể đoạt được . Hé hé hé ... " Dương Bàn phái chí cười đê tiện .

" Ngươi ..... " Vũ Minh Nguyệt tái mặt , nàng nhìn Dương Bàn đê tiện kia chợt có cảm giác Quân Tiêu Dao nếu làm phò mã còn tốt hơn gấp mấy lần . " Éc .... Ta đang nghĩ gì thế này ... Quân Tiêu Dao kia cũng là một tên khốn nạn đê tiện cặn bã súc sinh .... " Vũ Minh Nguyệt giật mình .