Chương 104: Quân gia đến .

Tại một nơi trong tẩm cung .

" Hừ ! Cùng bản hoàng tử tranh đoạt nữ nhân sao ??? Thật là quá ngây thơ . " Tam hoàng tử đắc ý .

Hắn dù biết vị công tử kia bất phàm nhưng vẫn nuốt không trôi sự uất ức này . Hơn nữa hắn là hoàng tử của Bàn Vũ Thần triều , thân phận không thấp nên cũng không cần phải kiêng nể gì người khác . Thêm nữa là U Minh Thiên có quy tắc của U Minh Thiên , dù thất bại cũng không tiết lộ hắn ra . Vì vậy lui một bước mà nói dù lần này âm mưu thất bại cũng không lo lắng gì nhiều .

" Thất bại là không thể nào . Thích khách phái ra đều có tu vi cao hơn tên kia , thậm chí Niết Bàn cường giả cũng phái ra . " Tam hoàng tử đắc ý ngồi tự kỷ .

Chợt một âm thanh khàn khàn truyền đến .

" Ám sát thất bại . Trong thời gian ngắn U Minh Thiên chúng ta không thể tiếp tục ra tay ! "

" Cái giề ???? " Tam hoàng tử biến sắc . " Rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy hả ? Chẳng lẽ người hộ đạo của hắn ra tay ?? "

" Không ! Trước khi ra tay , chúng ta đều thăm dò kỹ kỹ lưỡng . "

" Vậy ý ngươi là một cái Quy Nhất cảnh có thể đem một đám Hợp Đạo cảnh cùng một tên Niết Bàn cảnh diệt gọn ??? " Tam hoàng tử thốt lên kinh ngạc .

" Sự thật là vậy ! Hiện tại đã đánh rắn động cỏ , trong thời gian ngắn chúng ta sẽ không ra tay , thù lao cũng sẽ không trả lại . "

Thanh âm kia nói xong liền biến mất , để lại tam hoàng tử âm trầm ngẫm nghĩ.

" Sao lại như vậy chứ ??? Người kia lai lịch đến cùng là ai mà lợi hại như vậy ? "

Tam hoàng tử không muốn tin vào điều đó , hắn đã bỏ ra đại giới để rồi thu được kết quả như thế này . Thiếu điều hắn muốn nghi ngờ rằng U Minh Thiên lừa hắn , nhưng một tổ chức sát thủ lớn như thế nếu không giữ chử tín thì sao có thể tồn tại . Tam hoàng tử biến đổi sắc mặt liên tục , hắn có cảm giác dường như đã gây ra họa lớn .

" Chẳng lẽ người kia là ..... không ... nhất định không thể nào .... sao trùng hợp vậy chứ ... " Mơ hồ trong đầu tam hoàng tử xuất hiện một cái tên . Cái tên đó quá mức đáng sợ , nếu thật là hắn thì tam hoàng tử không dám nghĩ mình sẽ nhận hậu quả gì . " Không , tuyệt đối là do ta nghĩ nhiều . Hơn nữa U Minh Thiên dù chết cũng sẽ không khai ra thân phận của ta ."

.................

Hoàng đô , một đình viện cổ xưa .

Quân Tiêu Dao ngồi xếp bằng luyện hóa tiên nguyên . Ba trăm miếng tiên nguyên đủ để Quân Tiêu Dao luyện ra một số lớn Đại La Tiên Cốt .

" Tam hoàng tử kia cũng thật tội nghiệp . Vừa mất tiên nguyên , vừa mất nữ nhân còn bị ta hãm hại. " Quân Tiêu Dao không biết xấu hổ ngồi cười sung sướng .

" À đúng , Tiêu Trần kia chắc cũng sẽ nhanh chóng đến hoàng đô rồi đó nha . Tiết mục cướp cô dâu vô cùng hấp dẫn này ta phải xem cho được đó hả . "

Quân Tiêu Dao mơ hồ đoán được Tiêu Trần khí số chưa tận , lần xuất hiện này e rằng sẽ thay đổi thật lớn . Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn không lo ngại , cho dù Tiêu Trần lợi hại đến đâu cũng không thể đuổi kịp bước tiến của hắn . Ngược lại hắn còn mong muốn Tiêu Trần mạnh hơn nữa thì cướp đoạt mới thú vị . Quả nhiên là một thằng ăn cướp lên làm lãnh đạo suốt ngày chỉ nghĩ đến việc cướp đoạt của người khác .

" Hiện tại hai quân cờ đã bố trí xong , Bàn Vũ thần triều không mở Bàn Vũ Lăng ra cho ta cũng không được . Lần này luyện hóa hết tiên nguyên chờ yến hội vậy . "

Quân Tiêu Dao lẩm bẩm rồi chìm vào tu luyện .

.............

Thời gian trôi qua , ngày tuyển phò mã sắp đến , thế lực khắp nơi như trăm sông đổ về biển hội tụ đến hoàng đô .

Nơi chân trời một nhóm cổ thú kéo xe bay đến , trên xe cắm một là cờ to bự ghi chữ Quân to lớn .

" Hoang cổ Quân gia đến rồi kìa . "

" Quân gia đã đến , có vị thần tử kia trong đó hay không nhỉ ? "

" Quân Tiêu Dao đã hàng phục Cửu Đầu Sư làm thú cưỡi , sao không thấy vậy ta ? "

" Chẳng lẽ hắn không đến sao ? "

Lại xôn xao bàn tán .

Trong xe , một đám người ngồi ăn nhậu phủ phê .

" Thần tử chắc đã đến hoàng đô rồi hả . " Quân Trượng Kiếm nói .

" Hẳn là đã đến . Bất quá công tử có mục đích riêng , chúng ta không cần tìm hắn làm gì . " Quân Linh Lung thỏ thẻ .

" Không sai ! Tâm tư của thần tử chúng ta khó biết được lắm a . " Quân Tuyết Hoàng thở dài .

" Hừ , chỉ là một tên Quán Quân Hầu mà thôi . Đúng là khó chịu mà , chẳng biết ai cho hắn dũng khí để khiêu khích công tử nữa . " Quân Vạn Kiếp lóe lên lôi đình trong mắt lầm bầm .,

" Một tên nhãi nhép mà thôi . Thần tử tiện tay là có thể trấn áp thôi mà . " Quân Tuyết Hoàng cười .

.............

Cửa thành hoàng đô .

" Đứng lại , ngươi trùm gì mà trùm kín mít vậy hả ?? Bỏ trùm ra để chúng ta kiểm tra coi . " Một tên hộ vệ quát lớn .

Thân ảnh trùm kín đầu chậm rãi bỏ mũ trùm đầu ra , chính là Tiêu Trần .

Lúc này trên mặt Tiêu Trần mang theo một nét cương nghị dứt khoát khiến hộ vệ bị chấn nhiếp .

" Được rồi .... tốt .... vào đi ! " Tên hộ vệ nuốt nước miếng cái ực không dám nhiều lời .

" Thành bại là lần này . " Tiêu Trần nắm chặt tay .

Con ngươi của hắn trải qua chí tôn chi huyết tẩy lễ đã biến thành màu xanh , dưới da mơ hồ cũng có quang văn lưu động . Tu vi của hắn đã đột phá đến Quy Nhất cảnh đại viên mãn . KHông chỉ vậy Thanh THiên Hóa Long Quyết của hắn cũng mượn vào chí tôn chi huyết triệt để viên mãn . Hơn nữa hắn cũng đã ngộ ra rất nhiều võ học thần thông trong chí tôn chi huyết đó . Có thể nói hiện giờ thực lực của Tiêu Trần hơn xa ngày trước .

"Lần này ta nhất định sẽ cưới Minh Nguyệt ! Cho dù là Dương Bàn kia hay là Quân Tiêu Dao đều sẽ bị ta đạp xuống . "