Chương 8:
Sau khi giúp Tạ Trọng Băng lau khô người, đặt nàng nằm trên giường, hắn ngay lập tức ở trong lòng mở miệng nói với hệ thống," Hệ thống, cho ta tiêu hao 10 điểm Mị Lực đánh dấu vị trí của Đường Trinh."
"Đinh: ký chủ tiêu hao 10 điểm Mị Lực đánh dấu vị trí của Đường Trinh, đánh dấu thành công."
Trong đầu hắn, âm thanh của hệ thống ngay lập tức vang lên, trước mặt hắn lúc này xuất hiện một tấm bản đồ, bên trong lúc này có một dấu chấm màu đỏ.
Nhìn thấy nàng lúc này đang ở nhà, Tà Lam ngay lập tức ở trong lòng mở miệng nói với hệ thống.
"Hệ thống, cho ta tiêu hao 20 điểm Mị Lực truyền tống tới Đường Trinh vị cách cách 100m."
"Đinh: ký chủ thành công tiêu hao 20 điểm Mị Lực, đang tiến hành truyền tống."
Âm thanh của hệ thống ngay lập tức vang lên, cảm giác khi sáng lại xuất hiện một lần nữa, khi lấy lại tinh thần hắn lúc này xuất hiện trong một bụi cây.
Tà Lam từ trong bụi cây đi ra, hình ảnh xuất hiện trước mắt hắn làm cho hắn khuôn mặt đen lại.
"Đây mới gọi là ăn thức ăn cho chó nha."
Tà Làm không để ý tới hai con cho cách đó không xa, hắn thân hình thoát một cái liền biến mất ngay tại chỗ.
Hai con cho cũng bị đạo thanh âm xào xạc làm cho tuột ra ngoài.
"Ẳng ẳng ẳng..."
Hai con cho quay người liền chạy.
Tà Lam cũng không biết mình vô tình đánh đứt một đôi uyên ương đang hạnh phúc.
Hắn lúc này đã trở về nhà, Tà Lam vừa mở cửa, đã thấy Đường Trinh đang quay lưng về phía hắn lao sàn nhà, hình ảnh khiêu khích trắng trợn như thế, Tà Lam làm sao có thể chịu được, hắn thân hình cấp tốc đi vào phía sau lưng nàng.
"A.."
Đường Trinh bị một bàn tay bất ngờ ôm làm cho nàng thất kinh hét lên, nhưng khi quay đầu nhìn thấy đó là em rể của mình về sau, nàng liền bình tĩnh trở lại.
"Thật là, ngươi trở về lúc nào vậy mà không lên tiếng chào hỏi, làm ta cứ tưởng trộm vào nhà trộm sắc nữa nha."
Đường Trinh cấp cho hắn một đôi bạch nhãn, Tà Lam cười hắc hắc mở miệng nói rằng," không có cách nào, Trinh nhi ngươi quá mê người, làm ta không nhịn được mà."
Được nam nhân của mình khen, Đường Trinh ửng đỏ khuôn mặt mở miệng nói rằng," Miệng lưỡi dẻo quẹo."
Tà Lam nở nụ cười gằng đè nàng xuống sàn nhà mở miệng nói rằng," miệng ta còn có thể dẻo và ngọt hơn rất nhiều."
Sau khi nói xong, hắn cúi đầu xuống ngậm chặt bờ môi đỏ của nàng, Đường Trinh hai mắt trợn tròn, không bao lâu nàng liền bị thế công của hắn làm cho mê mẩn, đấm chiếm vào nụ hôn hắn mang lại, hai tay của nàng vòng qua sau lưng ôm chặt hắn.
"Đinh: Ký chủ cùng chất lượng khác phái hôn môi tiếp xúc điểm Mị Lực cộng 10."
"Đinh: Ký chủ cùng chất lượng khác phái hôn môi tiếp xúc điểm Mị Lực cộng 10."
Âm thanh của hệ thống ở trong đâu hắn vang lên, Tà Lam hai tay cũng không rảnh rồi, cả người nàng liền bị hắn sở không sót gì.
Nơi đây tĩnh lược 2000 chữ.
Ở trong nhà tắm, Đường Trinh lúc này như là một con mèo nhỏ nép vào người, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một mặt đáng yêu như thế của nàng.
"Tà Lam, chúng ta làm như thế có thể hay không sẽ bị người đời chê cười."
Đường Trinh nhỏ giọng mở miệng nói, Tà Lam bàn tay vuốt cái đầu nhỏ của nàng mở miệng nói rằng," Trinh nhi ngươi đừng quan tâm những thứ này, ngươi chỉ cần sống sao cho mình cảm thấy thoái mái nhất là có thể, đừng bị ngoại vật cho ảnh hưởng đến."
Được hắn ấm giọng âu yếm, Đường Trinh trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười hạnh phúc, nàng ngước đầu nhìn lên khuôn mặt vô cùng đẹp trai của hắn mở miệng nói rằng," Tà Lam, ta đã là cành hoa bãi liễu, ta sẽ không trách ngươi ở bên ngoài tìm kiếm nữ nhân khác, nhưng ta muốn trong tim ngươi phải có một phần thân ảnh của ta, như thế là ta thỏa mãn rồi."
"Trinh nhi."
Nhìn xem nàng nụ cười vì hắn tốt, Tà Lam xúc động càng ôm chặt nàng vào lòng, hắn ngữ khí ôn nhu mở miệng nói rằng," Trinh nhi, ngươi yên tâm, ta một thế này sẽ vĩnh viễn yêu ngươi."
Nghe hắn làm ra hứa hẹn, Đường Trinh nở một nụ cười ngọt ngào, nàng chủ động dân môi thơm của mình, hai ngươi ngay lập tức dính chặt lại với nhau, một nụ hôn điên cuồng ở trong nhà tắm diễn ra.
"Đinh: Ký chủ cùng chất lượng khác phái hôn môi tiếp xúc điểm Mị Lực cộng 10."
"Đinh: Ký chủ cùng chất lượng khác phái hôn môi tiếp xúc điểm Mị Lực cộng 10."
"Đinh: Ký chủ cùng chất lượng khác phái hôn môi tiếp xúc điểm Mị Lực cộng 10."
Âm thanh nhắc nhở ở trong đầu hắn liên tiếp vang lên.
Nơi đây tĩnh lược 500 chữ.
12 giờ tối.
Tà Lam ôn nhu vì Đường Trinh đút một muỗng cháo, Đường Trinh há miệng ngâm muỗng vào trong miệng.
Ở trong nhà tắm ngăm nước quá lâu, Đường Trinh cảm giác cả người có chút không khỏe, hắn quên là Đường Trinh nàng vẫn còn là phàm nhân, làm sao có thể cùng Tạ Trọng Băng so được.
"Ngươi cũng nên ăn một chút gì đi, để ta tự ăn là được."
Đường Trinh hạnh phúc nhìn Tà Lam mở miệng nói rằng, phần cơm của hắn hắn vẫn còn chưa động tới, Đường Trinh đã nói câu này lần thứ 3.
"Không được, để ta đút cho ngươi, ngươi ăn xong ta ăn cũng không muộn.
Đường Trinh cũng chỉ nhẹ gật đầu," Ân."
Buổi cơm tối diễn ra hết sức hạnh phúc, ăn xong cũng đã trôi qua nữa tiếng, Tà Lam ôm thân thể mềm mại của Đường Trinh vào trong phòng của mình.
"Tà Lam, phòng của ta ở bên kia."
Đường Trinh nháy nháy mắt nhìn hắn mở miệng nói rằng, Tà Lam mỉm cười mở miệng nói rằng," Từ nay về sao ngươi phải bồi ta ngủ cùng."
"Không được, ngủ với ngươi ngươi làm loạn, làm sao mà ta ngủ."
Đường Trinh hất càm lên phàn nàn mở miệng nói rằng, Tà Lam đặt nàng lên giường mở miệng nói rằng," Vậy được rồi, ta ôm ngươi trở về phòng mình."
"Ngươi dám.."
Nói được hai chữ, Đường Trinh liền dừng lại, Tà Lam nở nụ cười tiện hề hề mở miệng nói rằng," Ai đó cũng rất muốn lại còn mạnh miệng."
"Aaaa..Tà Lam ngươi thật xấu."
Đường Trinh ngay lập tức thẹn quá hóa giận đánh vào người hắn loạn xạ, Tà Lam ha ha mỉm cười," Ha-ha-ha được chưa, được chưa, Trinh nhi bớt giận, bớt giận."
"Hừ hừ.."
Đường Trinh thở phì phò kiêu ngạo, hắn ôm nàng nằm xuống, Đường Trinh tìm kiếm một vị trí thoải mái nằm xuống, cả người của nàng đều cuộn tròn trong lòng hắn.
Hai người cùng nhau cảm nhận được hơi thở của đối phương rơi vào mộng đẹp.
Đường Trinh trong mộng làm một trận mộng rất là đẹp, nàng nhìn thấy mình cùng Tà Lam đi vào điện đài đường kế hôn, bên dưới là vô số người vì nàng chút mừng hò reo.
Nhưng mơ chỉ là mơ, còn ở bên ngoài Tà Lam không thể làm như vậy được roài.
Sáng sớm hôm sau, Đường Trinh sau khi tĩnh lại, nhớ tới giấc mơ tối ngày hôm qua, nàng nở một nụ cười đắng chát, nhìn nam nhân nằm bên cạnh nhắm mắt ngủ say tư thái, nàng lại ngọt ngào nở nụ cười.
Chính như ngày hôm qua nàng với với hắn như thế, chỉ cần trong tim hắn có hình ảnh của nàng là nàng mãn nguyện lắm rồi.
Nghĩ tới tối ngày hôm qua hai người điên cuồng hình ảnh, cả người Đường Trinh lại bắt đầu nòng lên, nàng sáng sớm đã bắt đầu thèm kem ly roài.
Mặc dù sáng sớm ăn kem ly không tốt lắm nhưng Đường Trinh lại không nghĩ nhiều như thế.
Tà Lam sau khi tĩnh lại liền cảm thấy bên dưới có gì đó không đúng, hắn cúi đầu xuống nhìn, liền thấy Đường Trinh đang chuyên chú ăn lấy kem ly của mình, nàng ra sức liếm lấy ô mai trên kem ly, nhìn hình ảnh này cũng làm cho nữ nhân khác đều sẽ thèm ăn.