Chương 30: Bãi cỏ Play, Đồ nhà quê
Nhìn Tà Lam xuất hiện, chúng nữ đều mừng rỡ vay quanh hắn, Tố Lãnh Sương khuôn mặt trong chớp mắt khôi phục bình thường, nàng ôn nhu nhìn Tà Lam mở miệng hỏi," Nhi tử, ngươi bên ngoài có gặp nguy hiểm gì không a."
Tà Lam cánh tay ôm Tố Lãnh Sương vào trong ngực mở miệng nói," Mụ mụ ngươi đừng quá lo lắng, bây giờ ta đã vào trong một thành trì..."
Ngay sau đó hắn bị chúng nữ lôi kéo ngồi xuống bên bờ hồ, trái ôm phải ấp, Tà Lam liền đem hết tất cả mọi chuyện mà mình điều tra nói cho các nàng biết.
Đi qua mười phút nói chuyện, chúng nữ đều thay hắn kinh hô, các nàng không ngờ Thái Nhất tông ở tu tiên giới vậy mà đã bị diệt tông cách đây 400 rồi.
Tố Lãnh Sương trong lòng vô cùng khổ sở, nói thế nào Thái Nhất tông cũng là chỗ nàng tông môn, nó bị diệt nàng cũng cảm giác một tia bi thương.
"Mụ mụ ngươi đừng thường tâm."
Tà Lam nhẹ nhàn an ủi Tố Lãnh Sương, chúng nữ cũng đi theo an ủi, không lâu sau, Tố Lãnh Sương cũng không còn bi thương.
"Nhi tử, dừng ở đây."
Tố Lãnh Sương khuôn mặt chuyển san màu hồng, bởi vì Tà Lam bàn tay vó chút không thành thục, cảm nhận được bàn tay sờ bấp đùi mình, nàng chỉ cảm thấy bị hắn làm ở trước mặt "con dâu" của mình rất là xấu hổ.
Chúng nữ lúc này che miệng cười trộm, bọn họ cũng không đem Tố Lãnh Sương xem là "mẹ chồng", các nàng chỉ xem Tố Lãnh Sương là tỷ tỷ mà thôi.
Tố Lãnh Sương nhìn động tác của chúng nữ, nàng còn tưởng rằng mình là bị chê cười đâu, nàng cúi đầu không biết làm như thế nào.
Nhìn mình vậy mà khi dễ mụ mụ, Tà Lam cảm giác rất là tội lỗi, lúc đầu ý định xuất hiện thật tốt giáo huấn ba nữ, nhưng nhìn Tố Lãnh Sương bi thương, hắn lại càng muốn khi dễ nàng.
Ba nữ rất biết điểm đến là dừng, ba nữ ngay lập tức nói đi chuẩn bị cơm liền đi vào trong nhà.
Nhìn chỉ còn mình cùng nhi tử ở đây, Tố Lãnh Sương tức giận dùng tay đánh vào ngực hắn," Người xấu, người xấu, ngươi vậy mà ở trước mặt các nàng khi dễ ta, sau nay ta còn có tôn nghiêm nào quản lý các nàng, đều tại ngươi."
Tố Lãnh Sương thấy không có ai liền liên tục phát tiếc xấu hổ trong lòng, Tà Lam ôn nhu vì nàng lao vệt nước mắt mở miệng nói," Mụ mụ ngươi nói gì thế, các nàng làm sao có thể không nghe ngươi, các nàng chỉ là hâm mộ ngươi được ta yêu thôi."
Tà Lam bắt đầu mạnh miệng lắc lư, Tố Lãnh Sương lúc nàng khuôn mặt gượng thụ cảm giác bàn tay hắn sờ mặt mình mở miệng hỏi," Ngươi nous là thật sao, các nàng là hâm mộ ta sao."
"Đương nhiên là thật, các nàng đều biết quan hệ của chúng ta, sau này ngươi cứ thả ra chính mình là được."
Tà Lam bắt đầu dẫn dụ từng bước mở miệng nói, Tố Lãnh Sương một mặt khó khăn mở miệng nói," Không được, không được, ngượng chết."
Nhìn nàng thái độ vẫn không có thay đổi, Tà Lam chỉ có thể coi như thôi, muốn nàng cùng chúng nữ phục thị chính mình, sẽ là một chặng đường dài muốn đi, từ từ sẽ tới.
"Mụ mụ, ngươi hôm nay mặc quần lót màu gì."
Nếu chỉ có riêng nàng cùng Tà Lam, Tố Lãnh Sương rất là mạnh bạo, nàng ngay lập tức ôm cổ hắn, khuôn mặt cùng hắn sát vào nhau, khóe miệng yêu mị nở nụ cười nói," Muốn biết màu gì, nhi tử ngươi tự xem không phải là sẽ biết."
Tà Lam hai tay chống đỡ hai đại bạch thỏ nhẹ nhàn lước qua, mặc dù chỉ là bên ngoài y phục, nhưng hành động đó của hắn cũng làm nàng rất hưởng thụ.
"Nhi tử, đừng thương tiếc ta."
Nghe nàng dụ hoặc, Tà Lam hai tay mạnh bạo phát lực, Tố Lãnh Sương hai mắt ngay lập tức run rẩy, hai mắt tràn ra hơi nước mông lung nhìn xem nhi tử của mình.
Nơi đây tĩnh lược 3000 chữ
Ở trên bãi cỏ cùng Tố Lãnh Sương truyền đạo, Tà Lam cảm giác được một sự mới lạ.
Tiếng kêu không kiên nể gì cả của nàng càng làm cho thiên nhiên nơi đây tỏa ra yêu diễm cực kỳ, theo tâm tình của hắn ba động, mặc nước trong hồ liên tục phát ra từng tia rợn sóng, chúng nó giống như đang hưởng thụ cảnh sắc trước mắt.
Những sóng nước từ trên người Tố Lãnh Sương làm cho cả người hắn ướt ác, Tà Lam Mị Lực Ấn Ký cũng không kiên trì được đánh lên trên người nàng.
Tố Lãnh Sương cảm nhận trong cơ thể Mị Lực Ấn Ký, nàng chỉ cản thấy cả người vô cùng ấm áp, sảng khoái, giống như cảm giác đạp phi kiếm tự do bay trên bầu trời.
"Nhi tử, ta thật hạnh phúc."
Tố Lãnh Sương cật lực ôm đầu Tà Lam vào hai đại bạch thỏ của mình âu yếm mở miệng nói, hắn có thể cảm giác được nước mắt của nàng nhỏ giọt rơi trên mặt hắn, chính như Tố Lãnh Sương nàng nói, hạnh phúc tới khóc.
Tà Lam trong lòng cảm thấy ấy náy, hắn cảm giác mình lừa gạt nàng là không đúng, nhưng lý trí nói cho hắn biết, hắn cần phải làm theo cách này, từ ngoài ngoài trong trong chinh phục nàng, đến lúc đó sẽ đem sự thật nói cho Tố Lãnh Sương.
Hai người ngồi trên bãi cỏ ôm nhau hưởng thụ dư uy của việc truyền đạo.
Tà Lam ở trong Khống Thần Châu một ngày bồi các nàng rồi mới từ trong đi ra.
"Đinh: Túc chủ Tà Lam
Tuổi 21
Nhan trị 98 (max trị số 100)
Chiều cao 1m86b
Tu vi Kim đan Cảnh Tầng 4
Công pháp Tà Âm chân kinh(tinh thông)
Kỹ năng Bức Tường Thôi Miên level 5, Ánh Sáng Phản Chiếu level 6, Mị Lực Ấn Ký Trị Liệu, Cướp Thi Level 5, Tòa Mô Phỏng Hắc Ám, Tình Mê level 2,...
Pháp bảo Khống Thần Châu thượng phẩm pháp bảo...
Điểm Mị Lực 26800
Tu vi không những đột phá Kim đan Cảnh tầng 4, hai lần đánh dấu chỉ là đạt được một số yếu phẩm không cần thiết, bị hắn ném qua một bên.
Kim Lan Lan bản thể là một đầu Kim Sư hổ, cho nên Yêu đan hắn có thể cho nàng làm đường kẹo ăn, nàng cũng rất thích ăn yêu đan.
Sau khi từ không gian giới linh ra ngoài, Tà Lam cũng rời đi khách sạn, đương nhiên là phải có trả tiền.
Hắn cần phải có một tấm bản đồ cụ thể của Tần quốc, mà vật này rất dễ đạt được, Tà Lam đi tới một nơi gọi là Nguyên Bảo Các, nơi đây nghe nói có buôn bán rất nhiều thứ, từ đan dược, linh thảo cho tới linh khí cùng trận bàn.
Trận bàn được làm ra từ tay của giới linh sư, giới linh sư có thể bày trận pháp và dung nhập vào trận bàn, chỉ cần muốn kích hoạt, chỉ cần truyền linh khí của mình vào trận bàn, trận bàn sẽ do linh khí của chủ nhân mà điều khiển.
Nhưng trận bàn giá cả cũng không hề rẻ, cho nên vì sao nói giới linh sư làm giàu rất dễ, chính là nguyên nhân này.
Chỉ cần khắc họa vài trận pháp vào trận bàn, là có thể thu nhập rất lớn số linh thạch.
Ở tu tiên giới, linh thạch được chia làm: Hạ phẩm linh thạch, Trung phẩm linh thạch, Thượng phẩm linh thạch và Cực phẩm linh thạch.
Nguyên Bảo Các là một tòa tháp rất cao, Tà Lam đứng ở bên dưới nhìn lên đều không thể nhìn thấy đỉnh của tháp.
"Thật cao nha."
Tà Lam cũng là lần đầu tiên nhìn thấy có thứ cao như thế, cho nên không khỏi thấp giọng cảm thán.
"Ha-ha đồ nhà quê."
Đột nhiên bên cạnh truyền ra tiếng giễu cợt, Tà Lam nhăm đôi lông mày, một thanh niên ăn mặt một bộ trường ào màu xanh lá, sau lưng đeo một thanh kiếm, trui kiếm nhìn một mắt là biết rất bất phầm.
Tên thanh niên chỉ là nói một câu cũng không lại nói gì thêm, Tà Lam cũng không phải bị ai nói một câu là sẽ nổi giận, hắn chính xác là nhà quê, từ trái đất đến tu tiên giới nơi rộng lớn như thế, gọi là đồ nhà quê cũng không sai.