Chương 17: Trả lại cho ngươi
Sự việc thứ nhất đã kết thúc, sự việc thứ hai liền từ một tên chấp sự đứng ra mở miệng nói," sau ba tháng, tông môn sẽ lựa chọn một số người đệ tử tiến hành đi tới các quốc gia trên thế giới, trái đất không bao lâu linh khí sẽ khôi phục, đến lúc đó chúng ta sẽ cho Thái Nhất tông xuất hiện trước mặt của tất cả thế nhân."
Sự hiện diện của Thái Nhất tông các quốc gia cao tầng cũng biết 1, 2, nhưng cũng không biết nhiều, đây là cơ hội để Thái Nhất tông lớn mạnh, linh khí khôi phục đại biểu cho một thời đại sẽ tiến đến, trong đó sẽ xuất hiện thiên tài tầng tầng lớp lớp, nhiệm vụ của bọn họ là phát hiện và mời chào những người đó gia nhập Thái Nhất tông.
Muốn tu luyện tất nhiên phải cần công pháp và tài nguyên, trái đất linh khí khôi phục là lúc tài nguyên trên trái đất cấp tốc phát triển, một nhóm người sẽ đi tìm bọn chúng mang về tông môn, dựa theo lượng tài nguyên, mỗi người có công sẽ được chia hợp lý.
Trên trái đất đương nhiên cũng ẩn tàn một chút tu tiên giả, nhưng những thế lực này một không có công pháp, hai không có người chỉ đạo, chỉ có một chút tử trưởng bối hiểu biết truyền thụ, ba không có nhiều tài nguyên.
Ba điểm này đã là tu tiên giả trí mạng, ngoại giới tu vi cao nhất có luyện khí 7, 8 tầng là tốt nhất tư chất tu luyện rồi.
Cho nên mới nói là thời khắc huy hoàn của Thái Nhất tông.
Thái Nhất tông có thể cùng chủ tông Thái Nhất tông ở tu tiên giới liên lạc là nhờ một tòa trận pháp, đây là lôi đi dẫn đến tu tiên giới.
Nhưng lối đi này cần linh thạch để kích hoạt, trái đất linh khí khôi phục là thời khắc bọn họ có thể đi tới tu tiên giới phát triển.
Cho dù là ở tu tiên giới, Trúc cơ Cảnh tầng 9 cũng là sưng bá một phương, nếu phát triển ôn thỏa, Thái Nhất tông sẽ càng ngày càng phát triển.
Những bí mật này tối hôm qua Tố Lãnh Sương đã nói cho Tà Lam biết, cho nên hắn đang chờ đợi trái đất linh khí khôi phục ngày, hắn cũng muốn chứng kiến tu tiên giới là ra sao.
Hai chuyện đã tuyên bố xong, mặc dù Tà Lam không có được tăng chức nhưng phúc lợi đại ngộ tương đương trưởng lão, đây là tông chủ cứng rằng cùng 4 vị trưởng lão ra kết quả, Tố Lãnh Sương đương nhiên đứng về phía nhi tử của mình.
Mà đặc quyền của trưởng lào là có thể một năm một lần vào bên trong tẩy ao trì, nước trong tẩy ao trì có tác dụng bài trừ tạp chất trong cơ thể của từ sĩ.
Đừng nghĩ đã là từ sĩ sẽ không có tạp chất, mỗi khi phục dụng một viên đan dược, trong cơ thể sẽ tích chứa một phần tạp chất.
Người ta có câu: thuốc bổ còn có ba phần đọc.
Nói chỉ những đan dược ở thời đại thiếu thốn linh khí như vậy.
Mà ở bên này nhị trưởng lão.
Trung niên nhân này khuôn mặt nổi lên một tia chờ mông, vì Tà Lam đã đi vào Tẩy Ao trì, nhị trưởng lão lúc này bắt đầu điều khiển con côn trùng của mình.
Nhị trưởng lão có thể cùng tầm mắt của con côn trùng này tương đối, cho nên hắn rất dễ dàng một đường tìm tới tận nơi tẩy ao trì.
Từ khẽ cửa nhẹ nhàn chui qua, nhị trưởng lão ngay lập tức đã nhìn thấy Tố Lãnh Huyết đang ngồi bên trong ao nước.
Hắn điều khiển con côn trùng không một tiến động nhẹ nhàn liền tiếp cận Tà Lam.
"Ha-ha-ha đột phá Trúc cơ thì sao, ngươi bây giờ sẽ ngay lập tức chết không có chỗ chôn."
Nhị trưởng ở trong động phủ của mình nhé răng cười to, hắn trong đầu đã tự não bổ hình ảnh Tà Lam lăn ra ngã xuống đất chết.
Không có chần chờ, còn côn trùng ngay lập tức liền chui vào lỗ mũi của Tà Lam.
Nhị trưởng lão sau khi điều khiển con côn trùng chui vào lỗ mũi của Tà Lam, tầm mắt cũng đã bị đứt đoạn, nhưng hắn vẫn cảm nhận được giữ mình cùng còn côn trùng mối liên hệ.
"Ngày lúc này."
Đợi thời gian lại trôi qua 30 giây, nhị trưởng lão chắc chắn con côn trùng đã vào sâu trong cơ thể của Tà Lam về vào, hai tay hắn bắt đầu kết phức tạp khẩu ấn, vừa kết ấn vừa trong miệng lẩm nhẩm cái gì.
"Bạo."
Nhị trưởng lão hai tay chấp lại với nhau, trong miệng liền quát lên âm thành.
Bành.
Nhị trưởng lão thân thể vậy mà thẳng tắp ngã xuống đất.
Mà thời gian quay lại một phút trước.
Còn côn trùng sau khi chui vào lỗ mũi của Tà Lam về sau, nó dựa theo chủ nhân một đường chui vào sâu bên trong.
Nhưng vừa chuyển động được một chút, cả người nó bị một cổ hấp lực hút rồi biến mất không thấy.
"Vậy mà có người dùng loại thủ đoạn này ám hại Tà Lam, hừ, trả lại cho ngươi."
Một âm thanh ở trong người Tà Lam vang lên, nhưng điều kỳ lạ đó chính là, Tà Lam cũng không nghe được đạo âm thanh này, hắn lúc này đang hưởng thụ Đường Trinh ôn nhu phục vụ.
Cái nước này đối với hắn một chút tác dụng cũng không có, nhưng hắn có thể chưa đựng cho nữ nhân mình dùng.
Tẩy ao trì bị hắn múc đi 1 phần 3 vào trong Khống Thần Châu, sau đó đổ vào cái ao không có nước.
"Tà Lam, ta ấn như thế ngươi thoải mái không."
Ở dưới trời chiều, Tà Lam nằm trên đùi của Đường Trinh, nàng vì hắn xoa xoa thái dương ôn nhu mỉm cười hỏi.
Tà Lam híp híp mắt mở miệng nói rằng," Rất thoải mái, tay nghê của Trinh nhi thật giỏi."
Đường Trinh vui vẻ mỉm cười, bàn tay ôn nhu sờ sờ lỗ mũi của hắn, nàng cúi đầu nhìn khuôn mặt đã trở nên thành thục của hắn mà thất thần.
Từ khi ở cùng với Tà Lam cũng chỉ mới hơn 5 tháng mà thôi, lúc đó hắn vẫn còn có chút ngây thơ của thiếu niên.
Bây giờ nhìn lại Tà Lam khuôn mặt, đã trở nên năm nhân rất nhiều, nhiều hơn một chút cương nghị cùng tự tin.
Tà Lam đột nhiên mở mắt ra, hắn nở nụ cười cùng Đường Trinh mắt đối mắt.
Bị hắn dùng ánh mắt như thế nhìn làm nàng khuôn mặt đỏ lên, cái ánh mắt này hắn đã dùng nhìn nàng rất nhiều lần, nàng đương nhiên hiểu hắn lúc này chuẩn bị muốn làm gì.
Vị trí của hai người thay đổi, hắn lúc này đã nằm lên trên người đầy đặng của nàng, Đường Trinh trừng hai mắt nhìn xem Tà Lam khuôn mặt đang tới gần.
Trong mắt nàng sóng mắt lưu chuyển, hai tay không tự chủ ôm cổ hắn siết chặt, Đường Trinh hai chân bên dưới dan ra, các đầu ngón chân co lại.
Tà Lam cũng không khách khí, bàn tay của hắn liềm thầm dò đi vào.
Nơi đây tĩnh lược 2000 chữ.
Mọi chuyện sau khi kết thúc, Đường Trinh làm cho hắn một bữa ăn rồi hắn mới từ trong Khống Thần Châu ở ra ngoại giới, cái ao trì bị hắn lấy một chút nước bây giờ chỉ tới đầu gói hắn.
Người ở trong tẩy ao trì hấp thu càng nhiều thì chứng tỏ tiềm năng của người đó càng cao, trước khi đi vào trên thán người đó tất cả vật phẩm sẽ bị lấy xuống và để ở bên ngoài.
Cho nên nước trong ao trì mất nhiều như thế hắn cũng cói lời để giải thích.
Đi ra Tẩy Ao Trì, ở bên ngoài đứng ngũ trưởng lão liền mỉm cười đón tiếp lấy, hắn sao khi đi vào tẩy ao trì kiểm tra một phen thì trợn mắt hố mồn.
Đi ra, Ngũ trưởng lão nhìn xem Tà Lam y như nhìn một kiện hiếm thấy chân bảo.
Cùng ngũ trưởng lão lên tiếng tạm biệt, hắn cũng phải trở về động phủ của Tố Lãnh Huyết để nghĩ ngơi.
Hắn không phải vì mệt ở thể sát, mà là ở tin thần, sáng sớm ngủ thức dậy vào Khống Thần Châu cho Đường Trinh ăn bữa sáng, sao đó vào Tẩy Ao Trì lại vào Khống Thần Châu cùng Đường Trinh tâm sự.
Hôm qua hắn cùng Tạ Trọng Băng ngủ cũng chưa tới hai tiếng thì trời đã sáng, cho nên bây giờ hắn cần một giất ngủ thật dài.
Thái Nhất tông tin tức vui không được bao lâu thì lại nghênh đón một tin tức xấu...
Nhị trưởng lão chết...