Chương 4: Làm người, phải biết điều giống như tôi, hiểu không?

"Cậu có xe? Ba gác à? Ha ha ha ~~~" người đàn ông nọ cười đến cúi đầu, hắn đập vào xe, cười điên rồi, thở không ra hơi.

"Đừng để ý đến hắn, chúng ta đi!"

Mỹ nữ con lai tóc ngắn chủ động tiến lên, kéo tay Diệp Huyền muốn rời đi, cô nhìn người đàn ông hằm hằm phách lối kia, sợ tên đó làm khó dễ Diệp Huyền.

Trong lòng cô gái con lai nghĩ: "Ai! Anh trai chuyển phát nhanh chính trực quá, lại đẹp trai, quả thực là tình nhân trong mộng của mình. Đáng tiếc là. . . Hắn không có tiền. Nhưng người tốt thiện lương như vậy là đủ rồi. Mình không thể để hắn bị tên đàn ông phách lối khoe của này nhục nhã!"

Mỹ nữ con lai cũng hiểu việc đời, vừa rồi Diệp Huyền đứng ra giúp đỡ đã khiến cô cảm động, đương nhiên Diệp Huyền lại quá đẹp trai nên tác dụng rất lớn, nếu không người bình thường thấy việc nghĩa mà hăng hái làm vậy thì nhiều lắm cô chỉ gọi là "sư phụ" mà thôi. Chỉ có đẹp trai làm việc tốt, mới được gọi là anh trai!

"Mấy người muốn chạy?"

Tên kia xem xét, hai người này muốn chạy, chắc chắn là Diệp Huyền không có thực lực, ha ha hắn cười lạnh, ngăn đường của hai người: "Ném rác vào xe tôi, còn đạp xe tôi một cái mà muốn chạy?"

Diệp Huyền bị cô gái này kéo tay rất chặt, hắn có hơi ngượng ngùng: "Tôi thật sự có xe mà."

Mỹ nữ con lai cho rằng Diệp Huyền can thiệp là vì cô, cô càng muốn bảo vệ hơn, giận trách: "Anh có xe gì?”

Tên đi Toyota nói thẳng với Diệp Huyền: "Đồ chuyển phát nhanh mà cũng dám giả bộ trước mặt tôi? Xe cậu ở đâu? Ba gác thì đừng làm mình mất mặt xấu hổ, oa ha ha!"

"Ba gác?"

Diệp Huyền ngả ngớn cười một tiếng, hắn lấy chìa khóa xe, ấn xuống.

Tút tút ~~

Cách đó bốn mét, đèn xe chiếc Mercedes Benz Maruti màu đỏ, sáng lên!

Phong cách! Đẹp tuyệt!

Xì xì xì ~~~

Cửa xe mở ra, giống như là Phượng Hoàng tung cánh, dục hỏa trùng sinh.

Tên phách lối nọ lập tức ngây ngẩn cả người!

Σ(っД;)っ!

Tôi chết!

Không thể nào?

Mỹ nữ con lai bên cạnh cũng sợ ngây người.

Diệp Huyền cười cười: "Tôi không nói láo, tôi có xe mà."

Tên lái Toyota đờ đẫn!

Dù sao cũng là dân chơi xe, mặc dù không nhận ra đây là Mercedes Benz Maruti, nhưng loại xe thể thao này, nói ít cũng đáng giá hơn ngàn vạn!

Hơn ngàn vạn!

Thế giới này, quá điên cuồng rồi!

Một tên chuyển phát nhanh mà lại lái xe thể thao!

Cô mỹ nữ con lai tóc ngắn cũng sợ ngây người.

Mặc dù cô có kiến thức rộng rãi, nhưng mà không thể nào ngờ được, Diệp Huyền không hề nói dối, hắn lái xe thể thao thật!

"Anh trai thiện lương, người tốt, mà lại còn khiêm tốn, thần hào?"

Mỹ nữ con lai đã gắn danh hiệu "Thiện lương người tốt" cho Diệp Huyền, mà giờ lại còn thêm "khiêm tốn thần hào" .

Cực phẩm nam thần đó!

Mỹ nữ con lai mở to mắt, tràn đầy hâm mộ.

Một anh chàng tốt như vậy thì không thể bỏ qua!

Diệp Huyền nhìn người đàn ông đi Toyota, giống như cười mà không phải là cười: "Làm người thì phải biết điều giống như tôi, hiểu không?"

Tên kia: ". . ."

Còn khiêm tốn?

Khiêm tốn cái gì!

Đi chuyển phát nhanh mà lái siêu xe tốc độ, sao không lên trời đi? !

Diệp Huyền không để ý nữa, hắn trực tiếp ngồi lên xe, chuẩn bị lái xe rời đi.

"Chờ một chút!"

Mỹ nữ con lai chủ động đuổi theo, đôi mắt to ngập nước ngưỡng mộ nhìn Diệp Huyền: "Nam thần, tôi có thể xin Wechat của anh không?"

"Được."

Diệp Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng, đưa Wechat cho cô.

Ai, bất đắc dĩ quá.

Mỹ nữ con lai lại chủ động!

Mị lực của người này quá lớn, thật là phiền não.

"Bye" hắn đap chân ga, lái xe thể thao hiên ngang xông ra ngoài.

Lúc này, mỹ nữ Tô Thiển Thiển mặc áo ngủ con thỏ ở trên lầu nhận đồ chuyển phát nhanh, cũng đuổi kịp.

"Ấy! Anh chờ một chút!"

Tô Thiển Thiển vừa mới chủ động với Diệp Huyền, kết quả lại không thành công, nhưng làm thế nào cô cũng không quên được nụ cười của Diệp Huyền!

Anh chàng này đẹp trai quá!

Tô Thiển Thiển đuổi tới, kết quả lại phát hiện Diệp Huyền đã lái xe chạy đi, chỉ để lại một bóng xe thể thao phong cách anh tuấn!

Tô Thiển Thiển che miệng kinh hoàng!

Nam thần chuyển phát nhanh, thế mà lại lái xe thể thao đi đưa chuyển phát nhanh!

Có thần hào giống như thế hay sao?

Trong ánh mắt của mỹ nữ con lai và Tô Thiển Thiển, Diệp Huyền lái đi, chỉ để lại một bóng lưng hoàn mỹ.

Dáng vẻ ung dung, làm hai mỹ nữ hơn 90 điểm, trông mòn con mắt.

"Ai? Ai?"

Mà lúc này, lúc này tên đàn ông lái Toyota mới đột nhiên tỉnh táo lại!

Hình như không đúng chỗ nào đó.

Ánh mắt của hắn nhìn sang chiếc Toyota của mình, hắn phát hiện cửa xe đã bị Diệp Huyền đá một phát, méo rồi!

Chất lượng của Toyota thì tất cả mọi người đều hiểu, đụng xe đạp cũng có thể biến hình, chớ nói chi là bị Diệp Huyền đạp một phát.

"A a ~~ xe mới của tôi đó, tôi vừa mới vay tiền mua."

"Không được, phải tìm hắn bồi thường tiền!"

Hắn nhảy dựng lên, đang đình tìm Diệp Huyền bồi thường, kết quả là chiếc xe thể thao Diệp Huyền vừa lái đi đã chạy không còn hình bóng.

Tên lái toyota tức giận đến nổi trận lôi đình, hắn hung hăng đá một cước, nghiêm trọng biến hình +1.

"Đồ điên! Tao nhất định phải tìm mày tính sổ. A nha má ơi, mình lại đá xe mình một cái rồi! Lần này lỗ quá."

Tên kia tức giận đến nổi điên!

. . .

Cùng một thời gian.

Chuyện trước cửa gara, lại bị một đôi nam nữ khác nhìn thấy được.

Khuôn mặt cô gái có lẽ đã phẫu thuật thẩm mỹ rất nhiều lần, trang điểm đậm, trông rất thời thượng, dáng người rất xinh đẹp hợp với gout thẩm mỹ hiện nay, có thể chấm đến 80 điểm.

Chỉ tiếc là, cô ta hoàn toàn phải dựa vào thẩm mỹ, trát lên mặt một lớp dày. Nếu phải tẩy trang, có lẽ đến 60 cũng không được.

Cô ta vừa động đậy là ỏn ẻn đến ghê người.

Người đàn ông bên cạnh, lúc đầu cũng là người thuê khu chung cư cấp cao này, hắn cũng khá có dáng, lại có tính háo sắc, đối với cô hot girl nói gì nghe nấy, cúi đầu khom lưng này, đúng là quyến rũ mười phần.

"Dung Dung! Đây là kem YSL mới nhất mà em muốn! Bản số lượng có hạn một chai một vạn đây! Tôi phải chạy nửa ngày mới mua cho em được!"

Tên kia bày ra vẻ háo sắc, đưa chai kem dưỡng lên.

"A nha!"

Cô hot girl mạng tên Dung Dung đó không thèm để ý chút nào, cô ta cầm cái chai xem xét rồi khiển trách: "Anh lừa người ta! Đây chỉ là bản phổ thông, đâu phải bản số lượng có hạn? Cái đồ chơi này có hơn 5000, nào có bản số lượng có hạn nào giá nhiêu đó chứ! ? Chị em của em đều dùng bản số lượng có hạn. Anh muốn em bị các cô ấy chế giễu à?"

"A a a. Là tôi sai rồi."

Tên kia kinh hoảng, gật đầu nhận sai: "Tôi sẽ mua bản số lượng có hạn cho em liền."

"Hừ, cái này cứ để lại đi. Em cho bạn dùng, anh mua cho em chai khác. Nhớ mua bản số lượng có hạn đấy, đừng sai nữa."

Người kia đau lòng mặt run rẩy.

Một chai hơn 5000, bản số lượng có hạn thì phải hơn một vạn, hắn không chịu đựng nổi, cô gái này muốn gõ xương ép tủy, muốn mạng à.

Nhưng mà háo sắc quá, không liếm sao được?