Chương 20: Đi liên hoan

Diệp Huyền mang theo Jessica, đi dạo hết toàn bộ vườn hoa của vương phủ.

Jessica rất có phẩm vị một người phụ nữ, cô hiểu rất nhiều thứ.

"Em biết có rất nhiều khách sạn cao cấp trên thế giới đều thích chọn loại di tích cổ như thế này để trùng tu, ví dụ như khách sạn truyền kì siêu cấp ở nước Pháp, cả thế giới chỉ có 5 căn, đều chọn di tích lịch sử để trùng tu lại, ví dụ như biệt viện của công tước…"

"Nhưng nếu so với tòa vương phủ này thì kém xa, không ngờ anh lại ở đây!"

"Thật ra anh không biết quá nhiều đâu." Diệp Huyền nhún vai nói.

Hắn nhìn ra được, Jessica rất có phẩm vị, vô cùng hứng thú với kiến trúc của vườn hoa và vương phủ, vậy nên dứt khoát nói: "Vậy em có muốn ở lại đây vài ngày không?"

Jessica đảo mắt, thản nhiên cười nói: "Cầu còn không được."


Ngày hôm sau.

Jessica đi làm, Diệp Huyền thì lái xe đi vào một tiểu khu cực kì lớn.

"A?"

Diệp Huyền kinh ngạc, hắn nhìn thấy người quen.

"Đây không phải là mỹ nữ mù đường hôm qua, Lộ Trì Trì sao?"

Sao cô lại đi dạo trong tiểu khu, dáng vẻ như sắp khóc thế kia?

Diệp Huyền dừng xe: "Lộ Trì Trì?"

Lộ Trì Trì thấy người xuất hiện trước mặt chính là Diệp Huyền thì vui vẻ suýt nhảy dựng: “Sao lại là anh? Em, em… "

Lộ Trì Trì không dám mở miệng, cô xấu hổ…

(ω)!

"Cô lại lạc đường?"

Diệp Huyền vừa đoán liền trúng.

"Ừm…"

Lộ Trì Trì cúi đầu, chân phải đá mũi chân trái, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy nói: “Em lại lạc đường rồi."

"Lên xe đi, tôi đưa cô về nhà."

Diệp Huyền cũng không có cách nào cả, vì Lộ Trì Trì này mù đường nặng quá, nhưng điểm này cũng có chút đáng yêu.

Lộ Trì Trì vui vẻ lên xe, nói chuyện phiếm với Diệp Huyền.

Thì ra, năm nay cô 24 tuổi, mới tốt nghiệp được một thời gian.

Diệp Huyền hỏi tại sao cô lại mù đường thế, vẻ mặt cô liền sầu muộn.

Thì ra, cô bị mù đường là do mắc một loại chướng ngại thần kinh hiếm gặp, đại não không thể tự nhận biết và hướng dẫn được.

Loại bệnh này tương đối hiếm thấy, một khi mắc cũng rất khó chữa trị.

Cho nên, cô mới đi lạc trong tiểu khu nhà mình hết lần này đến lần khác.

Bất đắc dĩ, Diệp Huyền chỉ có đưa cô về nhà lần nữa, sau đó đề nghị cô đổi sang một tiểu khu nhỏ hơn một chút.

Lộ Trì Trì rất cảm kích Diệp Huyền, tim đập thình thịch.

Hương vị tình yêu.

Anh trai tỏa nắng này, đúng là vừa đẹp trai lại vừa tốt bụng.

"Ô ô ô ~~ Mình yêu rồi ~~ "

Lộ Trì Trì ôm chăn, lăn qua lăn lại, mặt đỏ bừng nóng rực.

Leng keng. ..

Đúng lúc này, Tiếng thông báo Wechat của Lộ Trì Trì vang lên.

Lộ Trì Trì cứ tưởng Diệp Huyền gửi tin nhắn tới liền mở ra xem, không ngờ lại bị kéo vào một nhóm chat.

"Nhóm gì đây?"

"A, là lớp trưởng Lưu Hinh?"

Nguyên lai, lớp trưởng lớp đại học của cô, Lưu Hinh muốn mời cô tối nay đế tham dự sinh nhật của cô ấy, địa điểm là khách sạn Hồng Diệp.

Trong nhóm chat này có mấy bạn học nữ, lớp trưởng Lưu Hinh là chủ nhóm.

Đám người nói chuyện phiếm, nói mình đều đã có bạn trai nên muốn mọi người mang bạn trai tới giao lưu.

Lộ Trì Trì liền xem thử.

Bạn học nữ 1 đột nhiên hỏi: "Đúng rồi, Trì Trì có bạn trai chưa?"

Lộ Trì Trì: "Mình..."

Bạn học nữ 2: "Nhất định là Trì Trì có bạn trai rồi, lúc đi học, Trì Trì có nhiều anh theo đuổi lắm mà, lúc cậu ấy lạc đường thật sự quá đáng yêu, khiến nam sinh nảy sinh ý muốn bảo vệ. Nếu không phải nhà Trì Trì nghèo suốt ngày ra ngoài làm thêm giờ thì đã sớm có bạn trai rồi."

Bạn học nữ 3: "Đúng vậy, giờ rất nhiều nam sinh đều thích kiểu nữ sinh mù đường đó, nhất định là Trì Trì có bạn trai rồi."

Bạn học nữ 4: "Trì Trì đáng yêu như vậy, sao có thể FA được."

Lúc này Lưu Hinh cũng nói: "Trì Trì, nhớ mang bạn trai cậu theo nhé, bọn mình đều sẽ đưa bạn trai theo."

Lộ Trì Trì: "A... Mình…"

Cô còn chưa kịp phản ứng, mọi người đã bắt đầu chuyển sang chủ đề khác. Lộ Trì Trì phản ứng chậm, không chen lời vào được.

Không còn cách nào cả.

Cung phản xạ của cô quá dài, tốc độ phản ứng chậm, miệng lưỡi lại vụng về.

Lộ Trì Trì buồn rầu, cô lấy đâu ra bạn trai chứ.

Nhưng, bữa liên hoan này... Tất cả mọi người đều mang bạn trai theo, mình không mang thì có phải không được tốt không?

Lúc này, Lộ Trì Trì nghĩ đến Diệp Huyền, cô không có bạn bè nào khác, chỉ khá quen với Diệp Huyền thôi.

Lộ Trì Trì hơi do dự, gọi điện thoại cho Diệp Huyền.

"Tối nay có thể đưa em đến khách sạn Hồng Diệp không? Đưa qua thả em ở cửa là được."

Diệp Huyền ngẩn ra.

Tối rồi còn hẹn mình đến khách sạn? Có ý gì?

Nhưng Diệp Huyền cũng biết cô bé Lộ Trì Trì tâm địa thiện lương, không có ý đồ xấu gì cả, hiếm lắm mới cầu xin mình một lần nên đồng ý.

6 giờ tối, Diệp Huyền mặc quần áo, đeo đồng hồ hàng hiệu, mị lực kinh người, trông như nam thần giáng thế, lái xe thể thao tới đón Lộ Trì Trì.

Lộ Trì Trì cũng ăn mặc, trang điểm xong xuống lầu, nhưng vì cô đã trang điểm nên có thêm chút khí chất ngốc nghếch đáng yêu.

Nếu khí chất này ở trên người đàn ông sẽ rất buồn cười, nhưng ở trên người một cô bé nên lại có chút đáng yêu.

"Diệp Huyền. . . Anh. . ."

Lộ Trì Trì nhìn chiếc Mercedes Benz Maruti, sợ ngây người!

Cô hoàn toàn không nghĩ tới, Diệp Huyền không chỉ có xe, mà còn là xe sang trọng!

Mặc dù Mercedes Benz Maruti là xe thể thao số lượng có hạn toàn cầu, Lộ Trì Trì không nhận ra, nhưng cô cũng biết loại xe này vô cùng quý hiếm.