Chương 1: Bắt đầu đưa xe thể thao sang trọng 9000 vạn!

Gió thu lành lạnh.

Một anh chàng đẹp trai chuyển phát nhanh, mặc một bộ đồng phục màu đen đỏ xám trên người, lái xe đạp điện rong ruổi trên đường cái, gió thổi phất phơ vô cùng lãng mạn.

"Tôi, Diệp Huyền, là một nhân viên chuyển phát nhanh phóng khoáng ngông ngênh."

"Vốn tôi đang là chủ quản ở một công ty, thoải mái ngồi trong phòng làm việc, mỗi tháng có mấy vạn tiền lương, nhưng rồi cuối cùng tôi từ chức."

"Bởi vì tôi muốn được nhìn thấy thế giới phồn hoa, tiếp xúc với nhiều người có sinh hoạt khác nhau."

"Cho nên, tôi lựa chọn trở thành một nhân viên chuyển phát nhanh."

"Nhân viên chuyển phát nhanh, một công việc có rất nhiều ngạc nhiên, có thể mang đến cho bạn những kiến thức về hiện thực đời thường còn đặc sắc hơn so với phim điện ảnh."

"Chẳng hạn như bây giờ. . ."

Lúc này, Diệp Huyền đi tới một phòng ký túc xá.

Lấy hàng chuyển phát nhanh trên xe đi đến bốn tòa nhà.

Kết quả là lúc vào cửa căn số 14 thì bị bảo vệ chặn lại, không cho phép đi vào.

Diệp Huyền lấy điện thoại ra.

Tút tút tút ~~~

Một phút sau. . . Không có ai nhận.

Tiếp tục gọi.

Tút tút tút ~~~~

Hai phút sau, vẫn không có ai nhận.

Lần thứ ba gọi điện thoại. . .

Lần thứ tư gọi điện thoại. . .

Lần thứ năm gọi điện thoại. . . Rốt cục cũng kết nối được!

Diệp Huyền nói nhanh một hơi mười mấy chữ: "Xin hỏi là Lưu Đa Kiệt tiên sinh phải không? Tôi có đồ chuyển phát nhanh đến cho anh dưới lầu, bảo vệ gác cổng không cho vào, mời anh xuống lầu lấy được không?"

"Biến, tôi không đùa đâu, chờ tôi mười phút nữa!"

". . ."

Đối phương cúp điện thoại.

Diệp Huyền nhẹ nhàng cười một tiếng.

Rất bình tĩnh!

Không phải là không muốn xuống lấy sao?

Hắn đã gặp nhiều rồi! !

Diệp Huyền không chút hoang mang, lấy loa ở trên balo ra!

Hai chân mở rộng, hai vai mở ra, sau đó hít một hơi, ưỡn ngực.

"Lưu Đa Kiệt1503 tòa nhà số 14! Anh mua búp bê bơm hơi đã được đưa tới rồi, gác cổng không cho vào, mời xuống đây nhận lấy!"

"Lưu Đa Kiệt1503 tòa nhà số 14! Anh mua búp bê bơm hơi đã được đưa tới rồi, gác cổng không cho vào, mời xuống đây nhận lấy!"

"Lưu Đa Kiệt1503 tòa nhà số 14! Anh mua búp bê bơm hơi đã được đưa tới rồi, gác cổng không cho vào, mời xuống đây nhận lấy!"

. . .

Liên tiếp hô to năm lần.

Vang vọng cả khu chung cư, làm đông đảo cư dân nhao nhao nhìn xuống.

Hai phút sau, một gã bỉ ổi đội mũ, mang khẩu trang, thở hồng hộc lao xuống, mặt mày u oán nhìn Diệp Huyền.

"Búp bê bơm hơi của tôi đâu? Ở đâu?" Lưu Đa Kiệt vội hỏi.

"Trời đất, là búp bê bơm hơi thật à?" Diệp Huyền chấn kinh.

"Tôi. . ." Lưu Đa Kiệt xém chút nữa tức hộc máu.

Đưa đồ ra, ký nhận.

Lưu Đa Kiệt ôm đồ mau chóng rời đi, cuối cùng hăn quay đầu gào lớn một câu với Diệp Huyền: "Cậu chờ đấy, tôi sẽ khiếu nại cậu!"

Diệp Huyền nhún nhún vai.

Khiếu nại?

who~care~

Đúng lúc này, trong đầu đột nhiên vang lên tiếng leng keng nhắc nhở.

【 đinh. . . kết đôi thành công, tìm tới được túc chủ có tâm tính phù hợp, 【 trải nghiệm cuộc sống thức thần hào 】 hệ thống đang load. . . 】

【 đinh. . . Hệ thống tải thành công. Thần hào, không phải là nhà giàu mới nổi, đương nhiên sẽ có được giáo dưỡng tốt đẹp, và cả tầm nhìn cả thế gian phồn hoa, khí độ trầm ổn trải qua cả một đời biến ảo tang thương. . . Hệ thống này chỉ cần túc chủ hoàn thành nhiệm vụ trải nghiệm cuộc sống sẽ có thể thu được "Tiểu tưởng lệ" . 】

【 đinh. . . túc chủ vừa mới hoàn thành một đơn hàng chuyển phát nhanh đặc thù, thưởng một xe thể thao Mercedes Benz Maruti 9000 vạn bản cao cấp! 】

【 đinh. . . nhắc nhở ấm áp: Xe đã có ở bên ngoài chỗ đậu xe khu chung cư, chìa khóa xe đang ở trong túi tiền của cậu. 】

Phốc ~~~

Diệp Huyền đờ đẫn!

Cái quỷ gì vậy?

Mình đi chuyển phát nhanh cũng có phần thưởng?

Không đúng. . . Hẳn là. . . Mình đã gặp kim thủ trong tiểu thuyết?

Diệp Huyền vô thức sờ lên túi, quả nhiên có một thứ cưng cứng bên trong.

Diệp Huyền lấy chiều dài tiểu đệ đệ của mình để mà thề, lúc trước hắn không để bất kỳ vật gì vào trong túi cả.

Lấy ra xem thử.

Rõ ràng là một món đồ tinh vi hơn mô hình xe thu nhỏ gấp trăm lần, rất đẹp, giống như điêu khác một chiếc xe hoàn chỉnh, dù là hình dạng, ống thoát khí, động cơ và các chi tiết đều được tạo nên vô cùng tinh mỹ, nếu như không phải đã nói trước, rất nhiều người sẽ cho rằng đây là một món hàng mỹ nghệ có giá trị liên thành, rất khó liên tưởng nó với chìa khóa xe!

"Đây là chìa khóa xe?"

Diệp Huyền mờ mịt, hắn lấy điện thoại di động ra tìm chìa khóa xe của Mercedes Benz, sau đó hắn thấy hình ảnh giống y hệt chìa khóa đang ở trên tay mình.

Diệp Huyền cầm chìa khóa xe rồi ra ngoài chung cư.

Sau đó nhìn thấy một đám người đang tụm lại một chỗ, hình như đang đứng xem cái gì.

"Oa, đây là xe gì?"

"Xe thể thao đó! Cái này màu đỏ, tuyệt quá! Đẹp quá!"

"Tôi vừa mới tìm, đây là Mercedes Benz Maruti, giá hơn 90 triệu!"

"Ông trời ơi, hơn 90 triệu một chiếc xe, bị xước một chút chẳng phải là tốn mấy chục vạn đó sao?"

"Mọi người nhớ quản con mình, đừng để bọn nhỏ đụng vào chiếc xe này, bằng không thì mấy chục vạn cũng không có."

"Nếu như trên đường gặp phải chiếc xe này, tôi cũng không dám động a!"

"Tôi cũng không dám động."

"Rốt cuộc là ai có tiền như vậy nhỉ? Người sở hữu chiếc xe này tối thiểu tài sản phải hơn mấy tỷ trên mười tỷ đó? Khu nhà chúng ta còn có đại phú hào ẩn mình hay sao?"

"Thật muốn kết giao thử."

"Ha ha, những người như thế anh có thể kết giao sao? Chắc người ta còn chê anh đấy."

"Tôi làm em út cũng tốt."

Đúng lúc này, bọn họ nhìn thấy một chàng trai chuyển phát nhanh cần chìa khóa đi về phía bên này.

"Mọi người nhường một chút, nhường một chút."

"Trời ạ, chàng trai à, đừng tới đây, chiếc xe sang trọng này hơn 90 triệu, tiền lương mấy năm của cậu cũng không đủ đó."

"Đúng đấy, siêu xe sang trọng."

Trong ánh mắt của mọi người, Diệp Huyền đi đến trước chiếc xe Mercedes Benz Maruti, bình tĩnh nói.

"Không có việc gì, xe này là của tôi."

Sau đó cầm chìa khóa, nhấn một chút.

Đích đích. . .

Đèn xe Mercedes Benz Maruti phát sáng, như là kim cương óng ánh trong đêm tối.

Sau đó, cửa xe giống như một chiếc cánh, như là hồ điệp xinh đẹp phá kén nở rộ ra.

Tê tê tê ~~~~

Mọi người vây xem hít vào một hơi lạnh!

Khiếp sợ nhìn trang phục chuyển phát nhanh trên người Diệp Huyền, sau đó nhìn chiếc xe thể thao sang trọng giá trị hơn 90 triệu.

Cảm giác tam quan đều chấn động dữ dội!

Mẹ nó!

Một siêu cấp phú hào đi xe thể thao hơn 90 triệu mà đi làm chuyển phát nhanh? !

Điên rồi à?

Hay là mình quá low rồi? Không thể hiểu nổi mấy phú hào đang nghĩ cái gì?

Có người ôm ngực, cảm giác không chịu nổi loại xung kích thế này!

Diệp Huyền kìm nén nội tâm kích động, không ngờ lại là thật! Nhưng mà mặt ngoài hắn vẫn là như bình thường, ném hai gói đồ chuyển phát nhanh vào tay lái phụ, sau đó ngồi vào vị trí lái.

Còn về chiếc xe ba gác?

Trước cứ mặc kệ, dù sao lái xe thể thao thoải mái đã rồi lại nói.

Đây chính là xe thể thao mà!

Sau khi Diệp Huyền ngồi lên, hắn cảm nhận được chỗ tựa lưng không giống như bình thường, cảm giác sức giật, thoải mái dễ chịu vô cùng, các loại xe bình thường hoàn toàn không thể so sánh nổi!

Nhìn qua đồng hồ đo được chế tác hoàn hảo, thiết kế tuyệt vời, không uổng cái giá xa hoa hơn 90 triệu.