Đại địa chấn động, không biết ngoại giới có bị ảnh hưởng hay không, thế nhưng giờ khắc này tại hồ nước phạm vi tựa như long trời lỡ đất.
Cũng tại sát na, phía trên bầu trời lóe lên mờ ảo màn sáng, bốn phía linh khí kinh người tự động bù đắp vào bên trong màn sáng thì mới miễn cưỡng bảo trì.
" Không tốt " Lục Thần nổi đầu lên mặt nước mang theo thần sắc đại biến.
Căn cứ theo kiếp trước kinh nghiệm thì phương pháp này hoàn toàn khả thi, không nghĩ tới bản thân vừa nhảy xuống đã kinh biến.
Tại lúc hắn đang muốn mau chóng bơi lên chạy trốn thì ở trung tâm hồ nước xuất hiện một vòng xoáy cực đại, phía trên mặt hồ bụi bẩn cũng vô pháp trốn thoát.
Vòng xoáy này bạo phát lực hút cực kỳ kinh người, căn bản giống như lỗ đen phía trên tinh không cắn nuốt toàn bộ, không một thứ gì có thể thoát ra.
Lục Thần mặt mày tái mét, vô lực phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn cơ thể không ngừng bị vòng xoáy khổng lồ kéo vào trung tâm, đến càng gần, nguy cơ sinh tử càng mãnh liệt.
Cho đến mấy hơi thở về sau, dưới áp suất nước kinh khủng đè nén, Lục Thần không thể không bị sặc nước dẫn tới mê mang, trong lúc vô tình để hắn thấy bản thân bị hút vào một hang động tăm tối.
Ọe ọe ọe !!!.
Lục Thần toàn thân ướt đẫm, trong miệng nôn ra mấy ngụm nước lớn, khí tức uể oải đến cực hạn.
" Đây là nơi nào ? "
Mơ màng ý thức quan sát xung quanh cảnh tượng, nhưng đầu váng mắt hoa để hắn rất lâu sau mới lấy lại được ý thức.
Chỉ thấy bốn phía lam quang ánh sáng chiếu vào hang động, lộ ra vách đá cực kỳ chắc chắn, phía bên trên còn khảm nạm vô số cổ lão quái dị hình thù hoa văn.
Như thế còn không nói, phía trên còn lan tràn ra một loại cực kỳ tà ác khí tức đang không ngừng tàn phá linh khí du tẩu tại hư không, khí tức này nồng nặc đến mức hóa thành thực chất là làn khói đen, quỷ dị vô cùng, linh khí từ bên ngoài tràn vào đều bị thiêu đốt cùng đồng hóa trở thành khói đen một bộ phận.
Nếu như người bình thường, thậm chí là tu sĩ đứng tại nơi này thì rất có khả năng trong chớp mắt hóa thành điên cuồng, tự động chém giết chính bản thân mình.
Giờ phút này đứng tại chính đầu lối vào hang động, Lục Thần quan sát bốn phía, khi hắn nhìn đến khói đen quỷ dị này thế mà không cảm nhận được chút nguy hiểm gì, cơ bản giống như phổ thông khói khi nấu thức ăn bị cháy.
Mà tại phía sau hắn là một bức tường nước, điều này để hắn hiếu kỳ, hai bên như bị ngăn cách tại hư vô, lẫn nhau không xâm phạm, dựa theo khoa học vật lý thì không có khả năng.
Nơi này quỷ dị để Lục Thần cảm thấy không ổn, làm người chết qua một lần, hắn biết mạng sống quý hơn ai hết, hắn không thể nào lấy tính mạng ra đặt cược.
Cho nên hắn không chần chờ chút nào phi thân ra ngoài bức tường nước, thế nhưng vừa phi thân ra ngoài liền bị một cỗ lực hút từ trong hang đồng kéo lại, làm đi làm lại cả chục lần vẫn không được.
Biết cách này không được, hắn lập tức tìm xung quanh xem có cơ quan mở cửa hay không, nhưng tìm đi tìm lại vẫn không có gì, bốn phía chỉ toàn vách đá và vách đá.
Trong lúc mờ hồ để hắn như có như không nghe đến tiếng cười quái dị từ những làn khói đen kia.
" Cái này rốt cuộc là cái quỷ gì " Lục Thần đáy lòng tức giận, nhìn về phía sâu hang động tăm tối để hắn ẩn ẩn bất an.
Cuối cùng biết không có cách nào thoát khỏi nơi đây, Lục Thần đè nén lại đáy lòng phẫn nộ cùng bất an.
Phẫn nộ với chính mình đang yên đang lành nhảy xuống hồ nước rồi bị kéo tới nơi đây, bất an là truyền từ sâu bên trong hang động ra tới.
" Để ta xem, rốt cuộc là thứ quỷ gì " Lục Thần lạnh giọng nói, chậm rãi bước vào hang động chỗ sâu.
Trên đường hắn đi, lam quang không biết từ nơi đâu chiếu vào vách đá, để hắn đi tới phạm vi đều quan sát được hết thảy sự vật.
Mà càng đi vào sâu, Lục Thần bất an càng mãnh liệt, chiếu vào mắt hắn là bên dưới mặt đất có vô số hài cốt, hiển nhiên đã từng có rất nhiều người tiến vào nơi này và bỏ mạng.
Nhìn những bộ hài cốt bên trên màu sắc đen kịt lộ ra tà ác khí tức, cảm nhận thì rất giống loại khí tức từ trên vách đá hoa văn tràn ra.
Những bộ hài cốt ngoài như thế còn có đủ kiểu hình thù khác nhau, có bộ bẻ gãy tứ chi, có bộ vặn đứt hộp sọ, có cái thì chặt đi nữa thân thể,... có cùng điểm chung là trên tay cầm lấy vũ khí của mình, thế nhưng những vũ khi này đã bị khói đen xâm nhập làm rỉ sắt, tinh hoa hao hết, cơ bản không bằng phổ thông sắt thép.
Đè nén lại trong lòng bất an mãnh liệt, Lục Thần trong suy tư cũng biết lý do là gì, nhưng hắn không cảm nhận được nguy hiểm đến từ khói đen này, chỉ có loại thường thường không có gì lạ cảm nhận.
" Trên người ta không có vật gì, thân thể thì càng không, chẳng lẽ là do linh hồn " Lục Thần suy nghĩ đến mấu chốt này liền giật mình, tỉ mỉ suy nghĩ lại cũng rất có thể có liên quan.
Chết tại nơi đây không thiếu hạng người kinh diễm hơn hắn gấp trăm lần, thể chất lẫn pháp bảo đều có độ cao hơn của hắn bây giờ vô số.
Mà chính bản thân mình lại không có thứ gì ẩn chứa kinh thiên vĩ lực, thể chất càng là phế vật không thể đả thông kinh mạch.
Duy nhất thứ mà Lục Thần có là trên thế giời này rất ít người có, thậm chí là không có đó, là Linh Hồn khác thế giới.
Nhưng trên tinh không có vô cùng vô tận thế giới, nói chung là nếu không khác thể giới thì có lẽ khác vũ trụ, khác đa vũ trụ...
Hắn trùng sinh xuyên việt qua cũng là linh hồn của hắn nhập vào Lục gia tam công tử, căn bản không cùng một thế giới, lại không nghĩ tới có ngày gặp trường hợp này.
Lục Thần không biết linh hồn là cái gì, hắn chỉ biết bản thân ý thức, nhận thức của mình chính là nó.
Linh hồn chết kéo theo ý thức chết, ý thức chết nhưng chưa chắc linh hồn đã chết!.
" Chẳng lẽ đây là thiên ý, ta có mặt ở đây cũng là thiên ý " Lục Thần cảm giác không thể tưởng tượng nổi
Trùng sinh xuyên việt đã để hắn không thể tin, bây giờ gặp được trường hợp này để hắn nhất thời coi là như vậy.
Lúc này không biết như thế nào suy nghĩ, bất an trong lòng hắn cơ hồ toái diệt không ít, thay vào đó lại là chờ mong, nếu thật là thiên ý vì sao hắn phải sợ, tránh cũng không tránh được, cứ để mặc pháp tự nhiên, nói rõ đây có khả năng là nghịch thiên cơ duyên.
Lục Thần khôi phục bình tĩnh, hắn biết nơi đây khói đen nguy hiểm không có nhằm vào hắn, thế nhưng cẩn thận vẫn phải có.
Hơn năm nén nhang thời gian về sau, cuối cùng hắn cũng đi đến phần cuối hang động, nơi này khói đen mù mịt siêu việt gấp trăm lần bên ngoài, màu đen kịt của khói đã áp chế hơn lam quang trên vách đá, lộ ra mơ mơ màng màng tràng cảnh.
Hoa văn được khảm trên hang động cũng rõ ràng hơn những địa phương khác, tại đây có thể nhìn thấy toàn bộ chữ viết ký tự đường nét, nó giống như một loại chữ viết cực kỳ xa xưa trước đây, Lục Thần còn hoài nghi là chữ viết này có tồn tại trên thế gian hay không còn không chắc.
Tiếp theo Lục Thần cố gắng tại mịt mù khói đen chuyển mắt đến trung tâm không gian, nơi đó tồn tại một viên đá nhỏ.
Viên đá này lan tràn ra hoa văn cùng trên vách đá hang động tương đồng, nó toàn thân màu đen đến tận cùng của sự miêu tả, so sánh với màu đen của lỗ đen bên trong tinh không còn khủng bố hơn, để người nhìn vào có thể trực tiếp bị hút mất linh hồn.
Nếu có người khác tại nơi này để bọn hắn nhìn qua viên đá thì sẽ cảm giác được vô cùng vô tận tà ác, tựa như bản nguyên của sự tà ác trên thế gian là từ đây mà tới, ngoài ra một loại từ linh hồn lực hút cũng từ bên trong viên đá này tản mát, chỉ sợ vừa nhìn thấy đã bị thôn phệ không còn.
Mà tại trong mắt Lục Thần không phải vậy, hắn không cảm nhận được những cái kia, hắn chỉ cảm nhận được viên đá này rất đen, rất cỗ lão cùng một loại như thần linh vô thượng!.
" Nên thử hay không ? " Lục Thần đôi mắt tỉnh táo, đáy lòng muốn chạm vào viên đá rất mãnh liệt, thế nhưng lúc này trong lòng hắn lại có một phe cẩn thận đối lập lại.
Cuối cùng bản năng hiếu kỳ thắng !.
Lục Thần chậm chạp nâng lên bàn tay bị thương còn dính máu nắm lấy viên đá.
Những vết máu sắp khô lập tức bị một cỗ lực hút kinh thiên động địa thôn phệ.
Tức khắc, một loại chí cường khí tức, nguyên thủy cùng cổ lão xa xưa bạo phát, cỗ lão đến nỗi, muốn ngược dòng thời gian về sự bắt đầu, đây là hỗn độn khí tức!.