Lục gia ngoài cửa chính, bây giờ đã tụ tập đông nghìn nghịt người vây quanh xem tình huống, rồng rắn lẫn lộn hạng người, phần lớn đều đã đoán được tình huống, kết cục Lục Thần chết cơ hồ ván đã đóng thuyền.
" Ngu xuẩn a, không biết Lục Thần nghĩ gì mà làm ra loại chuyện táng tận lương tâm này "
" Đúng đúng, đang an phận hưởng thụ một chỗ không muốn, thế mà dám động loạn luân sự tình, quả thật ngu dốt đến cực điểm "
" Cũng không trách Lục Thần, ai bảo mấy vị phu nhân dáng người nóng bỏng như vậy, như ta còn không chắc chịu được cám dỗ , haha "
.......
Từng tiếng nghị luận xôn xao không ngừng, mà từng câu này lọt vào Lục gia để đám người sắc mặt vô cùng khó coi, đường đường là tứ đại gia tộc lớn của Đại Trần vương quốc lại trở thành trò cười của thiên hạ.
Bất quá đám người cũng không quá bận tâm, hôm nay Lục Thần xác thực phải chết, sau đó người trong tộc tự khắc có bố trí khác để đưa việc này đi vào lãng quên, đến lúc ai còn nhớ nữa chứ!.
Thời khắc này từ trong Lục gia đi tới, Lục Thần sắc mặt lạnh nhạt quan sát bốn phía, hiển nhiên mọi việc đều nằm trong dự đoán của hắn, đám người này phần lớn đều mang tâm tư chế nhạo, còn có một số không che giấu muốn giết người ánh mắt.
Bước xuống một bước, Lục Thần triệt để ly khai đất Lục gia.
Đúng lúc này!.
" Lục Thần, nhận lấy cái chết " Trong đám đông bay ra một tên nữ tử thanh tú, một mặt băng hàn hét ầm lên.
Bạch y tinh xảo, ở ngang hông thắt lấy cái nơ xinh xắn theo gió bay phấp phới, để lộ ra đường cong mỹ miều không thể tả hết vẻ đẹp, trên tay cầm đoản kiếm sắc bén khiếp người, mang theo cừu hận, mang theo khuất nhục chém giết mà tới.
" Trời ạ, đó là Bạch Y nữ hiệp, cô ta thế mà kiểm chỉ Lục Thần, rốt cuộc chuyện gì xảy ra "
" Nghe nói năm xưa khi Bạch Y nữ hiệp còn chưa tu hành đã bị Lục Thần ma chưởng bắt lại, sau đó... Haizz "
" Cái này....súc sinh Lục Thần "
Mọi người sau khi nghe cố sự về sau, sắc mặt khó coi vô cùng, Bạch Y nữ hiệp xinh đẹp đã là trong lòng nhiều người nữ thần, nghĩ đến tại hình ảnh Lục Thần chà đạp kia...
Vô số thanh thiếu niên căm tức nhìn về Lục Thần, nếu không phải để Bạch Y tiên tử báo thù, bọn hắn đã nâng lên đại chùy, hung hăng đập 3000 cái mới thôi, khốn kiếp.
Nhưng mọi chuyện chưa dừng lại ở đó, liên tiếp mấy đạo thân ảnh bay lên hét lớn, mang theo oán độc, mang theo cừu hận nâng lên sát chiêu muốn đánh giết Lục Thần.
Có nam có nữ, nhưng phần lớn là nữ tử, tỉ mỉ xem xét... Thế mà từng cái nhan sắc không tầm thường, mỗi cái đều để người tim đập thình thịnh, quả thật Lục Thần nguyên chủ cũng là có con mắt ăn chơi hưởng lạc.
Lục Thần cũng ngây dại, dù biết nguyên chủ thói quen xấu này, nhưng không nghĩ tới quá phận như vậy, đến hắn là người hai đời cũng lạnh sống lưng.
" Chờ một chút " Lục Thần đưa bàn tay ra phía trước đỡ lại, hét lớn một tiếng.
Đám người động tác khựng lại, bốn phía hiểu kỳ ánh mắt xem hắn muốn nói gì, hiện tại Lục Thần đã là cá ở trên thớt, nán lại một chút nghe đối phương di chúc cũng không tệ.
" Ta Lục Thần, là vị hôn phu đính ước của nhị công chúa điện hạ "
" Hôm nay đã không còn là người của Lục gia, tự cảm thấy bản thân cùng công chúa điện hạ không xứng, xin phép thấy mặt công chúa để lui đi hôn sự, tránh mang tiếng xấu cho công chúa điện hạ "
Lục Thần ngôn lẻ lý từ, hướng về phía Đại Trần vương quốc hoàng cung hét lớn nói.
Không sai, từ nhỏ mới sinh ra thì được hoàng tộc phối hôn, nhằm mục đích tăng cường quan hệ Lục gia và hoàng tộc, đây là ngọn cỏ duy nhất cứu vớt tính mạng của hắn bây giờ.
Lục Thần cũng tin chắc đối phương sẽ đồng ý xuất hiện, liên quan đến hôn ước với hoàng tộc, đó là dính tới danh dự quốc gia, thậm chí liên lụy cả khí vận.
Đường đường là nhị công chúa, chắc chắn sẽ không nguyện ú gả cho một tên phế vật như mình, lý do lúc trước chưa lui đi là còn dính tới quan hệ với Lục gia tộc.
Quả nhiên, chỉ trong chốc lát, một đạo khủng bố uy áp từ trên trời hạ xuống, chấn nhiếp toàn bộ sở hữu người có mặt ở hiện trường, bao gồm đang muốn tiến lên chém giết đám người.
Trên bầu trời trôi nổi một người mặc bộ quần áo thái giám, làn da trắng nõn, quanh thân hùng hậu linh lực càn quét bát phương, kinh khủng đến cực điểm.
Không ai nghĩ đến bên trong hoàng cung người, tùy tiện một tên thái giám cũng đều có thực lực mạnh như vậy, so ra ngang với trưởng lão trong tộc kinh khủng cao thủ.
" Linh Hải Cảnh!. " Bạch Y nữ hiệp đám người con ngươi co rút, đáy lòng kinh hãi đồng thời đình chỉ đứng nguyên tại chỗ.
Tu hành giả cảnh giới chia theo các bậc: Thông Mạch - Ngưng Khí - Linh Hải - Linh Đan - Hóa Anh - Nguyên Anh, Pháp Vực,...
Trước mặt vị thái giám này có thể ngự không phi hành, linh lực không lồ đến hóa thành thực chất, tuyệt đối là một vị Linh Hải Cảnh mới có thể làm đến.
Linh Hải cảnh tại Đại Trần vương quốc ngoài hoàng tộc cùng tứ đại gia tộc ra, thì cũng coi như cao thủ, không thể khinh thường, mỗi một vị đều mang y vị cực lớn, lời nói trọng ngàn cân.
" Phụng thiên thừa vật, hoàng đế chiếu viết: Nhị công chúa thân mang nhiều việc, hiện tại đang ở Tiên Kiếm thánh địa tu luyện, một năm sau trở về, lúc đó tiếp kiến Lục Thần vào triều hoàn thành hủy hôn, khâm thử " Thái giám nâng lên thánh chỉ nhàn nhạt đọc từng câu từng chữ như đánh vào linh hồn sở hữu toàn bộ người ở đây, lúc lâu không thể hồi phục.
" Lục Thần, còn không mau tiếp chỉ " Thái giám thấy vậy, hét chói tai một tiếng.
" Tạ chủ long ân " Lục Thần đáy lòng cuồng hỉ, không nghỉ tới thời gian còn là dài như vậy, như thể hắn liền bảo đảm đánh ra sống tốt.
Lúc đầu Lục Thần nghĩ đến việc hủy hôn còn cần chính bản thân mình và công chúa ký kết, coi như hiện tại công chúa ở trong kinh đô, hắn cũng nghĩ ra biện pháp yêu cầu đối phương để mình thoát đi.
Hiện tại may mắn hơn, đối phương thế mà tại nơi khác tu luyện, muốn trở về cần một năm, một năm này cũng coi như hắn được hoàng tộc bảo kê, tính mạng chắc chắn sẽ an toàn.
Lục Thần biết vị hoàng đế kia cũng đoán ra bản thân tâm tư, nhưng lấy thân phận đối phương sẽ không quan tâm chuyện này, mình chết hay sống không quan trọng.
" Tốt, hiện tại Lục Thần thân mang trọng trách, một năm này nếu có kẻ nào đối với Lục Thần ra tay, đừng trách bản tọa không khách khí tru di cửu tộc " Thái giám cũng ngầm hiểu bệ hạ ý nghĩ, cho nên đảo mắt về bốn phía đám người cảnh cáo nói.
Sau đó hắn lóe lên rồi biến mất ở thành trì!.
" Các vị, còn mời mau chóng nhường đường " Lục Thần ép lại sống sót vui sướng, không chút khách khí hướng về Bạch Y nữ hiệp đám người nói.
Đại Trần hoàng tộc ra mặt, tại đất kinh thành này thật sẽ có người dám ra tay với hắn, nơi khác hắn không biết, chí ít nơi này bây giờ coi như an toàn.
Còn về khả năng hoàng tộc để hắn chạy trốn, điều này càng không có khả năng, bản thân không có tu vi, trong mắt chỉ là con kiến hôi, tùy tiện có thể nghiền chết, tự nhiên sẽ có thủ đoạn khác theo dõi hành tung của mình.
" Trước mắt tạm thời lưu tại nơi này, chờ mọi chuyện lắng xuống rồi đi tới kế hoạch tiếp theo " Lục Thần đáy lòng suy tư.
Bây giờ bản thân đang là tâm điểm chú mục, mọi loại hành động đều gây lên sự chú ý, hơi sơ sẩy một chút có thể dẫn đến vạn kiếp bất phục.
Đại Trần vương quốc, hoàng cung!.
Đại điện rộng lớn vô cùng không có lấy một bóng người, bốn phía càng lộ ra tịch mịch chi ý, lạnh lẽo đến thấu tâm can lòng người, ở giữa còn có một cột trụ được khảm nạm thần long bằng ngọc thạch tinh xảo bắt mắt, như thể là hồn trấn long mạch đồng dạng.
Ở phía trên long ỷ ngồi một thân ảnh cực kỳ uy nghiêm trung niên, đôi mắt đen kịt lộ ra cơ trí thâm sâu không lường được nhìn về nơi xa, không biết hắn đang nghĩ gì.
Hắn chính là Đại Trần hoàng đế, Trần Đạo Quân.
" Bệ ha, đã xử lý và phái người theo dõi Lục Thần, kế tiếp phải nên làm gì tiếp theo? " Bên cạnh hầu lấy một tên thái giám trắng nõn cung kính nói, hắn chính là người vừa mang đi thánh chỉ trở về.
Trần Đạo Quân chỉ là bình tĩnh ngồi ở nơi đó, tựa như thế gian hết thảy sự việc đều không thể qua khỏi mắt hắn, thâm thúy ảnh mắt chậm rãi nhắm lại, lộ ra không hiểu nụ cười " Thú Vị "